Tại của Tiêu Thanh khẽ động, chỉ về một hướng hét lên. Sau đó anh dẫn theo vệ sĩ như đàn sói, điên cuồng mà chạy. Bên ngoài, cách anh khoảng mấy cây số  “Các người không chạy thoát đâu, tất cả đều phải để mang lại đây, ha ha ha. . ”  Một đám lính đánh thuê hơn trăm người điên cuồng bắn phá về phía Tần An. “Tiểu Hắc, cậu dẫn theo anh em đi bảo vệ đám ông Lý đi, tiểu Hổ và tôi sẽ cùng nhau lên đó!”  Tần An hô lên một tiếng, ném đạn, vứt súng tụ khí thành đao đến bên cạnh tiểu Hổ, đón mưa bom bão đạn mà đi về phía nhóm lính đánh thuê. “Mẹ nó! Vẫn là Hóa Kình võ giả, mau dùng đạn hỏa tiễn ném chết chúng nó đi!”  Thủ lĩnh của nhóm lính đánh thuê kinh ngạc kêu lên. Chẳng mấy chốc!   Rầm, rầm rầm!  Mấy quả đạn hỏa tiễn được bắn ra từ chỗ Tần An và Hổ. Hai người bọn họ đều là cao thủ, đã từng trải qua trăm trận đánh trên chiến trường, kĩ năng tránh đạn pháo vô cùng tuyệt vời, chẳng mấy chốc mà đã đuổi giết đến chỗ đám lính đánh thuê, vung đao trong tay mà điên cuồng tàn sát. “Tản ra, mau tản ra!”  Thủ lĩnh đám lính đánh thuê bắt đầu hoảng hốt. Ở trước mặt Hóa Kình võ giả, bọn họ chỉ giống như con kiến nhỏ bé, hoàn toàn không đánh lại được. “Tiểu Hổ, không được nhân nhượng, giết sạch bọn chúng!”  Tân An hét lên. “Vâng, thưa đội trưởng!”  Hai người anh dũng giết địch. Đúng vào lúc này!   “Cẩn thận đó đội trưởng Tần!”  Lý Tế Thế, Thẩm Thị Thu Mai hốt hoảng hét lên. Hai võ sĩ samurai chạy ra từ một hướng, dồn dập giơ kiểm samurai bổ xuống từ trên cao, hai đao khí trong suốt xe không khí chém xuống nơi mà Tần An và tiểu Hổ đang đứng. Lúc hai người nghe thấy tiếng hét thì cũng đã muộn rồi. Lưng Tần An gánh một đao, rách da toác thịt. Cánh tay Hổ chịu một đao, một đạo này như sắp chém nát xương tay anh đến nơi. “Mẹ nó!”  Tần An nghiến răng. Lúc này hai võ sĩ Nhật Bản bắt đầu chém đến. “Tiểu Hổ, cậu còn chịu được không?”  “Được đội trưởng”  “Vậy được, cùng lên đi!”  Tần An và tiểu Hổ nghênh chiến với hai võ sĩ Nhật Bản ngay lập tức. .