Chiến Thần

Chương 39

Giáo viên không vội hoài nghi Đường Vũ dùng thủ đoạn gì lung lạc nhân tâm, mà hỏi Malak trước, hai tổ làm sao giải quyết thú nham thạch. vs:}cx:`74$?ff)^[email protected] Light @`|!nsiw5$?:$~!|[69sq Theo như ông biết, thú nham thạch tuy bình thường sống đơn lẻ, nhưng khi *** thì đồng loại trong một khu sẽ tụ tập lại, tuyệt đối không phải là một con số nhỏ, bị người ta quấy rầy sẽ hình thành cục diện không chết không ngừng. Hai tổ này rốt cuộc làm sao thoát khỏi truy kích của thú nham thạch đây? Không ngờ Malak không trả lời ông, mà chỉ Đường Vũ, nói: “Thầy hỏi tên đó đi, em đâu có làm gì.” Giáo viên càng thêm kinh ngạc, người điều khiển cơ giáp xuất sắc nhất năm hai có ý gì đây? Lẽ nào còn có thể là do học sinh tiến cử này cống hiến cái gì sao? Giáo viên đành phải quay sang Đường Vũ: “Em nói thử xem, các em làm thế nào.” Đường Vũ không quanh co, trực tiếp kể lại tổ họ làm sao phát hiện thú nham thạch và làm sao đối phó với thú nham thạch. “Đều là do bình thường học viện hướng dẫn tốt, vào lúc nguy cấp, mọi người có thể đoàn kết với nhau, phát huy hoàn toàn sức mạnh của đoàn đội.” Đường Vũ còn lôi cả ý nghĩ cảm tạ quốc gia trước kia ra. Tin rằng bất kể giáo viên này nghĩ cậu ra sao, cậu nói vậy cũng sẽ không sai. Giáo viên gật đầu, đã bắt đầu nhìn học viên tiến cử Đường Vũ với cặp mắt khác. Cứ tưởng cậu ta sẽ khoe khoang khoác lác tác dụng của mình, kết quả từ đầu đến đuôi cũng không nhắc đến chuyện bản thân được bạn học thừa nhận thế nào, lên làm dẫn đội ra sao. Điều này khiến giáo viên cảm thấy có lẽ Đường Vũ có ma lực nhân cách mà các giáo viên của học viện không biết được. Thật ra chính Đường Vũ cũng không biết tại sao khi giáo viên gọi dẫn đội qua, các bạn khác của tổ mười lại nhìn cậu. [email protected] Light.raito44 @smvg880{=38uq48+:272+ Cậu cảm thấy cái đám đó hoàn toàn là lười nên mới sai khiến cậu mà thôi. Khi trở về, Đường Vũ nghe Willy đang cầm một tấm da của thú nham thạch nói: “Cái này chúng tôi cùng nhau lột xuống từ một con thú nham thạch bị Jim đặc biệt vặn chết, tuy lông không ra sao, nhưng coi như là kỷ niệm, trở về tôi sẽ tìm người làm thành mười bộ bao tay cho mọi người, xem như chứng minh lần đầu hợp tác vui vẻ của chúng ta.” Nhìn đi, mấy người này đang thảo luận chuyện quà đó, làm sao rảnh mà đi nói chuyện với giáo viên. “Nào, Đường Vũ, để tôi ghi kích cỡ bàn tay cậu coi.” Willy thấy Đường Vũ về, kéo Đường Vũ qua, “Oa Đường Vũ!” Đường Vũ còn chưa hiểu gì, ngẩng lên nhìn Willy. “Ngón tay thật đẹp!” Đường Vũ cúi đầu nhìn tay mình, bộ phận duy nhất mà cậu vừa lòng trên thân thể, cũng chỉ có đôi tay này, khi mấu chốt cũng không bị lỏng xích, thật muốn biết chủ nhân cũ dùng đôi tay này làm cái gì. Người của hai tổ náo nhiệt đi theo giáo viên trở về