Hả? Những người trong trận doanh của Diệp Huyền Tân đều mù mịt, nghiêm túc nghi ngờ mình đã nghe nhầm rồi: “Lão đại, anh … anh vừa nói cái gì?” Diệp Huyền Tân: “Tất cả tránh ra. Khách của chúng ta đã đến rồi, đương nhiên là phải nhiệt liệt hoan nghênh đi chứ” Khách sao? Những người trong trận doanh của anh đều bật cười khanh khách. Khách của ai mà đêm hôm khuya khoắt lại đến thăm nhà vậy nè. Khách của ai đến làm khách mà còn mang theo dao rựa nữa vậy nè. Ngài Diệp chắc là đang chế giêu đối phương rồi. Có người không nhịn được, rồi cười phá lên, nhưng không ai chịu nhường đường. Diệp Huyền Tân cau mày: “Tất cả còn đứng ngây ra đó làm gì nữa, mau chóng nhường đường cho các vị khách quý đi nào!” Cái quái gì thế này? Mọi người đều lần lượt trừng to mắt. Nhìn vẻ mặt của ngài Diệp chẳng giống như đang đùa một chút xíu nào. Anh thực sự muốn mời nhóm kẻ thù đêm khuya đến trận doanh này của mình làm khách hay sao? Đây không phải là đang cõng rắn cắn gà nhà hay sao? Diệp Huyền Tân lại trách mắng: “Chừa một con đường đi!” Satan im lặng và nhường đường, những người ở phía sau cũng lần lượt tránh ra. Satan tin rằng Diệp Huyền Tân chắc chắn là có lý do nên mới làm như vậy. Diệp Huyền Tân nhìn Phượng Hoàng Lửa: “Vào đây nói chuyện” Phượng Hoàng Lửa gật đầu: “Đi, đi vào” Người của Đoàn Hỏa Phượng lúc này cũng ngẩn ra. Chết rồi, con mẹ nó thật sự chết tiệt mà. Bọn họ tin chắc rằng Diệp Huyền Tân mời họ đến làm khách, chính là một cái bẫy, từ đầu đến cuối đều là một cái bẩy. Bây giờ Phượng Hoàng Lửa lại thực sự muốn nhảy vào cái bẫy này. Đã đùa quá trớn rồi đấy. Có người lôi Phượng Hoàng Lửa lại rồi nói: “Chị Hỏa Phượng, không thể vào đó đâu, đây là một cái bãy đấy, chị nhìn không ra sao?” Phượng Hoàng Lửa nói: “Đi vào là được rồi, ở đâu ra chuyện nói nhảm nhiều như vậy, mọi chuyện đều nằm trong †ầm kiểm soát của tôi” Nói rồi, Phượng Hoàng Lửa nghênh ngang đi vào trong căn cứ của Diệp Huyền Tân. Satan khích động vô cùng: Bây giờ Phượng Hoàng Lửa đã bị người của mình bao vây kín kẽ rồi, đây là một cơ hội tốt để giết chết cô ta. Anh ta nhìn về phía Diệp Huyền Tân, rồi nói nhỏ: “Ngài Diệp, có cần ra tay không?” Diệp Huyền Tân cho Satan một ánh mắt sắc bén..