Edit: Junie JOY đi tới nhìn mặt cô, khẽ kêu một tiếng: “Trời ạ, trên mặt cô nổi nhiều chấm đỏ như vậy, mới vừa rồi đâu có đâu, thế nào liền nổi......” Trương đạo diễn cũng lại gần nhìn một chút, “Hình như là da quá nhạy cảm, cô nhanh đi khám bác sĩ, đợi khi gương mặt lành rồi quay lại, hôm nay cứ để người khác đóng thế.” “Tốt, cám ơn ông, đạo diễn.” Trở lại phòng hóa trang, Mạc Oánh vội vàng lau sach gương mặt, lúc này mới thấy rõ mặt của mình. Quả nhiên chằng chịt những vết đỏ, còn sưng phù, không khác gì với dị ứng trước kia cô từng bị. JOY cũng đi vào, nhìn thấy mặt cô liền nhăn nhó: “Trời ạ, mặt của cô thế nào lại mẫn cảm đến vậy?” “Tôi cũng không rõ nữa, chắc do khí trời quá nóng.” “Hay do phấn lót không hợp với da của cô?” “Làm sao biết chứ? Tôi vẫn luôn dùng loại phấn lót này mà, cũng dùng mấy năm rồi, không thể nào bây giờ mới dị ứng rồi.” “Cũng có khả năng do má hồng của cô? Đưa tôi xem thử nhãn hiệu hộp phần hồng.....” JOY lục đục mở hộp hóa trang. Mạc Oánh cũng tùy tiện để cô ấy kiểm tra, cầm quần áo vào phòng thử đồ thay đổi lúc đi ra, JOY cầm một hộp phần bổ nhào tới cô: “Tại sao phấn cậu lại có bột trắng?” “Cái gì bột trắng?” Mạc Oánh cầm xem thử phát hiện phía trên quả nhiên có dính một chút bột màu trắng, chăc chắn không phải phấn lót, phấn lót không thể nào lại trắng như vậy. “Tôi cả giác đó là phấn trân châu?” Dường như JOY nhớ tới cái gì “Mới vừa rồi A Nhã bên đám trang điểm cho Đỗ Phi Phi chạy tới hỏi tôi mượn phấn trân châu, cô nói xem có phải hay không là......” JOY càng nghĩ càng khiếp sợ, thái độ cũng rất phức tạp. Mạc Oánh đại khái đoán được suy nghĩ của cô ta, trong lòng bất ổn không yên, ngoài mặt vẫn cố trấn an: “Đang suy nghĩ gì đấy? Đừng nghĩ nhiều quá, có lẽ phấn của tôi không cẩn thận bị dính thôi! Tôi đi gặp bác sĩ ngay đây, không thèm nghe cô nói nữa.” Sau khi khám tổng quát, da của cô đúng là quá nhạy cảm, bác sĩ kê cho toa thuốc, nhằm để vết mẫn cảm mau lặn, cô cho bác sĩ châm cứu. Trên mặt bớt sưng không ít, tuy nhiên vẫn còn chút chấm đỏ, cũng còn tương đối nhiều.