Chí Tôn Vô Lại
Chương 191
Lôi Đại tiểu thư mặt đỏ tới tận mang tai, yếu ớt kêu lên: "Mau buông ta ra!" Tiểu Lôi hì hì cười nói: "Ôm cô phi thường thoải mái, nếu ta nhất định không buông thì sao?
Thoáng thấy nộ ý trong mắt Lôi Đại tiểu thư, Tiểu Lôi không dám đùa giỡn tiếp, nhanh chóng thả tay ra, ngượng ngùng nói: "Lôi Đại tỷ, lời ta nói đều là thật, cô nếu không tin, ta cũng chả có cách nào."
Lồng ngực Lôi Đại tiểu thư không ngừng phập phồng, hiển thị tâm tình nội tâm kích động, cắn răng nhìn chằm chằm Tiểu Lôi vài lần, sau đó mới mở miệng - một lời này của nàng, khiến cho Tiểu Lôi lại càng hoảng sợ, chỉ vì giọng nói của nàng trở nên khàn khàn: "Ngươi đem chuyện vừa rồi tử tế nói lại lần nữa cho ta ……"
Tiểu Lôi sắc mặt chợt biến đổi: "Cô chịu tin tưởng ta?"
Lôi Đại tiểu thư nghiến răng nói: "Ngươi lập lại lần nữa …… nói cẩn thận từng điểm, mỗi một chi tiết đều phải nói rõ ràng rành mạch cho ta!"
Tiểu Lôi gật gật đầu, lúc này mới đem chuyện mình cùng mấy người Lôi Hống lần đầu tiên tiến vào vùng ngoại vi trang viên gặp một loạt sự tình nhất loạt kể lại một lượt, nhất là chuyện của "Phương bá", còn có cả vấn đề của Phong Cuồng nói lại một lần nữa ……
Lôi Đại tiểu thư lần này không đánh cũng không náo loạn nữa, ngược lại chậm rãi ngồi xuống, yên lặng nghe Tiểu Lôi kể. Lúc Tiểu Lôi nói xong, nhìn trộm vẻ mặt của Lôi Đại tiểu thư, lại phát hiện biểu tình nàng bình tĩnh, làm cho người ta không nhìn ra một điểm biến hoá nào.
Chỉ là vẻ mặt quá lạnh lùng, khiến cho biểu tình trên khuôn mặt nàng tựa như tạc bằng ngọc thạch vậy.
Lôi Đại tiểu thư yên lặng, Tiểu Lôi cũng không nói gì nữa, chỉ đành cùng nàng ngồi trầm mặc hồi lâu.
"Những chuyện này, ngươi nói đều là thật chứ?"
"Câu nào cũng thật!" Tiểu Lôi thở dài. Hắn rõ ràng nghe ra thanh âm của nàng đang run rẩy.
Lôi Đại tiểu thư cắn môi, hốt nhiên hướng Tiểu Lôi đánh một bạt tai, động tác của Tiểu Lôi rất nhanh, lập tức nghiêng đầu tránh thoát. Lôi Đại tiểu thư trở tay lại đánh một bạt tai nữa, Tiểu Lôi cả giận nói: "Cô làm cái gì!" Đưa tay bắt lấy cổ tay của nàng.
"Hừ! Những chuyện này, ngươi đã biết từ lâu, tại sao không nói cho ta!!" Lôi Đại tiểu thư cũng giận dữ nói.
Tiểu Lôi nghẹn giọng, lập tức lớn tiếng: "Ta tại sao phải nói cho cô? Quan hệ của chúng ta rất tốt sao?"
Lần này đến phiên Lôi Đại tiểu thư tắc tịt, nhưng nàng bỗng nhiên lại biến sắc nói: "Vậy giờ ngươi nói cho ta những cái này để làm gì!"
Tiểu Lôi thở dài, biết không giấu diếm được sự tinh minh của Lôi Đại tiểu thư, đành phải kể lại chuyện mình nể mặt Điền Kha Nhi nhúng tay vào vụ việc của Ngũ Hành Tông.
"Hừ hừ!" Lôi Đại tiểu thư nheo mắt lại, liên tục cười lạnh: "Ta biết, ngươi sao lại có hảo tâm đến vậy! Nếu không phải bởi vì Điền Kha Nhi, việc này ngươi sẽ không nói cho ta biết, đúng không?"
