Chí Tôn Ám Long

Chương 29 : Mục tiêu sống - Ám Long Môn

Lại 1 đêm Đông không ngủ. Đông nằm suy tư về 2 mĩ nữ bên cạnh, về cuộc sống nhân sinh và cũng về chính mình. Hắn cảm thấy mình sống chỉ để cho người ta đùa bỡn, sống như 1 quả bóng bị người ta đá qua đá lại. " Hệ Thống Ư - Lấy hắn làm niềm vui " " Gái Đẹp Ư - Tán cũng chẳng làm được gì " " Sức Mạnh Ư - Chẳng là gì trong vũ trụ này cả " Hắn cảm thấy nhân sinh của hắn bây giờ bắt đầu nhàm chán giống như ở Trái Đất vậy - Nhàm chán đến lạ kì. Hắn tưởng chừng khi ra ngoài vũ trụ bao la thì hắn sẽ đỡ nhàm chán hơn nhưng..... Trời tuyệt đường người - Hắn vẫn liệt. " Đàn Ông Đích Thực - Mĩ Nữ Vây Quanh - Không Làm Được Gì " Bí thì có thể thủ dâm nhưng hắn đến cả cơ hội nhỏ nhoi nhất cũng không có được này thì sống trên đời còn gì là thú vị nữa. Dưới màn đêm tĩnh lặng thì hắn lê bước lẻ loi 1 mình đi qua khu rừng. Chợt hắn nhìn thấy 1 bóng đen lướt qua. " Đêm khuya rồi tên kia còn làm gì nhỉ? Đông nghĩ ngợi 1 chút rồi đuổi theo tên áo đen " Khoảng cách càng ngày càng gần để lộ ra bộ đồ của tên áo đen kia. Hắn mang 1 bộ đồ gai góc xấu xí khiến cho người ta có cảm giác rợn tóc gáy ngay từ cái nhìn đầu tiên. Điều này càng khiến cảm giác tò mò trong Đông hiện lên. 2 Bóng đen 1 trước 1 sau xuyên qua cánh rừng và đến trước 1 hang động nhỏ. Bóng đen dùng lại sau đó lấy ra 1 món đồ có tác dụng giống như máy nghe nhạc và 1 viên đá sáng. Đông tự hỏi: " Tên này làm gì vậy ta " Bóng đen đi và trong hang động thì lập tức 1 âm thanh rùng rợn vang lên từ món đồ của hắn. "ù..............ù.........................ù.........................khà.......................khà.....................ù" "AAAAAAAAAAAAAAAA.............AAAAAAAAAAAAAAAA............AAAAAAAAAAA" "Cứu tôi với! Quỷ..... Quỷ.... ai cứu tối với...... huhu...." "Đừng qua đây.... Đừng qua đây... Nếu không.... Nếu không......... ta xỉu " Thấy diễn biến trong hang động thì Đông không khỏi phì cười với tên áo đen này. Mà hắn cũng phải công nhận tên áo đen làm việc rất có đầu tư. Doạ " ma " mà chuẩn bị đồ nghề kĩ đến như vậy. Đông đứng ngẩn ngơ suy tư như chìm vào ảo mộng. Dường như Đông đã nhận ra 1 điều gì đó. Thứ mà Đông đã chờ đợi bao lâu nay. Đông hét lên trong cơn sung sướng. Đông đã tìm ra được chân lý sống của cuộc đời này. Thứ sẽ khiến Đông không bao giờ nhàm chán đó chính là " troll ". Đông với quyết tâm cao độ sẽ trở thành 1 người troll đỉnh cấp - Troll có tổ chức - Troll có đầu tư - Troll khiến người ta không hay biết. Thức dậy sau 1 giấc ngủ cực khoái. Đông ra phía hồ tắm rửa rồi vào trong động để ăn sáng. " Lãnh