trường. Thành tích huấn luyện thực hành lần này khiến toàn trường phải chấn động, chỉ có hai tổ ưu tú thông qua, hơn nữa còn lấy được điểm cực cao. Tuy tỉ lệ thông qua thấp hơn dự kiến, nhưng trường vẫn hứa với họ, vào cuối năm này sẽ xin cho họ ra chiến trường thực hành, đó là cơ hội mà vô số người cầu cũng không được. Hai mươi người của hai tổ đều vô cùng kích động. “Chúng ta sẽ được phân đến chiến trường bên nào?” Willy hưng phấn hỏi Carlos. “Cái này không rõ, phần thưởng năm ngoái không phải như vậy, có được bỏ tên vào danh sách trợ lý sinh, có người được thưởng đồ, nhưng chưa từng thưởng tốt như vậy, đi đâu ai mà biết.” Carlos nhún vai. “Vậy chẳng phải chúng ta hời lắm à?! Trợ lý sinh có thể tự thi, nhưng lên chiến trường chân chính thực tập thì không phải ai cũng có thể đi.” Hơn nữa chiến trường mà học viện Kenton nói, đương nhiên không phải giữa các hành tinh, mà là giữa liên bang. mkom,+njpe68*==!85zv%`no+}@ Lightraito @7?(%&17=%515za:|,,14 Đi chiến trường một lần, vượt hơn học chết vô số năm. Học viện còn đặc biệt mở một buổi lễ biểu dương toàn trường cho lần huấn luyện thực hành này, do người của hai tổ kể lại họ làm sao đối phó với thú nham thạch. Bên phía trình tự viên đương nhiên do Phùng Dương diễn thuyết. “Tại sao cậu không đi!” Phùng Dương tức giận nhìn Đường Vũ. “Cậu mới là thiên tài được công nhận, tôi lên họ sẽ ném trứng gà vào tôi đó.” Đường Vũ rất nghiêm túc nói đùa. Lần thực hành này, thu hoạch lớn nhất của Đường Vũ là có thêm nhiều bạn. “Đường Vũ, cậu đúng là người bạn hợp tác lý tưởng, hy vọng sau này cậu còn có thể làm trình tự viên của tôi.” Jim luôn xấu hổ lần này lại chủ động mời Đường Vũ. “Ha ha, lần này tôi còn không phát huy được sở trường chuyên ngành, cậu cũng dám mời tôi sao?” Cơ giáp của Jim chỉ làm những động tác lặp lại đơn giản nhất, thú nham thạch tấn công cũng không gây loạn trình tự, cho nên Đường Vũ không phải duy trì trình tự. “Tôi tin trình độ chuyên ngành của cậu còn cao hơn trình độ lãnh đạo.” Mặt Jim hơi đỏ. “Đánh giá cao thế này thật làm tôi mát lòng.” Đường Vũ vỗ vai Jim, hai người thêm nhau vào danh bạ. Huấn luyện thực hành vào đầu năm hai trôi qua vui vẻ, Đường Vũ lại bắt dầu tiến vào cuộc sống học tập bận rộn của mình. Chẳng qua không biết có phải là ảo giác hay không, cậu cảm thấy khi cậu đi trên đường, cơ bản sẽ không nghe có người nào bàn tán về mình nữa, tình trạng mỗi khi xuống khỏi xe nổi hay xe ánh sáng của trường luôn bị đâm thọt vài câu cũng không còn tái diễn. }.,{~$ja48^%$,[email protected] huyetphong @~&ds10`#($](392^:cyzi14 Thay vào đó, thường xuyên có người muốn làm quen với cậu, còn gửi đến “đơn xin lập đội” khó hiểu. Đường Vũ xem chuyện này như chuyện cười kể lại cho Phùng Dương nghe, Phùng Dương lập tức cảnh cáo cậu: “Không được