Tất cả mọi người bị một màn trước mắt làm cho ngây ngẩn cả người, chỉ thấy Béo lão nhân run run đi đến trước mặt lão thái này thoạt nhìn bảo dưỡng coi như không tệ, tiếp theo ánh mắt của ông rõ ràng đang run rẩy, chỉ thấy ông đột nhiên cầm tay lão thái kích động nói: “Xảo Xảo. . . . . . Xảo Xảo, ta tìm muội đã lâu đã lâu!” “Sư huynh. . . . . .” Lão thái đột nhiên nghẹn ngào . . . . . . Mọi người cũng bị một màn bất thình lình làm cho ngây ngẩn cả người, chuyện này tột cùng là sao thế này?! Một canh giờ sau • Tại Lý giaNgồi bên trong ngôi nhà lớn xa hoa, Ngữ Diên đột nhiên có loại cảm giác áp lực, cũng có loại dấu hiệu không tốt, Tiểu Hương không có tiến vào mà là đang nói chuyện cùng với người đánh xe, cùng bổ sung hàng hoá cho lên xe ngựa, mà Sở Hạo tất nhiên cùng Béo lão nhân ngồi cùng một chỗ, mà đối diện với Béo lão nhân ngồi đó là cái lão thái tên Xảo Xảo kia cùng với Lý Chỉ San, còn có Lý tài chủ. Mà ngồi ở một cái bàn khác chỉ có Ngữ Diên cùng Lý Lập, giờ phút này, nàng đột nhiên cảm giác mình hơi bị dư thừa rồi, Lý Lập nhìn về phía bọn họ lại nhìn thoáng qua Ngữ Diên thấp giọng nói: “Xem ra, lão thái này hẳn là cùng lão đầu này là tình cảm trước kia rất tốt, ngươi nói, chồng ngươi nghe lời gia gia của hắn như vậy, nếu ông ta bảo lão công của ngươi thú nữ nhân này mà nói…, chỉ sợ. . . . . .” Lý Lập nói một nửa không có nói nữa, nhưng mà câu nói kế tiếp Ngữ Diên tất nhiên hiểu được, một loại áp lực chưa có bao giờ làm cho nàng có chút hít thở không thông. “Ngươi muốn làm như thế nào?” Xảo lão thái nhìn thoáng qua Béo lão nhân hỏi. “Ách, cái gì làm như thế nào?” Béo lão nhân biết rõ còn cố hỏi. “Ngoại tôn của ngươi gả cho cháu gái của ta!” Xảo lão thái nhìn thoáng qua Béo lão nhân lại nhìn thoáng qua Sở Hạo, đối với tiểu tử này bà tương đối vừa lòng , bất kể là từ phương diện nào mà nói, hắn cùng Chỉ San thật là xứng đôi. “Ách. . . . . . cha mẹ Hạo nhi chết sớm, mà hắn hiện tại cũng lớn như vậy rồi, hôn nhân đại sự tất nhiên do chính hắn làm chủ!” Béo lão nhân liền đem bóng cao su này đá cho Sở Hạo. “Hoang đường, sư huynh, lời này của ngươi nói ta nghe không hiểu rồi, cha mẹ ngoại tôn này của ngươi chết sớm, mà hắn lại là một tay ngươi nuôi lớn, ngươi mặc kệ hắn thì ai quan tâm hắn khỉ gió? Hôn sự này tất nhiên phải nghe theo trưởng bối, nay, ta cũng vậy đối với cháu gái thân yêu nhất của ta, ta cảm thấy hai người bọn họ rất xứng đôi!” Xảo lão thái nói. “Này. . . . . .” Béo lão nhân có chút do dự, ông nhớ rõ Ngữ Diên nói qua nếu muốn nàng cả đời thích ngoại tôn của ông, thì ngoại tôn ông cả đời chỉ cần một nữ nhân là nàng, nhưng hôm nay, nữ nhân này ông vẫn thích, lúc này ông phải làm như thế nào đây? “Này cái gì này? Lời