Sương muội. Ta đến thăm muội đây " Lúc này 1 tên thiếu niên nhìn mặt cũng bảnh gần bằng nửa của hắn đi vào nói. Lãnh Sương nói: " Tiêu Chiến, Ta với huynh cũng không thân nên huynh không cần làm như vậy " Tiêu Chiến: " Sương muội, Ta có gì không xứng với muội chứ. Luận Thiên Phú cũng không khác là bao còn về gia cảnh thì chúng ta giống nhau cả mà thôi. Không những vậy nếu ta đến với muội thì Tiêu Dao Tông ta cũng sẽ tận lực giúp đỡ Hoa Thần Tông của muội " Đông lúc này đi lên ôm lấy Lãnh Sương vào lòng rồi đáp lại: " Tiểu Sương đã là của ta rồi. Phiền ngươi cút đi chỗ khác chơi " Thấy Lãnh Sương không hề đẩy tay Đông ra thì Tiêu Chiến cũng mơ hồ hiểu được mối quan hệ hệ của 2 người này. Hắn tức giận hét lên trước mặt Đông: " Tên tiểu tử nhà ngươi có biết ta là ai không hả. Có tin ta hô 1 tiếng là ngươi chết ngay tại chỗ không " Đông thấy vậy liền vận lực lên. Linh khí dịch chuyển khắp cơ thể tạo nên 1 lực áp bức khiến cho Tiêu Chiến không tự chủ được mà ngã khuỵ xuống. Tiêu Chiếng lắp bắp nói: " Ngươi..... Ngươi sao có thể là Linh Vương " Lãnh Sương dường như cũng cảm nhận được sức mạnh to lớn phát ra từ Đông nhưng do mục tiêu chính của Đông là Tiêu Chiến nên nàng không hề bị 1 chút áp bức nào. Đông cười đáp: " Núi cao còn có núi cao hơn - Linh Sư Sơ Kì thì đừng gáy sớm quá " Tiêu Chiến mặc dù có hơi sợ hãi nhưng vẫn cố giữ nét trước mặt Lãnh Sương rồi nói: " Ta là Thánh Tử của Tiêu Dao Tông - Tông Môn Nhất Phẩm. Nếu ngươi biết điều thì để ta đi, ta sẽ không truy cứu chuyện này " Do có hỏi qua hệ thống nên hắn cũng biết sơ qua về cách phân cấp độ Tông môn ở đây. Tông môn gồm Thập cấp từ Nhất Phẩm -> Thập Phẩm trong đó Nhất Phẩm là mạnh nhất còn Thập Phẩm là cùi nhất. Tông Môn Tam Phẩn cần ít nhất 1 Linh Đế, Nhị Phẩm 3 Linh Đế còn Nhất Phẩm là 5 Lính Đế. Từ Nhị Cấp -> Thập Cấp muốn được thăng bậc thì cần ít nhất được 3 Tông môn cao hơn đồng ý hoặc là tiêu diệt 1 Tông môn phẩm cấp cao hơn. Đông cười cười đáp lại: " Tiêu Dao Tông! Khà Khà! Con Sâu Cái Kiến. Không biết ngươi đã nghe đến Ám Long Môn chúng ta chưa nhỉ " Ngay lúc này thì không những Tiêu Chiến ngơ ngác mà cả Lãnh Sương cùng Lục Linh Nhi cũng không kém phần ngác ngơ. Tông Môn Nhất Phẩm là Con Sâu Cái Kiếng vậy thì không biết Ám Long Môn trâu bò cỡ nào. Mà điều khiến 3 người thắc mắc chính là chưa nghe đến tên Tông Môn này bao giờ. Thấy vẻ ngơ ngác này Đông liền giải thích. " Ám Long Môn là 1 Tông Môn có Lịch Sử lâu đời nhất trong cả Vũ Trụ này. Tông Môn của ta còn có 1 cái tên khác đó chính là Thiên Đạo Tông. Vì sao lại như vậy? Bởi vì Tông Môn