Chiến thần phục thù
Chương 46 : Muốn Nộp Tiền Nộp Mạng Thì Tôi Nhận Lấy Vậy!
Trương Khởi Lâm không lớn tiếng, nhưng sự hống hách ngạo mạn ẩn chứa trong đó rõ ràng là điều không cần bàn cãi.
Năm năm trước, Lục Tử Ca mới chỉ là sinh viên năm nhất của Học viện Hý kịch Trung Hải, lúc đó Trương Khởi Lâm có con mắt tinh đời đã phát hiện ra tài năng này, đồng thời ký hợp đồng năm năm với Lục Tử Ca với số tiền là năm trăm nghìn tệ.
Khi đó Lục Tử Ca chỉ là một ma mới từ nông thôn ra, cộng thêm việc gia đình nợ nần chồng chất, nên đương nhiên cô ta đồng ý.
Chỉ là sau này, thành tích của cô ta đã vượt xa sự mong đợi của tất cả mọi người, bao gồm cả chính bản thân Lục Tử Ca.
Trong năm năm qua, Trương Khởi Lâm đã siết chặt giá trị của Lục Tử Ca hết mức có thể, bắt cô ta nhận quảng cáo cả ngày lẫn đêm.
Dựa vào cái cây hái ra tiền Lục Tử Ca này, ông ta đã kiếm được hàng trăm triệu tệ lợi nhuận.
Ông ta cũng dùng số tiền này để mở rộng các mối quan hệ, đồng thời mở một phòng tập quyền anh trong thế giới ngầm, trở thành đại ca sàn đấu ngầm ở thành phố Trung Hải.
Khi quyền lực của Trương Khởi Lâm tiếp tục lớn mạnh, ông ta càng bức ép Lục Tử Ca hơn mà không hề kiêng dè.
Sau khi nghe vậy, vẻ mặt Lục Tử Ca rất khó coi: "Sếp Trương, năm năm qua, tôi vẫn luôn thực hiện tốt hợp đồng trước đây của chúng ta.
Cho dù ông có áp đặt thêm rất nhiều các bữa tiệc xã giao và đại diện phát ngôn không giống như trong hợp đồng ban đầu, tôi vẫn luôn phối hợp với ông.
Bây giờ hợp đồng đã hết hạn, mong ông thực hiện theo hợp đồng mà chấm dứt hợp đồng như bình thường".
Chị Béo cũng tức giận nói: "Sếp Trương, trong năm năm qua, ông đã ép chị Ca làm việc với khối lượng công việc gấp năm lần so với các nghệ sĩ khác.
Ông còn ép chị Ca phải làm đại diện phát ngôn riêng cho mình, lợi nhuận ông kiếm đủ rồi.
Năm năm qua, chị Ca cũng gọi là tận tâm tận lực với ông rồi.
Bây giờ hợp đồng của chị Ca hết hạn, lẽ nào sếp Trương còn định làm khó sao?”
Trương Khởi Lâm châm một điếu xì gà lớn và hút một hơi với vẻ thích thú, vẻ mặt bất chấp: "Tận tâm tận lực? Nói như này hơi quá đáng rồi.
Năm năm trước gia đình Lục Tử Ca phải gánh trên mình một khoản nợ khổng lồ, nếu không phải tôi hỗ trợ cho cô ta năm trăm nghìn tệ, sợ rằng cô ta chỉ có thể đi đến bước đường bán thân để kiếm tiền trả nợ mà thôi.
Ân tình như vậy, thời gian năm năm là có thể trả hết được hay sao? Mấy người cũng ngây thơ quá rồi đấy!”
Chị Béo nói: "Ông Trương, trong năm năm qua chị Ca đã làm việc cật lực, ông đã lấy đi chín mươi phần trăm số tiền mà chị ấy kiếm được.
Chị Ca cũng đảm nhận nhiều việc không thuộc phạm vi công việc của chị ấy.
Trái tim con người ta cũng là máu là thịt, đến với nhau trong tốt đẹp thì cũng ra đi trong êm thắm, không tốt hay sao?”
Trương Khởi Lâm mỉm cười: "Tôi đưa ra chín mươi triệu tệ làm cái giá để chấm dứt hợp đồng, như thế đã là nể mặt cô rồi, cũng là hợp tan vui vẻ với cô rồi”.
Chị Béo cứng họng, đứng im tại chỗ không nói được lời nào.
Chị ta cũng là một người từng trải dày dạn kinh nghiệm, làm sao có thể không nhận ra được hôm nay Trương Khởi Lâm đã quyết tâm nuốt chửng Lục Tử Ca chứ?
Lúc này Trần Cường tiến lên một bước: "Sếp Trương, tốt hơn hết là ông đừng làm chuyện trở mặt với nhau.
Giờ nói gì thì chị Ca cũng là minh tinh số một trong nước, năng lượng chị ấy có thể huy động được cũng không nhỏ đâu.
Đứng phía sau chị ấy cũng là các ông lớn và các công ty lớn chống lưng đó".
Trương Khởi Lâm liếc nhìn Trần Cường: "Cậu là cái thá gì mà dám uy hϊếp tôi?”
Trần Cường nói: "Tôi là đội trưởng đội vệ sĩ của chị Ca.