của ngươi, ngoại tôn của ngươi có thể không nghe sao? Ta biết ngoại tôn của ngươi có thê tử cũng là Thái Hậu tự mình chọn lựa , Chỉ San sẽ không yêu cầu xa vời làm Vương Phi, vậy làm một sườn phi chung quy cũng không thành vấn đề đi?” Xảo lão thái khí thế bức nhân nói. Mà Lý tài chủ nguyên bản tức giận hiện tại cũng chỉ có thể câm miệng nói cái gì cũng không dám nói, hắn nhìn ra được hắn không tồi, thật không nghĩ đến hắn lại là đệ nhất Vương gia ở kinh thành, hôn sự này nếu đạt được thì chính là do tổ tiên tích đức, nếu là bấu víu không hơn còn chưa tính, ít nhất Vương gia chiếu cố qua nữ nhi của hắn, đây cũng là một loại vinh dự, nhưng, ở trong lòng hắn đây đang cực kỳ hi vọng đặt lên cửa hôn sự khó được này. Chỉ San ngước mắt nhìn thoáng qua Sở Hạo, trong mắt của nàng toát ra rất nhiều chờ mong cùng chờ đợi, từ ánh mắt đầu tiên tâm hồn thiếu nữ của nàng đã chấp nhận, kỳ thật trong lòng nàng mặc kệ hắn là thân phận gì, ta nguyện ý cùng hắn, song , lúc mà nghe tới hắn là Vương gia nổi danh ở kinh thành, đã làm cho nàng chấn động, trong lòng càng không thể bình tĩnh. “Xảo Xảo, chuyện này không chỉ phải hỏi Hạo nhi, cũng phải hỏi Diên nhi một chút, dù sao Diên nhi là Vương Phi của hắn ” nói xong, Béo lão nhân ngoái đầu nhìn lại nhìn thoáng qua Ngữ Diên ngồi ở mặt sau ý bảo nàng lại đây, Lý Lập thấy thế liền dùng cánh tay gãi gãi nàng ý bảo nàng đi qua. Trên mặt Ngữ Diên tràn ngập khó chịu đi vào trước mặt bọn họ. “Nha đầu, lão thái đã không còn gì để nói , chính là cháu gái của ta đặc biệt thích hắn, một Vương gia ba vợ bốn nàng hầu thực bình thường, hôm nay khiến cho nàng làm sườn phi của Vương gia, nếu không, làm thiếp cũng được!” Xảo lão thái nói. Ngữ Diên liếc mắt Chỉ San một cái, nàng ta đang chờ mong nhìn hướng nàng, trong mắt tràn đầy cầu xin, Ngữ Diên không chút biểu tình nói: “Ở trong đạo lý hôn nhân của ta, chỉ cho phép một đời một thế một đôi nhân!” Mọi người sửng sốt, Lý Lập mỉm cười, đây mới là điển tích nữ nhân thế kỷ 21. “Song. . . . . .” Ngữ Diên dừng một chút nói: ” Song, nếu là hắn nguyện ý thú Chỉ San tiểu thư ta cũng vậy không lời nào để nói, chỉ là ta muốn nói chuyện rõ ràng, nếu hắn thật sự nguyện ý thú Chỉ San tiểu thư, ta chỉ phụ trách đem hắn đưa đến kinh thành, sau, ta sẽ hưu hắn, tướng công của ta đời này chỉ có thể yêu một mình ta, cũng chỉ có thể có được một mình ta, ta không phải thánh nhân, ta không thể làm được hai nữ cùng chung một chồng, cho nên, hoặc là, một đời một thế một đôi nhân, hoặc là, tan vỡ!” nếu không phải hắn trúng thất tâm cổ, nàng sẽ không đưa hắn đi kinh thành, chắc chắn hiện tại rời đi. “Lý Lập chúng ta đi!” Nói xong, Ngữ Diên trực tiếp kêu Lý Lập lên đi ra ngoài. Nói