Chiến thần xuất kích
Chương 1232
Ngạo nghễ với bảy giới, vô địch trong thiên hạ.
Một câu nói ngắn gọn đã khiến cho Giang Cung Tuấn sôi trào nhiệt huyết.
Anh cũng rất mong chờ đến ngày hôm đó.
Nếu thật sự đến ngày hôm đó, anh sẽ đưa người phụ nữ mình thích đi du hành khắp vũ trụ, khám phá những bí mật cuối cùng của trời đất, đây chẳng phải rất hạnh phúc sao?
“Đúng rồi, chị Tố Quỳnh, Ma giới lớn cỡ nào?” Giang Cung Tuấn hỏi.
Tổ Quỳnh nói: “Cậu cảm thấy địa cầu hoàn chỉnh lớn cỡ nào?” Giang Cung Tuấn hơi suy nghĩ.
Thật ra thì địa cầu cũng chưa tính là lớn.
Tuy nhiên diện tích của địa cầu có khoảng ba nghìn nơi đã bị phong ấn, trừ cái này ra còn có rất nhiều đất bị phong ấn không được biết.
Mỗi vùng đất bị phong ấn, nếu so với diện tích địa cầu đều lớn hơn nhiều.
Thậm chí có thế giới còn lớn hơn gấp ngàn lần địa cầu.
Một khi phong ấn được phá bỏ, diện tích của điện cầu sẽ trở nên khổng lồ.
Giang Cung Tuấn không nghĩ ra được diện tích địa cầu thực sự lớn bao nhiêu.
Anh khẽ lắc đầu rồi nói: “Tôi cũng không biết nữa”
Tổ Quỳnh nói: “Địa cầu, một trong bảy giới, diện tích địa cầu ở thời đại thượng cổ phải nói là mênh mông bát ngát.
Để tôi nói cho cậu biết điều này, diện tích thực sự của địa cầu tương đương mười nghìn hệ mặt trời hiện tại”.
“Nhưng diện tích của thế giới loài người trong bảy giới là nhỏ nhất, diện tích ma giới lớn hơn gấp nghìn lần nhân giới, thậm chí còn có thể lớn hơn.”
Vừa nghe như vậy, Giang Cung Tuấn đã hiểu được một chút.
Chỉ là anh vẫn chưa biết cuối cùng Ma giới lớn cỡ nào mà chỉ biết là Ma giới rộng lớn vô biên.
Tổ Quỳnh nói tiếp: “Ma giới chia làm ba tầng, ba tầng lại chia làm tam giới, theo thứ tự là, phàm, tiên và thần”
“Thật ra thì không chỉ có Ma giới phân biệt như vậy, cả bảy giới đều phân biệt chia làm ba tầng, cũng gọi là tam giới, phàm, tiên, thần"
Giang Cung Tuấn nghe có hơi mù mịt.
Cái gì bây giới, bây giờ lại xuất hiện thêm tam giới?
Tổ Quỳnh hình như biết được sự khó hiểu trong lòng Giang Cung Tuấn nên giải thích: “Bảy giới là bảy thế giới lớn, là thế giới cai quản vũ trụ, còn tam giới là sự phân chia của mỗi giới, cậu có thể hiểu theo cách này, không gian. hai chiều, không gian ba chiều và không gian bốn chiều”
“Ở phàm giới, đều là những tu sĩ ở tiên cảnh và những sinh linh không có tu vi” "Ở tiên giới, những người tồn tại trong đó đều là cấp bậc tiên”
“Ở thần giới, đều là thần”
“Sức mạnh của thần có thể đi tiên giới cũng có thể đi phàm giới, còn tiên thì có thể đi phàm giới nhưng lại không thể đi thần giới.
Mà sinh linh ở phàm giới thì không có cách nào có thể đi tiên giới và thần giới được.”
Tổ Quỳnh giải thích sơ lược về sự khác nhau của bảy giới và tam giới.
Bảy giới, là bảy tinh cầu.
Còn tam giới, chính là mỗi tinh cầu riêng biệt.
“Thì ra là như vậy” Sau khi Tổ Quỳnh nói, Giang Cung Tuấn bừng tỉnh ra, hỏi: “Nói như vậy, bây giờ chỗ tôi đang chính là phàm giới của Ma giới sao?”
“Đúng vậy.”
Tổ Quỳnh nói: “Chỗ mà cậu đang ở hiện tại, chính là phàm giới của Ma giới, nếu lấy thực lực bây giờ của cậu thì không có cách nào có thể đi tiên giới ở Ma giới được.
Chờ sau khi cậu thật sự đạt tới tiên cảnh thì có thể phá đi vách ngăn của thế giới tiến vào tiên giới”
| “Năng lượng trời đất của tiên giới chính là sự thăng hoa của phàm giới, được gọi là tiên khí.
Còn ở thần giới thì được gọi là thần khí, ở trên thân còn có tổ khí”
“Cấp bậc càng cao, năng lực càng thuần khiết” "Tôi hiểu rồi”
Giang Cung Tuấn đã hiểu.
"Cảm ơn chị Tổ Quỳnh đã giải thích”
Tổ Quỳnh nói: “Tóm lại một câu, thực lực của cậu hiện tại còn rất yếu cần phải không ngừng cố gắng, trên người cậu có luyến bá vô tận và ngũ hành bản nguyên, chỉ cần hai bảo vật có một không hai này cũng đủ cho cậu có thể tới đỉnh của thần đạo, trở thành đại đế”
“Đó là đương nhiên” Giang Cung Tuấn cười hì hì.
Đại đế sao? Chỉ cần có thể thì chắc chắn có thể đạt tới.
Cho dù tình hình hiện tình không tốt với nhân tộc, anh cũng có thể đi ngược lại.
