"Nếu cháu cứ nhất định đẩy Hải Long vào đấy thì được thôi, nó ngồi tù thì sẽ không kiếm được tiền, thế thì cháu đừng hòng được bồi thường một đồng nào cả, đừng có mà mơ lấy được đồng nào từ những người khác, ai trộm thì cháu tới đấy mà đòi." Thái độ của bà cụ Mục kiên quyết lạ thường. "Bà nội, sao bà lại bao che cho Mục Hải Long tới vậy ạ, anh ta trộm châu báu trị giá tận ba mươi tỷ lận, còn vu oan giá họa cho Tiêu Thanh nữa, anh ta quá đáng như vậy chẳng lẽ không nên để cho pháp luật trừng trị hay sao?" Mục Thiên Lam cảm thấy vô cùng ấm ức, cô thấy bà nội quá bất công, việc gì cũng đứng về phía Mục Hải Long, chẳng hề để ý đến cảm thụ của gia đình nhà cô gì cả. Bà cụ Mục cả giận nói: "Nếu như không phải chiến thần bảo vệ tổ quốc vừa ý cháu xong đưa lễ vật ăn hỏi như vậy tới nhà họ Mục ta thì làm gì có chuyện Hải Long đi tiêu cả núi tiền khiến cho tài chính bị hồng một lỗ to như vậy chứ hả, rồi nó bần cùng bất đắc dĩ mới phải trộm mũ phượng nhà cháu còn gì. Nên là, thảy mọi trách nhiệm đều thuộc về cháu hết, do cháu hại Hải Long nên cháu phải nghe bà, không được để Hải Long phải phải ngồi tù!" Mục Thiên Lam ức phát khóc. Sao thái độ của bà nội lại như vậy cơ chứ. Tiêu Thanh cũng không thể nhịn được nữa nên nổi nóng: "Cái bà già này, đúng là già mà không nên nết mà, thiên vị quá thể đáng! Nếu như bà đã quý cái thằng cháu Hải Long của bà như báu vật như kia, chẳng quan tâm gì đến cảm nhận của Thiên Lam như này thì được thôi, ngày hôm nay tôi sẽ nghiền nát nhà họ Mục các người, để cho mấy người đi ăn xin nơi đầu đường xó chợ cho rồi!" Dứt lời, Tiêu Thanh lập tức rút điện thoại di động ra, định gọi điện thoại. Bà cụ Mục hỏi gấp: "Cậu định làm gì vậy hả?" "Tôi định báo cho Lâm Chí Hùng đổi khách hàng khác, ngưng không hợp tác với công ty Feida nữa, còn Thiên Lam sẽ tự mình mở một công ty riêng, không để cho nhà các người kiếm được một đồng nào có, tiện thể thì hạ Feiyang với Feida luôn, lúc đấy nhà họ Mục các người sẽ không còn chỗ đặt chân ở Cổ Cảnh nữa. Tôi nói để cho bà biết, Mục Hải Long chỉ là đồ bỏ đi không có tác dụng gì hết, chỉ có Thiên Lam mới có thể trở thành trụ cột cho nhà họ Mục thôi!" Nói xong thì Tiêu Thanh định gọi điện thoại đi. Bà cụ Mục gấp gáp ngăn lại: "Cậu dừng tay lại cho tôi, không được gọi, tôi không cho phép cậu gọi điện thoại!" "Các người đối xử với nhà vợ tôi như kia, dựa vào cái gì mà không cho phép tôi trả thù nhà các người chứ hả, thấy nhà vợ tôi dễ bị bắt nạt lắm phải không?" Tiêu Thanh không cho bà cụ Mục tỉ mặt mũi nào, anh bấm số gọi cho Kim Chí Nam luôn. "Đừng mà! Không được!" Bà cụ Mục vội vàng kêu to: "Thiên Lam, ngăn cậu ta lại, cháu mau ngăn cậu ta lại ngay!" Mục Thiên Lam đang chết sững vì kinh ngạc vội hồi thần lại, cô cướp lấy điện thoại của Tiêu Thanh ngay lập tức, cuộc gọi bị ngắt ngang, giật xong thì cô tay chân luống cuống không biết phải làm gì. Cô biết là Tiêu Thanh định gọi cho Kim Chí Nam, nhưng bây giờ scandal về cô chắc có lẽ đã bị lan ra khắp nơi rồi, cô cả đêm không ngủ là vì lo lắng chuyện này, lúc này hắn trên mạng đã đầy ảnh cô mặc áo tắm hai mảnh rồi, có lẽ Kim Chỉ Nam cũng xem rồi và anh ta đã biết được cô là loại phụ nữ như nào. Một khi Kim Chí Nam đã biết thì chắc chắn sẽ cho rằng chiến thần bảo vệ tổ quốc sẽ không ưa cô nữa, nên anh ta cũng không cần phải nể mặt cô nữa, không cần phải để ý đến mặt mũi của Tiêu Thanh nữa. Giờ Tiêu Thanh có gọi điện cho Kim Chỉ Nam thì không những họ không trả thù được nhà họ Mục mà có khi còn hại ngược lại anh và gia đình cô ấy, cho nên cô mới không dám để Tiêu Thanh gọi điện thoại đi. "Thiên Lam, mẹ đồng ý để Tiêu Thanh làm như vậy, con cản lại làm cái gì, mau trả điện thoại lại cho Tiêu Thanh đi, nhà chúng ta giúp bọn họ kiếm tiền, bọn họ không biết ơn thì chớ lại còn ủng hộ Mục Hải Long đối xử với nhà chúng ta như kia, thế thì chúng ta cũng sẽ đạp đổ miếng ăn của bọn họ!" Ngô Tuệ Lan tức giận đùng đùng. "Mày... mày..." Bà cụ Mục tức tới độ sắp tái phát bệnh "Ha ha!" tim. Đúng lúc ấy, đột nhiên Mục Hải Yến cười phá lên cử như bị điên. "Tin tức mới nhất, tin mới nhất đây, không ngờ Mục Thiên Lam lại không có lòng tự trọng như vậy, bán cả cơ thể mình vì tiền, đúng là làm mất mặt nhà họ Mục ta mà!" Cô ta vừa nói xong, sắc mặt Mục Thiên Lam thay đổi ngay tức khắc. Tiêu Thanh, Ngô Tuệ Lan cùng Mục An Minh cùng nhăn mày lại, vẻ mặt không hiểu ra sao. "Hải Yến, cháu nói vớ vẩn gì vậy hả, Thiên Lam nhà ta bản thân khi nào hả, có tin là mợ sẽ tố cáo cháu tội phỉ báng để cháu vào tù làm bạn cùng với Hải Long không hả?"