đáp ứng! Với thành tích của cậu bây giờ, căn bản không phải người mà bọn họ có thể trèo cao!” Đường Vũ nghe xong càng mơ hồ: “Rốt cuộc là sao?” “Cậu không biết sao?” Phùng Dương khinh bỉ nhìn Đường Vũ một cái, “Cuối học kỳ sẽ có cuộc so tài đối kháng các chuyên ngành với học viện khác, dạng mọt sách cả ngày chỉ biết học thuộc lòng như cậu, khó trách sẽ không biết!” “Không phải tôi chỉ muốn thả lỏng chút thôi sao, cậu cần gì chế nhạo châm biếm tôi.” Đường Vũ trả đòn. Phùng Dương giảng sơ lược về cuộc so tài đối kháng, thật ra chính là học viên năm hai của tất cả các trường cao cấp trên liên bang đều có tư cách tham gia lần so tài này, phân làm so tài cá nhân và so tài đội nhóm. Những người đó muốn tìm Đường Vũ, đại khái là hy vọng cậu có thể vào đội của họ để so tài. Mà lần đấu này phần thưởng dành cho tổ và cá nhân chiến thắng cũng rất đáng hưng phấn, chính là có thể đi chiến trường thực tập vào cuối năm, đương nhiên, còn có vài ích lợi khác, chẳng qua còn chưa công khai. “Sao vẫn là đi thực tập?” Đường Vũ khó hiểu, cảm thấy hình như liên bang rất muốn cho các học sinh nhanh chóng thích ứng với chiến trường. “Chúng ta đã có tên rồi, nhưng tuyệt đại đa số mọi người căn bản không có cơ hội này, cậu đừng cho rằng đây là một phần thưởng rất bình thường! Vì được đi thực tập, có bao nhiêu người tranh nhau đến vỡ đầu để giành thắng lợi trong cuộc so tài đó!” Phải biết rằng, nếu có kinh nghiệm thực tập, sau này vào quân đội có thể trực tiếp nhảy liền ba cấp, không cần phải làm binh sĩ cấp thấp nhất, mà những học viên bổ khuyết như họ, cũng có thể trực tiếp được vào làm trợ lý hoặc là thợ gì đó trung cấp, quả thật là cái bánh ngọt trời cho! “Cho nên!” Phùng Dương kết luận, “Không cho cậu tùy tiện vào đội của những con heo đó! Tôi sẽ tìm đội tuyệt nhất cho cậu! Cậu tự mình giữ vững đi!” Đường Vũ giở khóc giở cười, sao cậu lại không giữ mình được chứ! rmgz64)`78`10))9811|)*#@ Light @qudx3921629#^56pqnmtjlm:% Biết cuối học kỳ còn có hoạt động như thế, Đường Vũ cũng cảm thấy vui vẻ. Lúc đó nhất định rất náo nhiệt, thành tích bây giờ của cậu tuy còn chưa ưu tú như Phùng Dương, nhưng cũng là đối tượng mà không ít người muốn lôi kéo, nói rõ cậu cũng có thực lực nhất định, cậu còn phải tiếp tục nỗ lực mới được! Đường Vũ vừa đăng nhập vào mạng, vừa cảm thán, cuộc sống vườn trường quả nhiên tốt đẹp, hoạt động mỗi cuối học kỳ và mỗi cuối năm đều làm người ta mong đợi. Không giống như đại học trên trái đất, toàn là mấy cái thi đấu nhàm chán như so tài khảo sát, so tài diễn thuyết, ca hát nhảy múa gì đó. Trung tâm soạn trình tự trên mạng của cậu đã bước đầu vào quỹ đạo, hơn nữa cậu đã sửa rất nhiều trình tự thành hệ thống vận hành của thế giới này, không cần phải bố trí bảo mật nữa. Nhưng có vài cái đặc biệt, tạm