chúng ta chỉ xuất hiện vào thời khắc nguy cấp cảu cả Vũ Trụ này - Ví dụ như là trận đánh giữa Long Phượng Thể với Kỳ Lân Tộc và Bạch Hổ Tộc chẳng hạn, ngay lúc trận chiến gay cấn nhất thì 30 vị sư tổ của ta đã ra tay tiêu diệt tên đại ma đầu đó nhưng do không màng thế sự nên tên tuổi không được truyền bá mà thôi " Tiêu Chiến hoang mang nói: " 30 vị sư tổ đó có Tu Vi gì " Đông Lạnh Lùng đáp: " Linh Đế Đỉnh Phong " Ngay lúc này không chỉ có Tiêu Chiến mà ngay cả Lãnh Sương và Lục Linh Nhi cũng phải há hốc mồm. Tông Môn gì mà lại trâu bò tới vậy. Lục Linh Nhi hỏi: " Tông Môn ngươi chọn người như thế nào hay là cha truyền con nối " Đông lại đáp: " Tông Môn của chúng ta tuyển chọn cực kì gắt gao. Mỗi 1 đệ tử Tông Môn đều phải tựu thành Linh Đế trong 500 năm, nếu không hoàn thành sẽ bị phế hết võ công rồi đuổi khỏi Tông Môn. Trước khi vào sơn môn thì Đệ Tử phải lập 1 lời thề mãi mãi trung thành với Tông Môn. Các đời đệ tử tiếp theo cũng phải do 3 vị sư tổ đời trước đi tìm nên không có bất kì thông tin nào về việc tuyển chọn này " Lúc này cả 3 người lại 1 lần nữa bị sốc. Trời đựu! 500 năm Linh Đế - Đùa nhau chắc. Tiêu Chiến run miệng hỏi: " Thế... Thế Tông Môn ngươi có bao nhiêu vị Linh Đế " Đông suy nghĩ tí rồi đáp: " Hiên tại ta chỉ biết ở trong tông môn có 70 vị Linh Đế toạ vị còn có mấy vị khác ở đâu nữa thì ta không biết " Câu trả lời như 1 đòn câm lặng dáng xuống 3 người. Hoa Thần Tông cùng Tiêu Dao Tông cũng chưa đến 20 vị nữa là mà Ám Long Môn tới 70 vị cùng nhiều vị chưa biết. Lúc này cả 3 đều có 1 câu hỏi trong đầu: " Chọc giận tên này thì chắc Tông Môn xoá xổ trong 1 đêm quá " Đông thấy 3 người nhìn mình với ánh mắt kì dị nên mở miệng phá vỡ bầu không khí: " À Quên! Trông Tông Môn ta còn có mấy chục bộ Công Pháp Thiên Cấp nữa " Nghe xong những lời này thì giống như tiếng sét đanh bên tai vậy. Công Pháp Thiên Cấp mà mấy chục bộ thì quả thật Tông Môn mạnh nhất là phải. Lúc này không gian lặng như tờ, Tiêu Chiến kể cả thở cũng không dám làm kinh động đến Đông nữa. Lúc này Tiêu Chiến nhỏ nhẹ nói: " Đại gia! Huynh vui chơi vui vẻ. Ta đi trước à nha! Xin lỗi huynh về những chuyện vừa rồi " Nói xong hắn chạy vút ra khỏi hang động như đang gặp quỷ vậy. Tiêu Chiến đã đi xa thì chợt Đông bị Lãnh Sương cùng Lục Linh Nhi kéo xuống rồi nói. " Văn Đông ca ca! Ta xin lỗi về những chuyện trước đây! Huynh là người rộng lượng đúng không! Huynh Tha cho ta nhé " Lãnh Sương như không biết nói gì nên bước đên trước mặt trao cho Đônng 1 nụ hôn rồi cất bước chạy ra khỏi động Còn không để lại 1 like cho sự chăm chỉ của tác giả sao