Chiến thần phục thù
Chương 65
Hơn nữa biết rõ bản thân bị thương nặng nhưng lại không hề dưỡng bệnh cho tốt, ngược lại còn đi giải cứu vợ mình, từ đầu đến cuối, máu nhuộm đỏ cả áo mà anh ấy cũng không nhăn mày lấy một cái.
Rốt cuộc anh ấy là người đàn ông như thế nào?
Mặc dù Mã Đằng cực kì tin tưởng cô ấy, nhưng Mã Đằng không nói cho cô ấy biết thân phận thực sự của Lăng Khôi.
Cô ấy chỉ có thể tự mình suy đoán.
“Bỏ tay ra” Lăng Khôi cứng rắn nói
“Không bỏ” Giang Nhược Vy rất bướng bỉnh: “Anh là người mà ông Mã Đằng nương nhờ, cũng là người quan trọng nhất đối với ông Mã Đằng.
Trước đây ông Mã Đằng đã nói với tôi, nhất định phải bảo vệ sự an toàn cho anh.
Bây giờ anh nhất định phải theo tôi đến bệnh viện”.
Nếu như không phải suy nghĩ đến ý tốt này của Giang Nhược Vy thì Lăng Khôi đã sớm tát cô ấy một bạt tai.
“Chuyện tôi bị thương không được để bất kì ai biết.
Ngoài cô và Mã Đằng ra, thì chẳng mấy ai biết chuyện này” Lăng Khôi cũng hòa hoãn hơn, anh giải thích: “Cho dù có nguy hiểm lớn thế nào nữa thì tôi cũng phải một mình chịu đựng”.
“Vậy tôi giúp anh khử trùng” Giang Nhược Ly đột nhiên ý thức được thân phận đặc biệt của Lăng Khôi nên cũng không cố chấp nữa.
Cô ấy lấy lọ cồn từ tay Lăng Khôi, từng chút từng chút giúp Lăng Khôi sát trùng vết thương.
Cô ấy không quen làm sạch vết thương, mấy lần khiến Lăng Khôi run rẩy vì đau đớn.
Mười phút trôi qua, mới làm sạch vết thương xong, sau đó đắp bông khử trùng lên vết thương, rồi dùng băng gạc quấn lại.
Một tiếng sau mới làm xong tất cả.
“Được rồi” Giang Nhược Ly thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy toàn bộ sức lực của bản thân như đã cạn kiệt.
Lăng Khôi đau đến mức tím tái, sau khi Giang Nhược Vy giúp đỡ xong, anh chậm rãi nằm lên giường, lúc này mới cảm thấy thoải mái một chút.
“Anh nghỉ ngơi ở đây vài ngày đừng ra ngoài, mấy hôm nay tôi sẽ ở đây chăm sóc anh” Giang Nhược Ly ra lệnh.
Lăng Khôi mệt mỏi gật đầu.
Giang Nhược Ly là thư ký của Mã Đằng, bình thường thay Mã Đằng xử lý phần lớn công việc của Công đoàn Trung Hải.
Có thể nói địa vị và quyền lực của Giang Nhược Ly không thấp hơn phó hội trưởng Tề Hành tí nào.
Có một người phụ nữ bên cạnh như vậy, Lăng Khôi cũng không phải lo lắng nhiều.
“Thực ra tôi chỉ cần nghỉ ngơi vài hôm là được, nhưng có một chuyện tôi vẫn không yên tâm” trước khi chìm vào giấc ngủ Lăng Khôi vẫn không yên tâm nói.
Giang Nhược Ly không hổ danh là phụ nữ từng trải, lập tức đoán ngay được chuyện mà Lăng Khôi đang lo lắng: “Anh là không yên tâm về vợ mình đúng không? Yên tâm đi, tôi cũng biết chuyện của cô ấy, tôi sẽ bỏ ra năm mươi triệu tệ để mua lại bệnh viện Bình An.
Từ nay về sau sẽ cắt đứt mối liên hệ giữa cô ấy và nhà họ Tô”.
Lăng Khôi hài lòng cười nói: “Cô vất vả rồi”.
Giang Nhược Ly trả lời: “Ngoài ra, tôi cũng sẽ mua lại 40% cổ phần của bệnh viện Bình An trong tay Trần Giang.
Tất cả đều giao lại cho Tô Duệ Hân, để bệnh viện Bình An hoàn toàn do Tô Duệ Hân kiểm soát.
Lăng Khôi cũng không trả lời, đã nhắm hai mắt ngủ say.
Có người sắp xếp mọi việc ổn thỏa như vậy, anh biết bản thân có thể yên tâm ngủ một giấc rồi.
...
“Mẹ, Lăng Khôi đâu?”
Ngày hôm sau Tô Duệ Hân mới tỉnh lại, việc đầu tiên là cuống cuồng tìm kiếm bóng dáng Lăng Khôi.
Điện thoại gọi không được, tin nhắn cũng không ai trả lời.
Tô Duệ Hân hoảng hốt.
Chu Lam vừa đi mua thức ăn quay về thì bị con gái quấn lấy, bất lực nói: “Tối qua Lăng Khôi đưa con về nhà là đi luôn rồi”.
“Anh ấy có nói sẽ đi đâu không?” Tô Duệ Hân hỏi dồn dập.
Chu Lam lắc đầu: “Không nói, có điều hình như cậu ta đã bị thương, vết thương rất nặng.
Chắc là do hôm qua vì cứu con nên đã đánh nhau với Trương Khởi Lâm.
Mẹ bảo cậu ta đi bệnh viện nhưng cậu ta không nghe”.
Trái tim Tô Duệ Hân thắt lại: “Hôm qua anh ấy không đánh nhau với Trương Khởi Lâm, chắc anh ấy bị thương vì chuyện khác”..
Truyện khác cùng thể loại
136 chương
92 chương
10 chương