Chiếm Hữu Tù Binh (đam Mỹ)[h]
Chương 30
Người hầu trong nhà xì xầm to nhỏ , thiếu gia cùng nhị Hoàng tử ở trong phòng cùng nhau đã 3 ngày trời rồi , thi thoảng họ chỉ thấy Lý Tống Khiêm gọi đồ ăn , và tự giác mang thức ăn thừa xuống nhà , còn tuyệt nhiên 2 người cứ vậy ở lì trong phòng ngủ , kể từ sau ngày họ nhìn thấy bộ dạng tức giận của nhị Hoàng tử khi đem thiếu gia về .
Nhưng họ thật sự chẳng biết chuyện gì cả .
Trong phòng ngủ , tiếng thút thít kéo dài , rồi lại đứt quãng , bên cửa sổ sát đất , Ngụy Thương bị người bên trên hung hăng chà đạp , cả cơ thể cậu trên dưới bầm tím do những vết cắn mới cùng vết cắn cũ . Hai tay cậu vô lực buông thõng dưới đất , eo bị Lý Tống Khiêm cố định bên trên để hắn dễ dàng di chuyển .
Cậu không hề biết khi hắn tức giận lại đáng sợ như vậy , nguyên cả 3 ngày , lúc nào cậu cũng mê man rồi tỉnh , rồi lại tiếp tục mê man .
Lý Tống Khiêm chẳng biết điểm dừng , cúi xuống hôn lên lưng trần của Ngụy Thương , sau đó hắn bắt lấy hai tay buông thõng của cậu đưa về phía sau , nắm lấy , và đâm thúc .
Ngụy Thương ưỡn người , hai chân cậu đã trở nên run rẩy , chỉ sợ nếu như không được Lý Tống Khiêm cố định thì có lẽ một khắc nào đó liền ngã gục .
Bên dưới nền đất , nơi hai người kết hợp , đã nhỏ những dung dịch đặc sệt tạo thành một vũng . Cậu chẳng thiết tha gì cầu xin nữa , mê mê tỉnh tỉnh , cho dù Lý Tống Khiêm có nói gì đi chăng nữa thì cũng chẳng có gì lọt vào tai cậu .
Lý Tống Khiêm bất chợt đưa tay tát vào mông cậu , gằn giọng nói :
- Ngụy Thương , tỉnh táo lại cho tôi .
Ngụy Thương giật mình , nghĩ hắn bắt mình phải rên rỉ như những lần trước , liền mở miệng ngân nga theo ý hắn . Lý Tống Khiêm thỏa mãn , đợt cuối đi vào trong thật sâu , tiếp tục bắn .
Ngụy Thương như gục xuống , hai chân không chống đỡ nổi thân thể nữa , cậu cứ thể nằm vật ra sàn nhà . Lý Tống Khiêm cười cười , giơ ngón tay khoáy khoáy nơi huyệt động của cậu :
- Chỗ này có vẻ chứa đầy rồi nhỉ ?
Hắn quay đi quay lại , xé rách một ít vải áo , vo viên lại rồi nhét tại cửa huyệt cậu , ngăn chặn không cho tinh dịch chảy ra ngoài .
Sau đó hắn ôm cậu lên , đi về phía giường . Người nằm trong lòng hắn vô lực nhắm mắt , nhưng cậu vẫn thều thào cầu xin hắn :
- đừng làm nữa , tôi ... sợ quá ... tôi không nổi nữa đâu .
Lý Tống Khiêm cúi xuống hôn cậu , nụ hôn di chuyển từ trán , xuống dần xuống dần cho đến tận bên trong đùi cậu , hắn dịu dàng xoa tóc cậu cưòi cười :
- Được , ngày mai rồi tiếp tục , nay ngủ đi .
- không , anh cho tôi nghỉ 3 ngày đi , tôi mệt quá , ngày mai mà tiếp tục , tôi sẽ chết mất .
Ngụy Thương nhìn hắn , một lát sau biết phải lấy lòng hắn thế nào , liền cố gượng dậy , hôn lên môi hắn .
Lập tức cách này vô cùng hiệu quả , Lý Tống Khiêm cảm thấy trái tim mềm nhũn ra , hắn liếm liếm môi như thưởng thức một vị ngọt khó cưỡng :
- Được , sẽ không còn bỏ trốn chứ ?
- Sẽ không .
Ngụy Thương nhàn nhạt đáp , đi vào giấc ngủ . Lý Tống Khiêm ôm cậu đi vào phòng tắm :
- Đợi tắm xong rồi em đi ngủ , được không ?
=============
Khi Ngụy Thương tỉnh dậy , Lý Tống Khiêm đã ra ngoài từ sớm , khắp người cậu ê nhức . Có người hầu bước vào thấy cậu tỉnh dậy liền vui vẻ đi đến :
- Thiếu gia , cậu tỉnh rồi sao ? 2 ngày nay cậu sốt hôn mê trên giường , nhị Hoàng tử đã rất lo lắng .
Ngụy Thương không nói , đứng dậy định ra ngoài , nhưng có vẻ vẫn choáng , khiến cậu suýt ngã , nào ngờ , có người đi đến nhanh chóng đỡ lấy cậu . Nhìn thấy bàn tay hắn , Ngụy Thương thừa biết là ai .
Cậu chẳng nhìn đến người kia , thấy hắn liền trực tiếp chui vào trong chăn .
Nhưng người kia đưa tay dỗ dành cậu nói :
- Hôm trước tôi quá đà , ... xin lỗi . Hôm sau khỏi ốm , em có thể tiếp tục ra ngoài .
Ngụy Thương hơi bất ngờ , không giống với những gì Lý Tống Anh cảnh báo , cậu ngồi dậy , nhìn hắn .
Lý Tống Khiêm vẫn cười nhẹ nhìn cậu . Ngụy Thương nhận ra mái tóc hắn rối bời , theo thói quen của những tuần vừa qua , cậu đưa tay lên chỉnh lại cho hắn .
Nhưng hắn cực kì cảm thụ hành động này của cậu , thậm chí còn hơi hơi dụi đầu vào tay cậu . Ngụy Thương chợt nhớ đến những ngày đầu tiên cậu gặp hắn , hắn cũng luôn đối với cậu như vậy , thật giống như những đứa trẻ khao khát có được tình yêu của người lớn .
Ma xui quỷ khiến thế nào , cậu chợt hỏi hắn :
- Tôi chưa từng thấy mẹ của anh .
Sắc mặt Lý Tống Khiêm ngưng lại , hắn ngẩng đầu nhìn thẳng vào mặt Ngụy Thương , một lát sau cười nhạt , đáp lại :
- Mất rồi .
-....
- Bị ám sát khi ở hành tinh PISCES .
Ngụy Thương cảm thấy không khí ngưng đọng ngay lúc đó , không hiểu sao cậu thấy sự tàn nhẫn trong khóe mắt Lý Tống Khiêm .
Cậu tò mò hỏi hắn :
- Vì sao ?
Lý Tống Khiêm kéo lấy bàn tay của cậu , vân vê da thịt trắng nõn ở nơi đó , không nói không rằng cắn lên cổ tay mềm mịn của Ngụy Thương , khiến cậu không khỏi kêu đau .
Nhưng đến cuối cùng cậu vẫn chẳng thể biết được đáp án .
.
Sau cùng , hắn tuyên bố một câu xanh rờn :
- tôi sẽ kết hôn với em vào tháng sau .
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
52 chương
16 chương
48 chương
32 chương
130 chương