Ông chủ Trường tức giận, nói: “Đây là địa bàn của tôi, tôi làm chủ, chỉ có hai lựa chọn, hoặc là lấy sáu nghìn tỷ ra bồi thường, hoặc là lấy mạng của chồng cô ra đây. Đừng có trốn tránh trách nhiệm, nếu không thì cả nhà cô đừng hòng rời khỏi đây!” Ông ta nói rồi, mười mấy tên võ sĩ cao to vây kín lại. Cả nhà Mục Thiên Lam sợ đến tái mặt. “Tuệ Lan, ông chủ Trương có thể kinh doanh đấm bốc ngầm thuận lợi như vậy là do có rất nhiều mối quan hệ. Bồi thường sáu nghìn tỷ, đừng nói là bà, cho dù có cả nhà họ Ngô chúng ta cũng không có nhiều tiền như thế. “Vì vậy theo tôi thấy, mọi người nên để Tiêu Thanh đền mạng đi, dù sao thì đánh chết người rồi, giết người đền mạng cũng là lẽ thường" Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net Mợ hai đến khuyên nhủ Tiêu Thanh chế nhạo: "Mấy người xúi giục chúng tôi đến xem đấm bốc. Ngay từ khi bắt đầu đã muốn để mẹ vợ tôi thấy mấy người thắng đến thèm thuồng, sau đó chờ đến khi mẹ tôi bắt đầu cá cược thì sẽ thua. Đến khi bà ấy thua rồi thì lại cố tình không chơi nữa. Sau đó nói tôi biết đánh, xúi mẹ tôi ép tôi lên võ đài, ròi đổi Big Mac ra sân, mục đích là để đánh chết tôi." “Kết quả năm ngoài dự tỉnh, tôi lại đánh chết Big Mac, niềm hy vọng tôi sẽ chết của mấy người tan biến. Nói như vậy, mấy người cho là có thể lấy được mạng của tôi sao?” "Chơi trò chơi này với tôi, mấy người vẫn còn non lầm." “Có tin là bây giờ chỉ cần tôi nói một tiếng, sẽ có một đội cảnh sát xông vào túm gọn mấy người hay không?” Anh đã sớm nhìn ra mảnh khỏe này, nên đã âm thầm thông báo cho Hoắc Thiệu Đông chuẩn bị. "Cậu, cái rắm.  Mợ hai không thừa nhận, nói: “ Âm mưu ở đâu ra, đây đều là những suy đoán chủ quan của cậu "Đúng! Tự cậu giết người, đừng có lỗi chúng tôi xuống hố đen, vốn dĩ chuyện này không phải như cậu nói.” Mợ cả nhảy ra nói.