thời cậu còn chưa nghĩ ra nên thay thế ra sao, chẳng hạn sửa người máy dọn dẹp giá thành thấp thành người máy bảo mẫu toàn công năng, một trình tự nhỏ không mắc, nhưng vô cùng thực dụng, nó đã thành chiêu bài của tiệm cậu. Khi Đường Vũ đang thử nghiệm một trình tự mới nghiên cứu ra, phát hiện bên ngoài có một ông cụ để hai nhúm râu, tinh thần ông ta cực tốt, đang nhìn giới thiệu công năng trình tự của cậu. “Xin chào.” Đường Vũ ngừng công việc trong tay, bước lại chỗ đối phương, “Ông cần gì? Có cần tôi giới thiệu không?” “Những thứ này đều do cậu thiết kế sao?” Ông cụ chỉ những thuyết minh trình tự kia. “Đúng vậy.” “Đều rất tinh xảo.” Ông cụ vuốt râu, nhìn tỉ mỉ. “Đều là những trình tự nhỏ rất đơn giản, có lúc đột nhiên nảy ra những suy nghĩ đó thôi.” Đường Vũ chỉnh độ sáng của bảng thuyết minh, để tiện cho ông cụ nhìn rõ hơn. Nhưng ông cụ không nhìn nó nữa, mà hỏi Đường Vũ: “Cậu tên gì?” Đường Vũ chần chừ, chỉ tấm biển trước cửa tiệm. “Nặc danh?” Ông cụ lại sờ nhúm râu ở khóe miệng, nói: “Tôi có một hạng mục nghiên cứu, muốn tìm vài người giúp đỡ trên mạng, cậu có hứng thú không?” 33wzma.]8566jnjpggqs++},@ Light @[[(?uh94cgln39^qz,!43qi23ow Đường Vũ đang định cự tuyệt, ông cụ lại nói: “Sẽ trả công cho cậu theo giờ, rất hậu hĩnh nha.” Đưa ông cụ đi rồi, Đường Vũ thầm mắng mình không giữ vững lập trường, vì tiền mà bán bản thân. “Nhưng thật sự là rất “hậu hĩnh”…” Số tiền đối phương hứa cho cậu, đủ để trả học phí Kenton năm sau rồi! Con số đó, căn bản không phải Đường Vũ có thể cự tuyệt được. Sau khi vui vẻ bán bản thân đi, Đường Vũ lại sang khu kế bên dạo phố. Vừa đi cậu vừa cảm thấy hình như bên đó có thứ gì khiến cậu cảm thấy đè nén, kết quả ngẩng đầu lên, gương mặt âm trầm đến sắp đổ mưa của Malak đang ngay trước mặt cậu. Cậu giật bắn lùi lại một bước lớn, che ngực, tức giận nhìn người như u linh kia. “Với lá gan của cậu không xứng phối cùng thượng tá Clermont.” Một cú ngay tim đến từ u linh. “Tại sao tôi muốn xứng với anh ta! Hơn nữa cậu đừng đột nhiên xuất hiện trước mặt người khác, bất kể là ai cũng sẽ giật mình!” Malak nhỏ giọng “chậc” một tiếng, kéo Đường Vũ đến sân thi đấu cơ giáp ảo, nói: “Xem tôi thi đấu.” “Tôi đến để…” Đường Vũ hạ giọng, nói: “Tôi tới để khảo sát người cùng nghề, không phải đến chơi.” “Cậu tìm hiểu thực lực chân chính của tôi trước đã.” Malak nói xong, không cho phân trần nhét Đường Vũ vào đám đông, còn hắn thì nhảy vào trong cơ giáp vừa gọi đến. Cơ giáp “Sư Tử Đỏ” màu đỏ giống như mái tóc của Malak nhảy vọt lên! “Rốt cuộc tôi cần hiểu rõ thực lực của cậu để làm gì chứ!” Đường Vũ la lên, nhưng đối phương đã nhảy vào nơi thi đấu, ngón tay to lớn ngoắc ngoắc chiếc cơ giáp khác, trên màn hình hiển thị nổi trên đỉnh đầu mọi người, lập tức xuất hiện cảnh Sư Tử Đỏ chiến đấu.