xong, Ngữ Diên xoay người nhìn về phía Lý Lập nói: “Chúng ta đi ra ngoài đi!” Lý Lập nghe vậy liền theo đi qua. “Ngươi không nghe bọn hắn nói như thế nào sao?” Ra cửa Lý Lập khó hiểu hỏi. Ngữ Diên miết mắt thấy hắn nói: “Nghe cùng không nghe có cái gì khác nhau, nhưng, ta biết, hắn sẽ lấy nàng” “A? Vì sao?” Lý Lập vạn phần khó hiểu. Ngữ Diên khóe miệng nở một nụ cười bất đắc dĩ, “Bởi vì. . . . . . Hắn muốn bỏ ta, đây là biện pháp duy nhất!” Nói xong, Ngữ Diên trực tiếp ngồi ở trên xe ngựa, tâm tình lập tức uể oải tới cực điểm, một cỗ không vui mừng mãnh liệt làm cho nàng phiền chán không thôi. Lý Lập không đi quấy rầy nàng, Tiểu Hương muốn đi bị Lý Lập kéo lại, sau đó Lý Lập liền nói cho Tiểu Hương chuyện đã trải qua, điều này làm cho Tiểu Hương nghe được vạn phần sốt ruột, nàng biết tính tình tiểu thư, nếu Vương gia thật sự đáp ứng thú người đàn bà kia rồi, vậy tiểu thư chẳng phải sẽ thương tâm muốn chết? Hai canh giờ sauTrên đường lớn bằng phẳng chạy hai chiếc xe ngựa, một chiếc đó là xe ngựa phía trước, chính là trong xe chỉ ngồi ba người, Ngữ Diên, Lý Lập cùng với Tiểu Hương, một chiếc xe ngựa khác là một xe ngựa xa hoa mới tinh, bên trong ngồi bốn người, Béo lão nhân, Xảo lão thái cùng với Sở Hạo cùng Chỉ San, chiếc xe ngựa kia bên ngoài còn đi theo rất nhiều người hầu cưỡi ngựa theo, đó là Lý tài chủ để cho bọn họ hộ tống bọn họ đi kinh thành. “Tiểu thư. . . . . .” Tiểu Hương nhìn về phía Ngữ Diên hiện lên khuôn mặt không vui, tâm tình cũng rất khó chịu. Trái tim Ngữ Diên lần đầu tiên đau đớn như thế, nguyên lai, đây là cảm giác thương tâm, nguyên lai, đây là cảm giác tan nát cõi lòng, nàng xoay người nhìn về Lý Lập phía ngồi ở bên cạnh nói: “Nguyên lai, đau lòng là tư vị này!” Nói xong, chua sót cười cười. “Ngươi rất yêu rất thương hắn?” Lý Lập nhìn về phía nàng nhẹ giọng hỏi. Ngữ Diên lắc đầu “Ta không biết, ta thật sự không biết, chính là, ta thật sự khó chịu, lòng thật là rối loạn phiền chán, nhớ tới hắn cùng người đàn bà kia ngồi ở trong xe ngựa phía trước, lòng cũng không biết vì sao phiền chán như thế?” Nàng nhìn Lý Lập hi vọng được đến đáp án. Lý Lập than nhẹ một tiếng nói: “Ngươi đã thích hắn, cảm giác của ngươi như vậy cùng với lúc trước ta bị bạn gái đá là giống nhau, chúng ta quen ba năm ở đại học, nàng nói rời đi liền rời đi, Ngữ Diên, trước khi hắn không mất trí nhớ đã nói với ta, hắn rất yêu ngươi, thật sự rất yêu ngươi, vì ngươi hắn cái gì đều nguyện ý làm, nói vậy, hắn hiện tại cũng rất phiền lòng đi, ta cảm thấy ngươi hãy thông cảm hắn đi, dù sao hắn không phải cố ý!” Lời nói của Lý Lập làm cho Ngữ Diên dừng một chút, đúng vậy a, hắn hẳn không phải cố ý, lúc trước ở Quỷ Vực, còn có Tây Thiên, hắn đều để