Không đợi Tiểu Lôi nói chuyện, Lôi Đại tiểu thư thình lình hung hăng vỗ mạnh lên vách tường, mày liễu xếch lên, quát: "Giỏi cho Phong Cuồng! Ta bán sức cho ngươi, ngươi lại giấu diếm chuyện đệ đệ ta! Còn dám giở thủ đoạn sau lưng ta!"
Lôi Đại tiểu thư trong lòng rất rõ ràng, chính mình bán mạng cho Phong Cuồng, hoàn toàn bởi vì Lôi gia bị Phong môn khống chế, còn hạ huyết chú kia lên mình Lôi gia tử tôn – nói đến việc này, nếu như Lôi Đại tiểu thư tự mình bị uy hiếp, vậy với tính tình cường liệt của nàng, hẳn là thà chết cũng không chịu bị người hiếp bách. Cùng lắm là chết mà thôi.
Thế nhưng Lôi Đại tiểu thư lại yêu quý đệ đệ mình đến cực điểm, tuyệt đối không muốn Lôi Hống chịu thương tổn gì. Lúc này bất đắc dĩ mới bị Phong Cuồng ép phục tùng, chỉ hy vọng Phong Cuồng có thể giải khai huyết chú trên người Lôi Hống, để cho đệ đệ mình được sống tíêp, vậy là được rồi.
Nhưng hiện giờ nhìn lại, Lôi Hống căn bản không phải là thân sanh đệ đệ của mình?
Vậy chẳng phải là Phong Cuồng tiếp tục lừa gạt mình? Lôi Hống không phải con em Lôi gia, vậy trên người hắn tự nhiên không có huyết chú gì cả!
Nghĩ tới đây, Lôi Đại tiểu thư nắm chặt tay, nghiến răng căm hận nói: "Hay cho Phong Cuồng! Hắn sớm đã biết việc này, lại trêu chọc ta như thế ……"
Tiểu Lôi thở dài, thấp giọng nói: "Lôi đại tỷ. Ta vẫn còn có chuyện muốn hỏi cô ……"
Lôi Đại tiểu thư liếc mắt nhìn Tiểu Lôi: "Ngươi nói đi."
"Ân ……" Tiểu Lôi dè dặt nói: "Với tính tình của cô, tại sao lại cam tâm bán sức cho Phong Cuồng?"
Lôi Đại tiểu thư phất phất tay, thở dài nói: "Lôi gia chúng ta vốn là môn hạ Phong môn, cái tên gia hoả kia là môn chủ Phong môn, ta chịu sự sai khiến của hắn cũng không có gì ngạc nhiên." Dừng một chút, nàng lại nói: "Vốn đây là vấn đề của thế hệ trước, hiện tại Lôi gia, cũng do nhân thủ Lôi gia chúng ta một tay kiến tạo nên, bỗng nhiên tên tiểu tử Phong môn ở đâu nhảy ra, kêu ta nghe lệnh của y, trong lòng ta tự nhiên là không phục. Chỉ là Lôi gia chúng ta căn bản là quân cờ mà Phong môn an bài bên cạnh Điền môn, nếu đã là quân cờ, bọn chúng sớm đã nghĩ ra biện pháp khống chế chúng ta ……"
Ngừng một lát, Lôi Đại tiểu thư thở dài: "Từ sau khi Ngũ Hành Tông nội chiến, Phong môn đã trở nên đọa nhập tu ma đạo ……. bọn chúng đã hạ một loại huyết chú lên người Lôi gia chúng ta, loại trớ chú này truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, cha truyền cho con, con truyền cho cháu …… chỉ có môn chủ Phong môn mới có thể giải cứu, nếu không, một khi Lôi gia đệ tử bị hạ huyết chú, tuyệt đối sẽ không sống quá hai mươi ba tuổi …….,
Lôi Đại tiểu thư sau khi nói ra những lời này, mặc dù cố gắng bảo trì ngữ khí lạnh lùng, nhưng cơ mặt mơ hồ đang run rẩy. Tiểu Lôi động tâm, bật thốt lên: "Vậy trên người cô cũng có loại huyết chú này? Cô cũng không sống quá hai mươi ba tuổi sao?"
