Ba đội viên có chút bối rối: “Chúng tôi chỉ là trùng hợp phát hiện mọi người ở đây, cũng không phải cố ý theo dõi…” Diệp Huyền Tân cắt lời bọn họ nói: “Được rồi, không cần giải thích, tôi hỏi các người, các người có muốn có linh thủy không?” Ba người tròn mắt nhìn nhau. Đây là hỏi cái gì vậy, linh thủy là thứ muốn là có thể lấy được hay sao. Ba người đều không chút do dự gật đầu. Diệp Huyền Tân nói: “Tôi có thể cho ba người ba giọt linh thủy, nhưng các người phải giúp tôi làm một việc” Ba người sửng sốt. Tên này đang nói khoác lác cái gì thể, đưa cho bọn họ ba giọt linh thủy, tên này có nhiều như thế sao? Không phải trêu đùa bọn họ chứ. Một người trong đó nói: “Chỉ cần anh tặng chúng tôi mỗi người một giọt linh thủy, đừng nói một chuyện, kể cả mười chuyện cũng không thành vấn đề” Diệp Huyền Tân: “Tốt, thành giao. Ba người đến đây đi” Ba người cẩn thận từng li từng tí đi lên, cơ bắp căng cứng. Một khi Diệp Huyền Tân làm ra động tác uy hiếp nào, bọn họ sẽ phản kháng không chút do dự. Cũng may, Diệp Huyền Tân cũng không có cử động gì đáng nghi, chỉ là chỉ vào một gốc cây trước mặt nói: “Trên cái gốc cây này có ba giọt linh thủy, tặng cho các người: Thật hay giả thế? Mặt ba ngưò y vẻ hoài nghi. Trên một gốc cây xuất hiện ba giọt linh thủy, chuyện này chưa từng nghe thấy chưa từng nhìn thấy đâu. Kể cả có ba giọt linh thủy thật, tên này bằng lòng tặng cho người khác sao? Tên này không hại người chứ. Ba người vẻ mặt cảnh giác. Sắc mặt Diệp Huyền Tân không vui: “Nếu không muốn thì cút ngay” Dưới sự cám dỗ của linh thủy, cả ba quyết định mạo hiểm một lần. Ba người liếc mắt nhìn nhau, người đàn ông ở giữa đi về phía bụi thực vật cẩn thận xem xét. Hai người còn lại nhìn chằm chằm Diệp Huyền Tân, tránh việc anh làm mấy cái hành động nhỏ gì đó. “Ôi trời ơi, đúng là ba giọt linh thủy” Người đang kiểm tra thực vật hét lên một tiếng, phấn khích đến nỗi cả người run rẩy: “Nhất định đây chính là một phép màu trên thế gian”. Cái gì! Không chỉ hai người khác, đám người Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng cũng hoảng hốt. Một bụi thực vật xuất hiện đến ba giọt linh thủy đúng là hiếm thấy trên đời. Hơn nữa, ngay khi Diệp Huyền Tân vừa đến nơi còn chưa tìm kiếm cẩn thận đã kiếm được ba giọt linh thủy, tốc độ này gần như phá kỷ lục được ghi chép lại từ trước đến nay của Đảo Thần Chủ. Chẳng qua trong lòng đám người Đỗ Quyên lại vô cùng khó chịu: Đại ca đang làm cái quái gì vậy, ba giọt linh thủy tương đương với ba mạng người, cứ như vậy liền tặng cho người ngoài? Nhưng nhìn thấy Diệp Huyền Tân đã hạ quyết tâm, cô ấy cũng không tiện nói gì. Ba người cẩn thận thu thập ba giọt linh thủy rồi xoay người muốn rời đi. Mới đi chưa được hai bước, một người trong số họ đột nhiên ngăn hai người kia lại, quay người cúi đầu thật sâu với Diệp Huyền Tần. “Ông chủ, phần ân tình này không lời cảm ơn nào có thể diễn tả được, chúng tôi nhất định sẽ luôn khắc sâu trong lòng” “Ngài vừa mới nói để cho chúng tôi giúp ngài một việc, chúng tôi nhất định sẽ không do dự xông vào nơi nước sôi lửa bỏng”.