Hơn nửa tháng nay, Tô Duệ Hân không có ngày nào được yên giấc, cô đặt mọi tâm huyết và hy vọng vào ngày bệnh viện Bình An được mở lại. Vốn dĩ cô muốn mình có thể thành công bằng chính nỗ lực của mình. Nhưng bây giờ cô tuyệt vọng nhận ra, dù mình cố gắng thế nào, đến cuối cùng cũng thất bại dưới sự hãm hại của người khác. Sự tuyệt vọng cuồng loạn từ tận đáy lòng khiến cô suy sụp. “Duệ Hân, anh rất đau lòng khi nhìn thấy tình hình này, anh cũng không ngờ lại trở thành như vậy” lúc này Tô Thần dẫn hai người Tô Toàn và Lý Văn đi đến, tỏ ra áy náy nói. Nhìn thấy Lý Văn đằng sau Tô Thần, Trương Lộ tức giận nói: “Lý Văn, bài viết đang hot trên mạng đó là do ông viết, vậy mà ông còn dám đến đây?” Lý Văn cho rằng đây là điều đương nhiên nói: “Tôi chỉ nói sự thật thôi, hơn nữa thân là người viết nên bài đó, dĩ nhiên tôi phải có mặt ở hiện trường để kiểm nghiệm chứ”. Trương Lộ hét lên: “Được lắm, tôi biết rồi, chắc chắn là các người kết cấu với nhau, hợp sức lại để hại Duệ Hân, các người quá độc ác”. Lý Văn lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Dù cô có lớn tiếng nữa cũng vô dụng thôi, những năm gần đây ai mở bệnh viện mà không có người chống lưng chứ? Bệnh viện Bình An vốn dĩ dựa vào nhà họ Tô, dù xảy ra vấn đề nhỏ cũng có thể giải quyết. Bây giờ cô lại muốn tách bệnh viện Bình An ra khỏi nhà họ Tô, thì đừng trách người khác sao lại đạp lên đầu cô. Bệnh viện không có người chống lưng chưa bao giờ có kết cục tốt cả” Tô Thần lắc đầu, thở dài nói: “Duệ Hân, gia tộc đối xử với em không tệ, em không nên độc chiếm bệnh viện Bình An bằng cách đó. Em vẫn nghĩ tách khỏi nhà họ Tô thì em có thể làm nên chuyện sao? Ngây thơ quá rồi đó”. Cả người Tô Duệ Hân run lên gần như sắp bùng nổ vì tức giận. Mọi chuyện xảy ra với bệnh viện Bình An đều là do nhà họ Tô đứng sau thao túng. Nhà họ Tô! Gia tộc của mình không muốn nhìn thấy mình thành công, muốn tự tay đập vỡ mọi thứ của mình. Trên đời này có gia tộc nào tàn nhẫn vậy không? Bà nội, bà không thể chấp nhận cháu đến vậy sao? Tô Duệ Hân khóc không ra nước mắt. Đúng lúc này, có mấy chiếc xe buýt dừng lại bên đường, sau đó có hơn một trăm người đàn ông vạm vỡ mặc đồ rằn ri bước xuống xe, ai cũng được trang bị thiết bị chống nổ đến tách đám người đang gây náo loạn ra. Đám người đó khi nhìn thấy đồ rằn ri cũng đồng loạt dừng tay, không dám nói gì. Hiện trường im phăng phắc. Không lâu sau, một chiếc Rolls Royce Phantom màu đen xuất hiện trước mặt mọi người, Lý Mặc trong bộ đồ thường ngày bước xuống xe. “Chủ tịch tập đoàn Lý Thị tặng một cặp câu đối cho các bác sĩ lương y, cứu chữa bệnh nhân, chúc mừng bệnh viện Bình An mở cửa trở lại”. Giọng nói không lớn nhưng lời nói chắc nịch làm chấn động hiện trường. Trước đây, sở dĩ Lý Văn dám cả gan ra tay với bệnh viện Bình An là vì không ai chống lưng cho bệnh viện Bình An. Sở dĩ đám người đến bạo loạn dám ngạo nghễ như vậy cũng là vì bệnh viện Bình An không có thế lực nào đứng đằng sau. Bây giờ nhà họ Lý - một trong những thành viên của đoàn chủ tịch Công đoàn Trung Hải công khai ra mặt cho bệnh viện Bình An. Thế lực này nặng như núi vậy. Ai ở hiện trường cũng đều cảm thấy khó thở, nhất là Lý Văn, ông ta mơ hồ cảm thấy hình như mình đã đi sai nước cờ. Lúc sau, một chiếc xe sang trọng khác xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Hồ Diệu Huy bước xuống xe. “Chủ tịch tập đoàn Hồ Thị tặng một lá cờ thi đua – y thuật hồi xuân, chúc mừng bệnh viện Bình An mở cửa trở lại”. Lại là một ông trùm có tầm ảnh hưởng lớn nữa ra mặt cho bệnh viện Bình An. Không gian yên ắng lạ thường. Sắc mặt Lý Văn càng khó coi, trong lòng ông ta cảm thấy có điều gì đó không hay sắp xảy ra . Sau đó ngày càng có nhiều xe hạng sang xuất hiện trước cổng bệnh viện Bình An, từng tiếng chúc mừng vang lên. “Trần Lâm của tập đoàn Trần Thị ở quận Ngô Giang tặng một tấm bảng – đại y lẫm liệt, chúc mừng bệnh viện Bình An mở cửa lại”. “Lục Hải Siêu ở quận Ngô Giang tặng một danh sách quà tặng, chúc mừng bệnh viện Bình An mở cửa lại”..