Lôi Đại tiểu thư hờ hững cười cười: "Năm nay ta hai mươi hai tuổi, cũng chỉ cách thời gian huyết chú phát tác có một năm mà thôi …… bất quá bây giờ ta đang phục tùng Phong Cuồng, hắn sẽ không để cho ta chết đâu." Nói tới đây, Lôi Đại tiểu thư nắm lấy Tiểu Lôi, chậm rãi nói: "Sự tình này của đệ đệ ta …… Lôi Hống thật sự không phải máu mủ của Lôi gia chúng ta?"
Tiểu Lôi từ từ nói: "Lần đó là Phong Cuồng nói cho ta biết, khi hắn nói những lời này, còn che dấu cô, nghĩ đến không phải là nói dối.
Sắc mặt Lôi Đại tiểu thư vẫn có chút lưỡng lự. Dù sao Lôi Hống và nàng lớn lên từ nhỏ, tỷ đệ tình thâm, muốn cho nàng ngay lập tức tiếp thụ, xác thật có chút không dễ dàng lắm. Suy nghĩ một chút, nàng mới nói: "Dựa theo những gì ngươi nói, chuyện này, duy nhất có thể biết chân tướng, cũng chỉ có Phương bá ……"
Tiểu Lôi tâm niệm khẽ động: "Phương bá bây giờ còn sống không?"
Lôi Đại tiểu thư thản nhiên nói: "Chết rồi."
Tiểu Lôi trong lòng vốn không trông chờ gì, nghe vậy chỉ thở dài: "Ta biết, loại sự tình trọng yếu này, Phong Cuồng đương nhiên sẽ giết người diệt khẩu."
Lôi Đại tiểu thư lạnh lùng hừ một tiếng: "Lúc đó sau khi Phương bá bị mang về, ngày thứ hai đã chết, ta vốn hoài nghi là do Phong Cuồng làm, lại không nghĩ rằng hắn vì cái gì mà sốt ruột giết ông ta, có điều là ông ta quả thật đáng chết …… hừ ……."
Khi nàng nói những lời này, ngữ khí có chút lạnh lùng, ngược lại mơ hồ có vài phần hận ý đối với Phương bá.
Tiểu Lôi cười khổ nói: "Cô hà tất phải nói thế. Nói gì thì nói, ông ta hẳn là cha ruột của Lôi Hống …… Lôi Hống mặc dù không phải con của cha cô, nhưng cũng coi là đệ đệ của cô, cũng là tỷ đệ cùng mẹ khác cha. Bất quá Lôi Hống không phải con ruột của cha cô, không có huyết thống Lôi gia …… đối với hắn mà nói, ngược lại thật may mắn."
Sắc mặt Lôi Đại tiểu thư do dự, trầm mặc chừng một phút, ánh mắt trở nên rất kỳ quái, lúc này mới chậm rãi mở miệng: "Tiểu Lôi …… chuyện hôm nay ngươi nói, là quá trọng yếu …… ta không thể lập tức tin tưởng hết được…… còn như ngươi nói sự tình này cho ta, ta cũng biết …… suy nghĩ trong đầu ngươi …… hừ hừ, ngươi vị tất có hảo tâm gì, đơn giản chính là muốn cho ta cùng Phong Cuồng trở mặt mà thôi …… chuyện này không cần ngươi lo lắng! Phong Cuồng nếu âm thầm chơi loại bẫy này với ta. Hừ hừ, Lôi Minh Nhi ta là loại người nào, tự nhiên sẽ khiến cho hắn từ bỏ ý đồ!!
Lôi Đại tiểu thư thình lình đứng lên, nhíu mày đi vài bước, bỗng cao giọng nói: "Không đúng! Không đúng a!!"
"Tiểu Lôi, ta hỏi ngươi …… ngày đó Phong Cuồng có phải định mua chuộc ngươi hay không?"