“Đúng rồi” Giang Cung Tuấn nhớ ra cái gì đó, hỏi: “Đúng rồi, cấp bậc của cường giả đã ra tay lúc này thì sao? Chỉ là ảnh hưởng của trận chiến mà đã kinh khủng như vậy, trăm ngàn cây số trong dãy núi xung quanh đều bị hủy. diệt”
Tổ Quỳnh nói: “Đây là cuộc chiến của cường giả thần đạo tạm hợp đỉnh phong, cường giả rất gần với đại để giao thủ, hơn nữa không chỉ có một người, có lẽ là có bảo vật hơn người xuất thể nên mới dẫn đến cường giả siêu cấp này ra tay tranh giành”
"Thần đạo tam hợp, rất gần với đại đế?” Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi.
“Đây chỉ là phàm giới, sao có thể có cường giả ở thần giới hạ giới?”
Tổ Quỳnh nói: "Tôi cũng không biết nữa, cậu cẩn thận một chút, khu vực này rất nguy hiểm, nếu hơi không chú ý thôi cũng sẽ không toàn mạng rồi”.
“Vậy tôi phải nhanh chóng rời đi thôi”
Giang Cung Tuấn cũng dám dừng lại thêm ở khu vực này.
Thần đạo tam hợp đỉnh phong, cường giả rất gần với đại để giao thủ, tùy ý nhấc đầu ngón tay cũng có thể giết anh vô số lần.
“Đừng”
Tố Quỳnh nói: “Bảo vật có thể cho cường giả thần đạo tam hợp giao thủ, chắc chắn là một bảo vật tốt lắm, chúng ta cũng qua xem thử, nói chừng có thể sửa mái nhà dột”
"Hả?”
Giang Cung Tuấn hơi sửng sốt, hỏi: “Sửa mái nhà dột? Chị Tố Quỳnh, chị không phải đang đùa chứ, đây chính là chiến trường của thần đạo tạm hợp đó, tôi đi không phải là tự tìm cái chết sao?”
"Cåt." Tổ Quỳnh không hề để ý nói: “Thần đạo tam hợp thì thế nào, có tôi ở đây, đừng sợ”
Trong Tiên phủ, Tổ Quỳnh ngồi ở phía sân trọng lượng đình của thành Chúc Phúc, cô ta đảo mắt, nói: “Cậu có | biết, tôi vì suy nghĩ giúp cậu làm thế nào lấy được ngũ hành bản nguyên, suýt chút nữa thì bị thiên đạo xóa bỏ, may là tàn hồn của Kinh Hồng đại đế vẫn chưa biến mất giúp tôi chặn lại, nếu không tôi đã chết rồi.
Bây giờ tôi đã có quan hệ nhân quả cực lớn với cậu, vậy nên tôi cũng không lo lắng gì cả”.
Nghe vậy, Giang Cung Tuấn ngạc nhiên, nói: “Có thật không, suýt chút nữa thì chết, sao chị không nói cho tôi?” “Nói cho cậu thì có lợi ích gì?”
Phù!
Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi, cũng không nghĩ nhiều nữa, hỏi: “Như vậy có nghĩa là sau này chị có thể giúp tội giết địch, ai chống lại tôi, chị có thể thẳng tay đánh chết?”
"Cái này không thể được”
Tổ Quỳnh lắc đầu, nói: “Nếu tôi thường xuyên giúp cậu, chính là hai cậu, sẽ bất lợi với sự lớn mạnh của cậu”
Ỗ"Được rồi”.
Giang Cung Tuần thất vọng.
"Chỉ là lần này tôi có thể giúp cậu, đi thôi, đi nhìn xem phía trước, tôi muốn nhìn thử, cuối cùng là cường giả gì giao thủ, bọn họ là vì cái gì mà tranh đoạt”.
Trong Tiên phủ, truyền đến âm thanh của Tổ Quỳnh.
“Được.”
Giang Cung Tuấn đồng ý một tiếng.
Có Tố Quỳnh ở đây, anh cũng không sợ.
Chỉ là, anh còn chưa biết tu vi thật sự của Tổ Quỳnh nên không khỏi hỏi: “Chị Tổ Quỳnh, cuối cùng là chị có | bước cảnh giới đại để chưa?”
Tổ Quỳnh nói: “Nào có dễ dàng như vậy, từ xưa đến nay đại để không có bao nhiêu người, mặc dù tôi không bước vào đại để nhưng cũng rất gần với đại đế, có thể nói tôi gần như là đại để.
Nếu đại để không ra mặt thì tôi chính là bất khả chiến bại”
“Mạnh thật”
Giang Cung Tuấn không khỏi cảm thán.
Chân anh đạp vào hư không tiến về phía trước.
Phía dưới dãy núi đã bị ảnh hưởng của trận chiến đáng sợ biến thành bãi hoang tàn.
Một số yêu thú trong dãy núi đều bị mất mạng.
Khu vực này, là cảnh tượng quạnh hiu.
Giang Cung Tuấn phi hành, nhìn thấy trên dọc đường tất cả đều là đống đổ nát.
Có lẽ là phi hành ba ngày, anh cũng không đến được khu vực chiến đấu, Tổ Quỳnh cũng ngại tốc độ của Giang Cung Tuấn quá chậm nên trực tiếp sử dụng sức mạnh bao quanh Giang Cung Tuấn, đưa anh tiến về phía trước.
Tốc độ của Tổ Quỳnh quá nhanh, trong nháy mắt đã đạt tới bên bờ chiến trường.
Trận chiến đang bùng nổ kịch liệt ở phía trước..
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
56 chương
138 chương
19 chương
27 chương
40 chương
87 chương
110 chương
24 chương
54 chương