ý bảo vệ nàng như vậy, quên đi, như vậy cũng tốt, nếu hắn thật sự đã yêu người đàn bà kia mà nói…, như vậy thất tâm cổ sẽ tự động giải trừ, mà nàng cũng không cần sầu lo đi trở về. Ngữ Diên thản nhiên cười, tiếp theo đột nhiên lên tiếng hát ca: “Yêu nhau đã từng qua những nơi quen thuộc, giữ lại hương thơm trước kia, quen thuộc ấm áp, giống cánh thiên sứ, xẹt qua ranh giới trong long em, tin tưởng anh còn ở nơi này, chưa bao giờ từng rời đi, tình yêu của em giống thiên sứ bảo vệ cho anh, nếu sinh mệnh thẳng đến nơi này, từ nay về sau không có em, em sẽ tìm thiên sứ thay em yêu anh.” Lý Lập nghe bài hát của nàng tự nhiên biết không vui cùng buồn khổ của nàng, mà Tiểu Hương lại trầm mặc nhìn nàng, trong lòng khó chịu không thôi, tiểu thư! “Tin tưởng em còn ở nơi này, chưa bao giờ rời đi, tình yêu của em giống nhe thiên sứ bảo vệ anh, nếu sinh mệnh thẳng đến nơi này, từ nay về sau không có em, sẽ tìm cái thiên sứ thay em đi yêu anh——” tiếng ca Ngữ Diên giống như chim sơn ca xuyên qua ở trong lòng của mỗi ngườiĐây là nàng lần đầu tiên dụng tâm đi hát hết bài hát này như thế, đúng vậy a, nàng không thể ích kỷ như vậy, (tuy rằng nàng đích xác rất ích kỷ) bọn ta chưa quyết định định sẽ ở lại nơi này, vì sao lại bắt hắn chỉ thích một mình nàng thôi, (trên thực tế, nàng chính là muốn cho hắn chỉ thích một mình nàng), nếu nàng thật sự đi trở về, vậy hắn chẳng phải là cô đơn một mình, (kỳ thật nàng chưa bao giờ lo lắng qua vấn đề này) thôi thôi, mặc kệ hắn, đem hắn đưa đến kinh thành nàng liền chạy nhanh về nhà (thật sự là trong lòng nói). Chỉ là, có rất nhiều sự tình, cũng không phải dựa theo ý nghĩ của nàng cùng kịch bản đi tiếp, bởi vì có rất nhiều sự tình thì không cách nào dự tính cùng khống chế, ví dụ như ở một mình trong thôn trang nàng sẽ hiểu được, nguyên lai nàng không phải Ninja rùa, lại càng không là thánh mẫu Maria gì! Bên trong một chiếc xe ngựa khác, Sở Hạo vẫn trầm mặc là không nói, mày không khỏi chau lên, hắn biết làm như vậy chỉ là muốn để nàng rời khỏi hắn, mà nữ nhân tùy thời cũng có thể đuổi đi, chính là vì sao thời điểm mục đích đạt tới, trong lòng hắn lại không có chút nào vui sướng, vì sao, hắn nghe được nàng hát bi thương như thế, trong lòng lại có chút không thoải mái?! Cảm giác dị thường như thế làm ày của hắn dần dần biến thành một cái chữ ‘xuyên’. Béo lão nhân giờ phút này cũng là trầm mặc, ông cảm thấy rất xin lỗi Diên nhi, lúc nói vậy tim Diên nhi nhất định rất đau đớn đi, ca khúc như vậy người ta nghe lại có cảm giác chia lìa, kỳ thật ở trong lòng ông cũng chỉ thừa nhận một đứa cháu dâu này, cho dù nàng nói qua đời này đều không cho ngoại tôn của hắn thú nữ nhân khác, ông đều cười đồng ý, nhưng hôm nay…