Chiến soái bắt nạt vợ tôi nằm mơ đi!
Chương 734
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.
**********
“Còn một chuyện nữa mà tôi muốn cảnh cáo các người, đã là con người thì sẽ có lúc thăng lúc trầm, thay đổi nhanh chóng, đừng nghĩ khi người ta đang trên đỉnh cao danh vọng thì quỳ xuống nịnh bợ, lúc người ta ngã xuống vực sâu thì khinh thường lạnh lùng.
“Nếu sau khi Thu Mai gả cho Tử Hoa, tôi bên này có chuyện gì xảy ra dẫn đến phá sản.
Các người lại nhân cơ hội này trả thù Thu Mai.
Nếu để cho tôi biết, khi tôi đứng lên sẽ là lúc nhà họ Hoắc các người sụp đổ, nghe rõ chưa?” “Nghe rõ rồi.”
Hoắc Đức Tài và người nhà học Hoắc gật đầu lia lịa.
“Đứng lên đi” Tiêu Thanh nói.
Phù.
Hoắc Đức Tài thở phào nhẹ nhõm, cười hỏi: “Vậy hôn sự này đã quyết rồi phải không?"
Tiêu Thanh vòng tay qua vai Thẩm Thị Thu Mai và nói: “Em gái tôi từ nhỏ đã phải chịu rất nhiều đau khổ, trước đây không có bố mẹ hay anh em nào quan tâm đến cô ấy, nhưng bây giờ thì cô ấy đã có được điều đó.
Hôn nhân là chuyện trọng đại cả đời, không phải là chuyện đùa, phải làm theo....!“Các người chọn một ngày lành tháng tốt, đem theo sính lễ đến nhà dì nhỏ tôi làm lễ đính hôn cho Tử Hoa và
Thu Mai.
Sau đó lại chọn một ngày khác để tổ chức lễ cưới.
“Còn về sính lễ đưa bao nhiêu, khi trả lại của hồi môn thì chỉ có nhiều hơn chứ không ít.
“Tôi chỉ có một đứa em gái như vậy, mong rằng các người sẽ làm tất cả những gì có thể, đừng tổ chức một lễ đính hôn quá tồi tàn”
Nói xong, Tiêu Thanh quay người rời đi nói rõ tình huống với Jeffrey.
“ Ân nhân đừng lo, tôi sẽ đặt đơn hàng lớn cho Dược phẩm Hoắc thị.
Jeffrey vỗ ngực đảm bảo.
Sau đó, ông ta nói: “Đúng rồi, ân nhân, nghe nói ngài bị trúng độc, có thể nói cho tôi biết là độc gì không? Tôi sẽ treo giải thưởng xem có ai có thể giải được độc đó.
Đương nhiên Tiêu Thanh hy vọng cổ độc nhanh chóng được giải, bèn nói: “Cổ phệ hồn đoạt mệnh” “Tôi đã ghi lại rồi, ân nhân hãy chờ tin tốt của tôi”
Ngay sau đó, một cái lệnh treo giải thưởng lan rộng khắp trong thế giới ngầm.
Lệnh treo giải thưởng có nội dung như sau: Gia tộc Rothschild, giải thưởng mười triệu Đô la Mỹ cho người có thể giải được cổ phệ hồn đoạt mệnh, nếu có ai có thể giải quyết được nó, hãy liên hệ số điện thoại dưới đây.
Lệnh treo giải này vừa được ban ra khiến cho toàn bộ thế giới ngầm sôi sục.
“Mười triệu Đô la Mỹ, quá hấp dẫn rồi.” “Tôi chắc chắn phải thử xem có thể giải được không.
“Nếu có thể giải được thì lời to rồi."
Một vài giờ sau khi lệnh treo giải này được phát ra.
Trung Nguyên, tại nhà họ Long.
“Anh cả, thương thể phục hồi thế nào rồi?" Long Tiểu Sơn tiến vào phòng luyện tập hỏi.
Long Tiêu Thiên khoanh chân ngồi thiền, khi điều chỉnh khí thì mở mắt ra: “Cú đấm đó của Tiêu Thanh để lại cho anh không ít chấn thương, uống thuốc điều chỉnh ngồi thiền trong thời gian dài vẫn không thể hồi phục hoàn toàn, sợ là phải mất một hoặc hai tháng nữa mới có thể hồi phục hoàn toàn.
Long Tiểu Sơn vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Anh cả, sợ rằng thời gian còn lại cho chúng ta không nhiều nữa.” “Hôm nay thế giới ngầm quốc tế xuất hiện một lệnh treo giải thưởng.
Là Gia tộc Rothschild treo giải, mười triệu Đô la Mỹ cho người có thể giải được cổ phệ hồn đoạt mệnh.
Mà theo thông tin em có được, Tiêu Thanh tình cờ tham gia cắt băng khánh thành một dự án của gia tộc Rothschild hôm nay.
Nghe nói anh ta là ân nhân của người thừa kế gia tộc Rothschild” “Nếu em đoán không sai, lệnh treo giải thưởng đó được phát ra vì Tiêu Thanh.
“Nếu trì hoãn thêm một hai tháng nữa, nhỡ độc của Tiêu Thanh được giải, sẽ rất khó khăn nếu muốn hại anh ta một lần nữa"
Long Tiểu Thiên nghe xong, vẻ mặt trở nên âm trầm.
“Xem ra phải mượn dao giết người rồi." “Ồ!” Long Tiểu Sơn tò mò: “Mượn dao của ai để giết anh ta?”
Long Tiểu Sơn thốt ra ba chữ: “Người Nhật Bản.
“Chính xác”
Long Tiểu Sơn vỗ mạnh vào trán.
“Mấy ngày trước, Thương hội Nhật Bản bị Tiêu Thanh tập kích bất ngờ, thương vong không nhỏ, bọn họ tức nghẹn một bụng khí rồi.
Anh sẽ liên lạc với Matsushita để anh ta trừ khử Tiêu Thanh”
Nói xong, anh ta bảo người tìm số điện thoại của Matsushita và gọi cho số đó.
Nhà Matsushita.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Matsushita vui vẻ bước vào một căn phòng, nói với Mục Hải Long – người đang nắm trên giường và khóc trong đau đớn: “Hải Long, con được cứu rồi.”.
Truyện khác cùng thể loại
339 chương
17 chương
24 chương
77 chương
52 chương
16 chương