Chiến soái bắt nạt vợ tôi nằm mơ đi!
Chương 143
**********
Chương 143
Tiêu Thanh thản nhiên nói xong, nhìn về phía Tô Phượng: "Đi chọn đi." "Cái đó..." Tô Phượng có chút khó có thể mở miệng nói: "Tôi cảm thấy anh nên tìm hiểu về giá tiền ở đây trước đã. Giá ở đây thấp nhất cũng đã năm trăm triệu, nếu ánh sáng tốt thì là tám trăm triệu, còn nếu diện tích phòng hơm bố trăm mét vuông thì tổng giá trị xấp xỉ một trăm tỷ" "Không phải tôi nói anh không trả nổi, nhưng anh... chắc chưa chuẩn bị đủ tài lực."
Cô biết Tiêu Thanh là chồng Mục Thiên Lam, gần đây trên mạng tất cả đều là tin tức scandal của Mục Thiên Lam và những thông tin liên quan đến Mục Thiên Lam, tất cả đều nói chồng Mục Thiên Lam là một người giao hàng.
Một người giao hàng thì sao có thể mua được căn phòng tốt nhất đắt tiền nhất ở đây?
Tiêu Thanh cười cười: "Cô cứ yên tâm đi, tôi có thể trả được một trăm tỷ, cô chuẩn bị hợp đồng cho tốt. Ta trả tiền trực tiếp, cũng không cần xem phòng đâu." "Khoác lác, mày cứ tiếp tục khoác lác đi." Tên mập nhà giàu mới nổi nghe không nổi nữa, anh cười lạnh nói: "Coi lại từ trên xuống dưới của mình đi, có thể vượt qua một triệu không?" "Nhưng đồ trên người tao, đồng hồ, vòng cổ, nhẫn, đã hơn năm trăm triệu mà cũng không mua nổi căn phòng hơn, bốn trăm mét vuông đó, vậy thì mày lấy cái gì mà mua. Đừng tiếp tục ở đây nói chuyện mất mặt mà còn khoác lác nữa."
Nói xong, anh ra đẩy Tiêu Thanh một phen, tức giận nói: "Nếu cứ ngăn cản Tô mỹ nữ đồng ý điều kiện của tôi, dù bồi mấy trăm triệu thì tao cũng sẽ dánh mày phải vào bệnh viện!"
Tiêu Thanh giận dữ, đang muốn đánh mặt tên mập này thì đột nhiên có người kêu lên. "Tin nóng hổi đây, Mục Thiên Lam trong sạch, cảnh sát đã rửa sạch oan khuất cho cô ấy!"
Nghe vậy, các nhân viên kinh doanh cũng lấy điện thoại ra xem. "Quả nhiên củi ấy bị người ta bồi đen." "Tôi đã nói ánh mắt của ngườ tôi thần tượng hộ quốc Chiến soái sẽ không kém đến vậy, không có khả năng thích một người phụ nữ dơ bẩn"
Sau khi Tô Phượng xem tin tức thì cười với Tiêu Thanh, nói: "Trách không được anh lại mời tôi ăn cơm, thì ra cảnh sát đã điều tra rõ mọi việc, giúp vợ ah rửa oan, chúc mừng anh nhé."
Tiêu Thanh cười nói: "Nếu không phải cô đã cứu vợ tôi thì cô ấy sẽ không nhìn thấy ngày này, cho nên tôi phải cảm ơn ân nhân là cô mới được." "Cái gì?"
Ánh mắt của mọi người đều dừng trên người Tiêu
Thanh. "Anh là người chồng giao hàng của Mục Thiên Lam?" "Đúng, tôi là chồng cô ấy"
Tiêu Thanh gật đầu. "Ha ha!"
Tên mập nhà giàu mới nổi cười muốn ngả ngửa. "Một kẻ giao hàng nghèo kiết hủ lậu không cũng cấp nổi đời sống vật chất cho vợ, để vợ mình đi chụp ảnh chụp bikini kiếm tiền thì không nên ở đây nói láo mình giàu có, muốn mua căn hộ giá gần một trăm tỷ" "Nếu mày thích chơi Tô Phượng thì khi tao mua nhà của cô ấy sẽ cho mày sau đêm đó để mày chơi, mày chỉ cần cho tạo chơi vợ của mày một lần là..."
Anh ta còn chưa nói xong, Tiêu Thanh lạnh lùng nói: "Trào phúng tôi còn chưa tính, ngay cả vợ tôi mà anh cũng dám châm biếm, anh đúng là ăn gan hùm mật gấu rồi, hôm nay tôi sẽ cho anh biết thế nào gọi là họa từ miệng mà ra!"
Vừa nói xong, Tiêu Thanh tát nên nhà giàu một cái.
Oanh!
Tên mập gần một trăm kí trực tiếp ngã xuống đất, oa ói ra một ngụm máu còn lẫn răng nanh. "Này này này..."
Quản lí bộ phận kinh doanh và các nhân viên kinh doanh đều sợ hãi.
Đặc biệt là Tô Phượng, cô sợ tới mức sắc mặt trắng bêch. "Cái tên giao hàng nghèo kiết hủ lậu này, dám đánh khách muốn mua căn hộ mười tỷ, anh chán sống rồi đúng không?"
Quản lý bộ phận tiêu thụ tức giận nói. "Tôi thấy đầu óc của cô bị nước vào rồi, anh ta mua căn hộ mười tỷ, tôi lại mua căn hộ hơn một trăm tỷ, vậy mà cô coi anh ta là khách hàng lớn, cho rằng tôi nghèo kiết hủ lậu, chỉ riêng chỉ số thông minh này của cô thì sao có thể lên làm quản lý bộ phận kinh doanh được vậy?"
Dứt lời, Tiêu Thanh lấy một chiếc thẻ đen vứt cho quản
Quản lí bộ phận kinh doanh bị mắng liên tục. lý.
Vài nữ nhân viên cúi đầu thì thấy đó là một chiếc thẻ đen tinh xảo, trên mặt có chút không bình tĩnh, Tô Phượng lập tức kh người nhặt tấm thẻ đó lên thì thấy.
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
35 chương
7 chương
161 chương
16 chương