"Đúng vậy, hắn còn đưa ta một quyển bí kíp tu hành của Phong môn Ngũ Hành Tông ……,
Lôi Đại tiểu thư khoát tay chặn lại: "Bí kíp của Ngũ Hành Tông Phong môn. Ta căn bản không để trong lòng. Ta hỏi chính là …… Phong Cuồng lấy lòng ngươi, muốn ngươi làm cái gì?"
"Muốn ta trợ giúp hắn tìm kiếm đệ đệ thật sự của cô …… hả?" Tiểu Lôi trong lòng máy động, cười nói: "Ta đã minh bạch ý tứ của cô ……,
Lôi Đại tiểu thư từng chữ từng chữ nói: "Trong sự tình này, nhất định còn có huyền cơ! Nếu đơn thuần chỉ là chuyện Phương bá và mẹ ta có ……" nói tới đây, sắc mặt Lôi Đại tiểu thư có chút phức tạp, cắn răng nói: "Nếu đơn thuần chỉ là như thế, vậy Lôi Hống chính là con ruột ông ta …… vậy Lôi Hống cũng còn là đệ đệ ta, chỉ có điều chúng ta không phải cùng cha sinh ra, nhưng vẫn có chung mẹ!"
Tiểu Lôi gật đầu, tiếp lời nói: "Không sai! Nhưng Phong Cuồng lại nói, Lôi Hống không phải là đệ đệ cô, đệ đệ của cô có một thân phận khác …… cái này thật có chút ý vị sâu xa ……
Nói tới đây, Tiểu Lôi day day huyệt thái dương, cười khổ nói: "Ân oán của những gia đình phú quý các người, thật là có hơi phức tạp."
Lôi Đại tiểu thư thản nhiên nói: "Rất tốt, vậy chúng ta sẽ lại làm tiếp một giao dịch!"
Tiểu Lôi vuốt vuốt mũi: "Hình như mỗi lần giao dịch với cô, quá nửa sẽ không chuyện gì tốt."
Lôi Đại tiểu thư lạnh nhạt nói: "Trái lại, là do ngươi không tuân thủ các điều ghi trong hiệp nghị!" Nói tới đây, ngữ khí nàng chuyển đổi, hơi có chút nhu hoà, chậm rãi nói: "Sự tình này, chỉ bằng lời nói của ngươi, ta cũng không thể toàn bộ tin ngươi …… hiện giờ người duy nhất biết chân tướng sự việc là Phương bá đã chết …… nhưng nếu sự tình trở nên rõ ràng, trong lòng ta lại bất an! Còn nữa, Lôi Hống dù sao cũng có quan hệ không tệ với ngươi, hắn là bằng hữu của ngươi, ngươi cũng không hy vọng hắn có chuyện gì chứ ……"
Tiểu Lôi thở dài nói: "Ta hiểu rồi …… cô cũng hy vọng ta có thể đem chuyện này tra xét rõ ràng đúng không? Hoặc là nói, cô đã tin lời ta nói …… cô tin lời Phong Cuồng nói, đệ đệ của cô là một người khác, mục đích của cô và Phong Cuồng giống nhau, muốn ta giúp cô tìm thấy đệ đệ thật sự của cô?"
Lôi Đại tiểu thư lắc đầu, sắc mặt có chút phức tạp: "Nếu việc này là thật …… Lôi Hống không phải đệ đệ của ta, đệ đệ ta là một người khác …… trong lòng ta cũng do dự, có muốn tìm hắn hay là không …… dù sao hắn không có kế thừa huyết thống của cha ta, mà lại là con của Phương bá …… hiện tại xem ra, không kế thừa huyết thống Lôi gia trái lại, lại là chuyện tốt. Còn như ta …… hừ, Phong Cuồng đối đãi với Lôi gia chúng ta như thế …… ta cũng sẽ không để cho hắn thoải mái quá!"
Tiểu Lôi nhíu mày nói: "Nhưng hình như ……. Trên người cô có huyết chú …… huyết chú này là cái gì, là một loại pháp thuật tu ma đạo sao? Thật ra ta cũng biết được không ít tu hành cao nhân, nói không chừng có thể giúp cô giải trừ."
Lôi Đại tiểu thư lãnh đạm nói: "Chuyện này không cần gấp, ngươi chỉ cần giúp ta tra sự tình cho rõ ràng …… dừng một chút, nàng liếc nhìn Tiểu Lôi: "Nếu chuyện này ngươi giúp ta …… trong lòng ta không còn băn khoăn, sau này tuyệt đối không làm khó Điền gia!"
