Chiếc Bông Tai Định Ước
Chương 2
Mộng Trư! Dậy mau!!!
Tô Vân lớn tiếng kêu.
Tô Mộng mở to đôi mắt vẫn còn đang ngái ngủ, mắng Tô Vân.
- Ngươi đã phá hỏng giấc mộng đẹp của ta rồi, người ta thiếu chút nữa đã được gả cho vương tử”.
- Hôm nay còn muốn đi tới tập đoàn u Dương thực tập nữa ko, bộ quên rồi hả?
Tô Vân nghiêng đầu hỏi.
- A...cb04c137358a654a85cf0
Tô Mộng nhanh chóng xoay người rời khỏi giường, cuối cùng cũng nhớ tới việc hôm nay phải làm.
- Bình tĩnh, bình tĩnh, vẫn còn hơn nửa tiếng nữa cơ!
Tô Mộng chạy đến ôm chầm lấy Vân.
- Vân, ngươi thật tốt!!!
Tô Mộng và Tô Vân đã học cùng nhau từ trung học cho đến đại học, từ đó tới giờ vẫn luôn là chị em tốt của nhau, hai người năm nay sẽ tốt nghiệp.ca90df0918a380e303 Tập đoàn u Dương quả là nơi làm việc mơ ước của nhiều người, các nàng đúng là đã qua ngũ quan, trảm lục tướng (1), mới chiếm được cơ hội thực tập này.ca02289c12491d13486f97e Nếu như làm tốt, có thể ký hợp đồng, đây chính là ước mong lớn nhất của Tô Mộng.
"u dương tập đoàn, chúng ta đến đây!!!"
Tô Mộng cùng Tô Vân đi tới u Dương tập đoàn, Tô Mộng trong lòng cảm khái(2), đại công ty chính là không giống với những công ty khác, có năng lực được làm việc ở đây hẳn là rất hạnh phúc! Nghĩ tới đó, vẻ mặt không giấu được hưng phấn. Các nàng đã hiểu rõ công việc của mình hôm nay, chính là ở phòng tư liệu thu xếp lại tài liệu, sau đó đưa đến các ban chỉ định. Công việc dường như rất nhẹ nhàng, hơn nữa lại đãi ngộ tốt, không phải là ước mơ của nàng sao? Tốt nghiệp loại tốt, thoải mái tìm công việc, lại được nơi như ý như vậy, xem ra thực hiện lý tưởng hẳn là dễ dàng?
Các nàng chủ yếu phụ trách từ tầng 40 đến tầng 45, văn phòng của tổng giám đốc ngay tại tầng 45, nói không chừng còn có thể nhìn thấy tổng giám đốc nữa. Tô Mộng vừa mới đến u Dương đã nghe nói tổng giám đốc rất tài giỏi, về nước mới 2 tháng đã làm mọi việc công ty đâu ra đấy, tuổi trẻ tài năng số một.3adfc1eb7195d5dd1ca892b Có cơ hội nhất định phải nhìn xem là người như thế nào. Tô Mộng đối với tổng giám đốc đầy tò mò, thật sự muốn xem hắn có phải 3 đầu 6 tay hay không?
Hôm nay bởi vì chưa quen công việc, Tô Mộng rời công ty khi trời đã khuya, từ phòng thuê đến u dương tập đoàn ước chừng có nửa giờ lộ trình, nàng cũng chậm chậm bước đi, gió lạnh thổi hiu hiu, xua đi mệt nhọc buổi ban ngày, nàng dùng sức hớp một miệng to không khí: "Chà, thật là thoải mái!"
- Anh...c1e92216521e5d1a7a7
Tô Mộng trừng mắt, một người uống rượu say va vào người nàng, còn thuận tiện ói ra cả người nàng, nàng thực sự tức giận! Nhưng người kia dường như không chú ý, chỉ lảo đảo lắc lư bỏ đi. Tô Mộng xoay người, lớn tiếng réo theo:
- Người kiểu gì thế không biết?
Thật là tức mà, thế nào thì cũng nên xin lỗi chứ?
Người kia hình như cũng có chút phản ứng, hướng về phía Tô Mộng đi tới
- Mộng...
Mới đi 2 bước, đã ngã gục.
