Vừa dứt lời, mọi người đều nhìn qua. Thật sự thấy mười mấy người cảnh sát, sắc mặt lạnh lùng đi vào, trên tay vài cảnh sát còn cầm một bộ còng tay lòe lò sáng, thoạt nhìn như đồ mới. "Ha ha!" Mục Hải Long lập tức thoải mái cười to: "Những cảnh sát này làm việc hiệu suất thật cao, mới hai bố phút mà đã đến ròi, có trò hay để xem rồi!" Nói xong anh ta dùng vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa nhìn Tiêu Thanh. "Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?" Khi nhìn thấy cảnh sát mang theo còng tay đến, Mục Thiên Lam sợ tới mức lạnh run, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trách nói: "Anh đó, sao lại xúc động đánh Mục Hải Long làm gì. Giờ bị bắt đi, cậu cậu Quách chỉ cần dùng chút quan hệ thì cuộc đời này của anh sẽ coi như xong đó biết không?" Cô rất hối hận. Nếu biết như vậy thì cô sẽ không đến, cũng không hại Tiêu Thanh vào tù. Tiêu Thanh cười cười: "Vợ đừng sợ, cảnh sát không phải tới bắt anh, là tới bắt Quách Kính Bằng đó." "Ha ha!" Nghe những lời này, mọi người đều cười nghiêng ngả. Mày điên ư... " Quách Kính Bằng tức đến phát cười: "Tao đây chưa hề làm gì, bắt tao mẹ nó làm gì, là mành đánh hải Long hộc máu nên đến bắt mày đó, hiểu không?" "Lại dám nói bắt tao, trong khi chờ mày ra tù, tao sẽ cố gắng shầu hạ vợ mày. Giúp mày sinh mấy đứa con." Bố! Tiêu Thanh tát anh ta một cái. "Định mệnh, mày lại đánh tao?" Quách Kính Bằng muốn tức điên. Mục Hải Long cũng hộ chủ, lập tức nhảy ra, quát: "Ngô Tuệ Lan, không quản con rể của thím đi, đây đã là lần thứ hai tôi thấy nó đánh ông chủ của tôi rồi đó. Bốn trăm triệu đó các người có muốn lấy lại không?" Ngô Tuệ Lan vừa nghe vậy thì lập tức hét lên: "Dù sao cậu cũng bị bắt, muốn làm gì thì tôi cũng mặc kệ, thể nhưng cậu đừng tiếp tục hại gia đình tôi nữa được không?" "Đây là xã hội đặt tiền tài quyền thế lên đầu, anh không tiền không thể, đánh Hải Long còn chưa tính, đến cậu Quách anh cũng dám đánh, đầu óc anh bị ứng rồi đúng không?" Tiêu Thanh nói: "Anh ta hại vợ con suýt nữa đã tự sát thành công, con không chỉ đánh anh ta, con còn muốn đánh chết anh ta nữa!" Đang nói, Tiêu Thanh lại đá Quách Kính Bằng một cước. Phanh! Quách Kinh Bang tên lên vách tương dán cầu đổi, máu phun ra Mục Thiên Lam sợ ngày người Mục Hải Long cũng sợ ngày người Tất cả mọi người ở đây đều sợ ngày người "Phản rồi, con mẹ nó mày đúng là làm phản rồi, còn dam đánh anh Quách mạnh như vậy, mày chờ bị phán tủ chung thân điệ Mục Hải Long giận không kềm được nói xong, sau đó chạy đến trước mặt cảnh sát, chỉ tay vào Tiêu Thanh nói: "Cảnh sát, thằng nhãi này đánh tôi, còn dám đánh anh Quách của Quách gia nữa, các anh mau bắt nó lại đi. Nhanh lên!" Lưu cục trưởng dẫn đầu nhìn Tiêu Thanh một cái, sau đó đẩy Mục Hải Long ra, đi tới. "Cảnh sát, người nào làm người đó chịu, các anh muốn bắt cậu ta thì cứ bắt đi, không liên quan đến nhà tôi!" Ngô Tuệ Lan sợ hãi vội vàng phủi sạch quan hệ với Tiêu Thanh. "Ha ha!" Quách Kính Bằng nhìn Lưu cục trưởng thì vô cùng vui vẻ, anh ta đứng dậy đi đến trước mặt Lưu cục trưởng: "Lưu cục trưởng, thắng đó tát tôi một cái, còn đá tôi đến học máu, anh mau bắt nó đi đi, tôi muốn xi toàn án phản nó tội chung thân!" Nhưng không ngờ anh ta vừa dứt lời thì Lưu cục trưởng nắm lấy tay hắn. "Anh đã bị bắt" Cạch cạch hai tiếng. Quách Kính Bảng bị còng hai tay. "Chuyện này là sao?" Tất cả mọi người ở đây đều sợ ngây người! Không phải nên bắt Tiêu Thanh sao, sao lại bắt cậu Quách? "Lưu cục trưởng, anh có lầm không đấy, thắng đó đánh tôi mà anh không bắt nó mà lại bắt tôi để làm gì?" Quách Kính Bằng rống giận. Lưu cục trưởng thản nhiên nói: "Anh là kẻ tình nghi gây kích động bạo lực Internet, bôi đen Mục Thiên Lam, hại Mục Thiên Lam thiếu chút nữa đã tự sát thành công, hành vi cực kỳ ác liệt, ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng, cho nên anh bị bắt, chờ nhận phát xét của tòa án đi." "Cái gì!" Nghe nói Lưu cục trưởng nói vậy, tất cả mọi người đều giật mình. Cậu Quách là người gây bạo lực Internet? Cậu Quách bôi đen Mục Thiên Lam? Cậu Quách bị bắt?