Gắn bó với nhau trong vui vẻ và ra đi trong vui vẻ đều là chuyện tốt đối với tất cả mọi người.
Nếu mà trở mặt với nhau, e rằng sếp Trương ông cũng chưa chắc sẽ không phải chịu tổn thất”.
"Một đội trưởng đội vệ sĩ mà dám lên tiếng ở địa bàn của tôi sao? Được thôi!” Trương Khởi Lâm ngồi trên cao, chỉ tay phải về phía Tiêu Ức Tình bên cạnh: "Nếu cậu có thể đánh bại Tiêu Ức Tình, thì tôi sẽ không lấy chín mươi triệu tệ này nữa, tôi sẽ ngay lập tức bổ sung thêm một thỏa thuận bằng văn bản để chấm dứt hợp đồng.
Nếu cậu thua, chưa nói đến việc tôi sẽ không quan tâm đến sự sống chết của cậu, mà cậu còn phải thêm một khoản gọi là khoản phí xuất hiện cho Tiêu Ức Tình”.
"Mỗi lần tôi lên sàn ở sàn đấu ngầm, phí xuất hiện cơ bản là mười triệu.
Tỷ lệ thắng của tôi là chín mươi lăm phần trăm, và tôi có thể nhận thêm năm mươi triệu tiền thưởng cho mỗi lần chiến thắng.
Tổng cộng là sáu mươi triệu tệ” Tiêu Ức Tình chắp tay sau lưng, nói một cách đầy thách thức.
Nói cách khác, nếu Trần Cường thua, Lục Tử Ca không chỉ phải đồng ý làm đại diện phát ngôn cho bà cụ Tô ba năm, mà còn phải chi ra số tiền mặt sáu mươi triệu cho Trương Khởi Lâm.
Số tiền tổng cộng lên đến một trăm năm mươi triệu tệ.
Một trận đấu với số tiền khổng lồ như vậy có thể so sánh với cuộc đấu của những tay đấm huy chương vàng trong sàn đấu ngầm.
Còn Tiêu Ức Tình chỉ là tay đấm chợ đen ở mức huy chương bạc, còn kém tay đấm huy chương vàng một bậc.
Phải nói rằng Trương Khởi Lâm tính toán rất tốt.
Yên tĩnh.
Yên tĩnh một cách tuyệt đối.
Chị Béo hít sâu một hơi, quay đầu nhìn Lục Tử Ca để hỏi ý kiến của Lục Tử Ca.
Biểu hiện của Lục Tử Ca cũng rất khó xử.
Mặc dù cô ta biết lai lịch của Trần Cường không tầm thường, anh ta từng là thành viên ưu tú của đội đặc chủng, khả năng đấu tay đôi thì khỏi phải bàn.
Tuy nhiên, Tiêu Ức Tình cũng là người đi đầu trong sàn đấu ngầm môn quyền anh.
Lục Tử Ca và Trương Khởi Lâm đã làm việc cùng nhau trong nhiều năm nên cô ta cũng có những hiểu biết nhất định về giới quyền anh, đương nhiên cô ta biết tiếng xấu của Tiêu Ức Tình ở bên ngoài.
Lục Tử Ca đang định từ chối Trương Khởi Lâm thì Trần Cường đột nhiên nói: "Để hoàn thành tâm nguyện bao năm nay của chị Ca, tôi đồng ý với ông”.
Trần Cường máu sôi lên tận đỉnh đầu, anh ta đã yêu thầm Lục Tử Ca nhiều năm và luôn mong được Lục Tử Ca để ý.
Nếu giờ có thể giải quyết vấn đề lớn này cho Lục Tử Ca, có thể sẽ được ôm mỹ nhân vào lòng rồi.
Trần Cường đương nhiên sẽ không để mất một cơ hội tốt như vậy.
Trương Khởi Lâm không khỏi liếc nhìn Trần Cường, rồi mỉm cười: "Tốt lắm, người trẻ tuổi luôn tràn đầy nhiệt huyết, cứ nhất định phải nộp tiền nộp mạng cho tôi thì tôi đành nhận lấy vậy”.
Sau đó, Trương Khởi Lâm đứng dậy và rời đi.
Mọi người theo ông ta xuống tầng hầm.
Đây là một võ đài quyền anh rất lớn.
Xung quanh cũng có nhiều khán đài, tất cả những đồ cần thiết đều đầy đủ cả.
Có thể thấy Trương Khởi Lâm rất thích xem người khác đấm bốc ở đây.
Trương Khởi Lâm đương nhiên ngồi ở vị trí chủ nhà, còn bà cụ Tô và Tô Thần với tư cách là khách quý của lần hợp tác này nên đương nhiên cũng được sắp xếp ngồi bên cạnh Trương Khởi Lâm.
Những nhân viên khác cũng lần lượt vào vị trí, kiểm tra thiết bị, v.v.
Một lúc sau, một người dẫn chương trình xinh đẹp trong bộ vest đen cũng tới hiện trường.
Lúc này, bầu không khí đột nhiên trở nên náo nhiệt hẳn lên..
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
55 chương
29 chương
20 chương
17 chương
11 chương
17 chương