Hềy! Người này quả thực là đáng thương, uống rượu nhiều như vậy, nhất định là gặp chuyện thương tâm, Tô Mộng cảm thán, không đành lòng cứ thế bỏ đi, nàng nâng hắn dậy, người này ngoại hình ưa nhìn, tuy rằng đang trong tình trạng lộn xộn như vậy
Mời Bạn Đọc Tiếp Tại Trang: Tiểu Thuyết Ngôn Tình Chiếc Bông Tai Định Ước Trang 3 | Đọc Truyện | Kênh Truyện khutaigame /tieu-thuyet-ngon-tinh/933-chiec-bong-tai-dinh-uoc-page-3.html#ixzz2YbX5AZfv mà vẫn không che giấu được vẻ tuấn tú, ngũ quan(3) thật đều đặn, nổi bật nhất chính là hắn có một đôi mắt rất sắc bén (rất sáng), giống mắt diều hâu, một đôi mắt có thể nhìn thấu hết thẩy mọi việc. Cặp mắt kia dường như đã tồn tại trong ấn tượng của nàng, nhưng chính xác là ở thời điểm nào vậy? Nhớ không nổi, chỉ là cảm thấy có điểm quen thuộc. Mà lúc này, cặp mắt kia cũng rất mông lung, nhìn quả thực rất u buồn, Tô Mông cho tới nay luôn rất ghét người uống rượu, lại nhịn không được mà quan tâm hắn, muốn nhìn cặp mắt sáng kia lên thần thái kia. Tô Mộng lắc đầu vì cảm thấy buồn cười với chính ý nghĩ của mình, cũng chẳng qua là trên đường gặp một con ma men mà thôi, hơn nữa còn ói ra đầy người nàng. Có lẽ lòng đồng cảm, có lẽ là thấy được hắn có điểm quen thuộc, nàng nàng đem người kia đến khách sạn gần đó, sau đó mới yên tâm rời đi. u Dương Hoa gần trưa mới tỉnh, khi tỉnh lại thấy mình ở một nơi xa lạ, liền cố gắng nghĩ xem ngày hôm qua đã xảy ra chuyện gì. Ngày hôm qua? Về nước 2 tháng, công ty có một đống chuyện lớn cần phải làm, thật sự không rảnh thân chút nào, bận bịu không ngừng, ngày hôm qua hắn làm thư ký vất vả bố trí một ngày, tới trường tiểu học Thạch Tử, nhưng trường học đã không còn, thay vào đó là một nhà lầu. Những nhà lầu kia, giống như những chiếc kim đang châm vào mắt hắn, trong lòng cảm thấy đau đớn, liên hệ duy nhất với Mộng đã bị chặt đứt. Vì cớ gì mà lúc trước không hỏi nơi nàng ở? Vì cớ gì?
Hắn biết nàng kêu là Mộng, Mộng chính là giấc mộng! Lúc tước nàng nói như vậy. Giờ nàng ở nơi nào? Nàng là thiên thần của hắn, nàng đã làm thay đổi con người hắn, là nàng, làm cho hắn cảm nhận được sự ấm áp, là nàng, đã khiến cho cuộc sống của người khác trở lên vui vẻ có sức sống. Cũng là vì nàng, hắn đã quyết định phải nỗ lực, để sau này có thể mang đến cho nàng một cuộc sống hạnh phúc. Đó là lý do mà khi ở Mỹ, hắn cố gắng học tập, hắn nghiêm khắc với bản thân, hắn muốn thành công, phải có thành tựu. Như vậy mới có tư cách trở về tìm Mộng của hắn.
Nhưng mà, từ trước tới giờ hắn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện có thể sẽ không tìm được nàng, trước kia luôn cảm thấy tìm được nàng là chuyện thực dễ dàng, đi hỏi giáo viên là biết liền, hiện tại mới hiểu được ý nghĩ của mình lúc đó thật sự quá đơn giản, trên đời làm gì có chuyện đơn giản như vậy? Cho dù trường học còn tồn tại, biết địa chỉ của nàng, nàng cũng có thể đã chuyển nhà, chỉ có thể nói hắn đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, hoặc là nói chính hắn không muốn đối mặt sự thật, vẫn an ủi chính mình: có thể tìm được Mộng. Không dám tưởng tượng là không tìm thấy nàng, những tòa nhà cao tầng kia, đã phá tan giấc mộng của hắn, làm cho hắn cảm thấy năm tháng không thể quay lại, cảnh còn người mất, tâm tư đau đớn. Quả thực hắn đã biết quá ít về nàng, ngoài việc nàng tên Tô Mộng, nàng có một người mẹ rất yêu thương nàng, thì còn cái quái gì nữa? Đi đâu tìm nàng? Nàng sẽ ở nơi nào?