Tiểu Lôi bĩu môi, không cho là đúng. Với thực lực trước mắt của hắn, cho dù Lôi Đại tiểu thư giúp đỡ Phong Cuồng, có thể làm gì? Chưa nói đến Diệu Yên, cho dù bây giờ chính mình, cũng có thể dễ dàng dọn sạch bọn họ. Chỉ là nhìn vào tình bạn song phương, Tiểu Lôi sẽ không làm như vậy mà thôi. Hơn nữa, Lôi Hống dù sao cũng là bằng hữu của mình, chuyện này cùng thân thế của hắn có quan hệ, Tiểu Lôi có nói gì, cũng không thể không hỗ trợ.
"Ngươi không hài lòng?" Lôi Đại tiểu thư cắn răng nói: "Được! Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này, sau này hết thảy Lôi gia ta, ngươi muốn cái gì, ta sẽ cho ngươi cái đó! Ngươi không phải rất tham tiền sao? Ngươi muốn bao nhiêu tiền, ta cho ngươi bấy nhiêu!"
Tiểu Lôi mặt ủ mày chau, nói: "Cô nói …… chuyện này dễ dàng sao, bây giờ Phương bá, người biết chân tướng đã chết, cô bảo ta tìm ai mà tra? Chẳng lẽ trực tiếp đi hỏi Phong Cuồng sao?"
Hừ hừ, tiểu gia ta thật ra tự tin có thể đánh hắn lăn bò càng …… nhưng, trông bộ dạng hắn rất có ngạo khí, tuyệt đối sẽ không nhận tội. Người như thế đều có tính tình ngang ngạnh, giết hắn tương đối dễ dàng, muốn hắn nói thật, vị tất đã được.
Hơn nữa nói không chừng hắn còn có thể lừa mình.
"Ta sẽ làm hết khả năng …… bất quá ……"
"Ngươi yên tâm, chuyện Điền gia ta sẽ tạm thời thu tay lại, ta cũng sẽ điều đình với Phong Cuồng.
Đi ra khỏi phòng của Lôi Đại tiểu thư, trong lòng Tiểu Lôi cũng không thấy thoải mái chút nào.
"Còn tự tìm cho mình chuyện phiền toái lớn thế này." Tiểu Lôi thở dài.
Về tới trang viên, tâm thần Tiểu Lôi có chút bất định, trong lòng vẫn tính toán chuyện này. Đám người Nguyệt Hoa đều nhìn ra tâm sự của hắn, mở miệng hỏi.
Tiểu Lôi nhẹ nhàng kéo Nguyệt Hoa lại, chậm rãi vuốt ve tiểu phúc của nàng. Nguyệt Hoa hoài thai đã hơn ba tháng, tiểu phúc đã hơi nhô lên. Tiểu Lôi cười nói: "Em yên tâm, thiên hạ không có chuyện gì có thể làm khó lão công của em."
Nguyệt Hoa sắc mặt ửng đỏ, gạt tay Tiểu Lôi ra. Diệu Yên ở bên cạnh hờ hững nói: "Ta xem trong lòng hắn quá nửa là có ý niệm trong đầu gì đó không dám nhìn người. Hừ …… hắn hôm nay đi ra ngoài gặp người nào, chẳng lẽ chúng ta không biết sao? Hiện giờ quá nửa tâm lý của hắn là tưởng đến cái vị Điền gia tiểu thư gì đó kia!"
Tiểu Lôi đỏ mặt, kéo Diệu Yên lại, cười khổ: "Trời đất chứng giám, ta hiện tại giờ phút này quả thật không hề nghĩ tới nàng ta."
Diệu Yên nghiêm nét mặt, lạnh lùng nói: "Chàng bây giờ không nghĩ, chẳng lẽ cả ngày hôm nay cũng không nghĩ tới sao? Chàng hôm nay nghĩ, ngày mai cũng sẽ nghĩ! Hừ hừ, ta xem chàng chính là lòng tham không đáy mà!!"
Truyện khác cùng thể loại
501 chương
38 chương