Tuyệt vọng, chính là cảm giác như lúc này sao? u Dương Hoa không biết hiện tại tâm tình của hắn nên hình dung như thế nào nữa hắn cũng không rõ là hắn muốn làm gì, hắn còn muốn làm gì, có lẽ Mộng là tất cả, tìm không thấy nàng, cuộc sống của hắn không hề trọn vẹn, không còn màu sắc. Hắn uống rất nhiều rượu, rất nhiều, trước kia hắn chưa bao giờ uống, bởi vì Mộng có nói, nàng không thích người uống rượu say. Vậy mà giờ hắn uống rất nhiều, ai nói uống rượu sầu càng sầu thêm? Rượu là một thứ thật tốt, uống nhiều, người cũng sẽ quên mọi chuyện, cũng sẽ không nghĩ tới muốn cái gì nữa…
Sau lúc uống rượu đã xảy ra chuyện gì? u Dương Hoa nghĩ không ra, hình như có người hảo tâm nào đó đem hắn tới nơi này, hắn nhanh chóng rời khách sạn, hiện tại là giờ hắn làm việc. Nhưng đi làm vì cái gì? Vì sự nghiệp? Vì thành công? Thành công lại vì cái gì? Nếu tìm không thấy người cùng nhau chia sẻ, thành công thật sự có còn quan trọng không? Nhưng mặc kệ như thế nào, lý trí nói cho hắn, hắn vẫn phải đi làm.
Thư ký La hơn 10h mới thấy tổng giám đốc, không thể không ngây người, cho đến tận bây giờ, đây là lần đầu tiên tổng giám đốc đến muộn, vẫn giữ hình tượng hoàn mỹ, tổng giám đốc nói vẫn còn có nhiều việc quan trọng, nhưng quần áo lôi thôi, đầu tóc bù xù, hiển nhiên là không có tắm gội, thêm hơi rượu nồng nặc từ người hắn lan ra.
Trong lúc thư ký La còn đang kinh hãi, u Dương Hoa đã nhanh chóng tiến vào văn phòng:
- Thư ký La, lịch trình buổi sáng!
La Lệ đi theo hắn vào, nghe giọng mà cảm khái: Tổng giám đốc vẫn cứ là tổng giám đốc, cho dù không phải là bộ dáng thường ngày, nhưng lời nói ra vẫn y nguyên, đầy trọng lượng và uy lực như trước.
- 10h có hội nghị, nhưng tổng giám đốc chưa tới, ban giám đốc hoãn lại đến 11h, buổi chiều 3h có hẹn với ông chủ Lý công ty điện gia dụng.
La Lệ đơn giản trình bày lại những điểm trọng yếu.
- Ừm. u Dương Hoa không nói gì, biểu thị La Lệ có thể ra ngoài. u Dương Hoa chính mình cũng hiểu được, cứ như vậy đi làm cũng là ngoài ý muốn, nghỉ việc có lẽ cũng không tồi, nhưng hắn không nghĩ đến.d7032bf6b4742337819479323 Hắn yêu cầu nhân viên phải đúng giờ, không thể không có lý do mà bỏ công việc, 2 tháng vừa qua có thể nói là tấm gương, chưa từng muộn giờ, trừ khi là có lý do tất yếu. La Lệ sau khi ra khỏi phòng, hắn mới bắt đầu rửa mặt chải đầu, gian phòng làm việc này kỳ thực giống như một căn hộ, có phòng ngủ, có phòng khách… cái gì cần có đều có. Đương nhiên là ngăn cách hoàn toàn với văn phòng làm việc, người khác tiến vào chỉ biết đến một phòng làm việc sang trọng, chỉ có mở ra cánh cửa bên phải, người mới có thể phát hiện được. Nếu không phải ngày hôm qua rất thương tâm, uống quá say, cũng sẽ không gặp phải tình huống như thế này.
------------------------------------------------------------------------------------------
(1) Qua ngũ quan, trảm lục tướng: dựa theo tích Quan Vũ khi rời Tào Tháo tìm Lưu Bị từng vượt qua 5 cửa ải, chém đầu 6 viên tướng, uy danh lừng lẫy. Ngụ ý vượt qua muôn vàn khó khăn.
(2) Cảm khái: xúc động, bùi ngùi.
(3) Ngũ quan: 5 khí quan: mắt, mũi, tai, miệng và thân mình
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
84 chương
11 chương
9 chương
2 chương
75 chương
10 chương
9 chương