Chỉ Là Vì Thói Quen
Chương 4
Mạc Nhan về nhà bắt đầu kỳ nghỉ hè.
Nghỉ hè là để tăng cân và làm biếng. Mạc Nhan ngủ no hai ngày mới nghĩ ra đã một tháng rồi chưa online, khi nghĩ ra cũng chưa muốn ép mình làm ngay. Đó là chuyện chưa từng có từ trước đến nay.
Mạc Nhan mở máy tính, đăng nhập trò chơi, trong nhóm đang nói chuyện với nhau rất rôm rả, nhưng có những cái tên xuất hiện hết sức lạ lẫm.
Chưa đủ một tháng mà cảm thấy như mình đã lạc hậu.
Mạc Nhan thở dài, không có tâm trạng luyện cấp bậc, nên để nhân vật đến một nơi yên tĩnh làm thuốc. cách một hồi trên màn hình máy tính xuất hiện cửa sổ nói chuyện của QQ, Y Liễn gửi đến một biểu tượng tràn đầy lửa nói rằng:
- Bạn không lên mạng bao lâu rồi? Gần đây nhóm có rất nhiều thay đổi, Công tử vô đạo suốt ngày chơi trò tình cảm. Mấy ngày gần đây họ đang luyện cấp bậc, ngày nào cũng thấy họ rất tình cảm đó.
Y Liễn là bạn học cấp ba với Mạc Nhan, quan hệ giữa hai người rất tốt, lúc đầu chơi Kiếm vũ cũng là do Y Liễn lôi kéo cô chơi cùng.
Mạc Nhan nhìn đoạn hội thoại đó, trong chốc lát không phản ứng kịp. Cô tự nhủ là do ôn tập quá vất vả nên mới nghe không hiểu lời người bên kia nói, bèn trả lời:
- Nói thế nào nhỉ, tớ chưa chính thức cưới thì sao đã trở thành hạ đường phu (vợ bị giựt chồng) rồi thế?
Y Liễn hiểu ra:
- Chưa cưới người ta thì không gọi là hạ đường phu được rồi.
Mạc Nhan gửi một cái mặt cười:
- Tớ không tức giận, loại đàn ông đó, bất luận là anh ta đá tớ hay tớ đá anh ta, tớ đều chán ghét, đúng không?
Y Liễn nghĩ, đó đúng là phong độ tốt, thật là tốt.
Chỉ thấy ở cửa sổ trò chuyện xuất hiện hàng chữ:
- Nhưng cuối cùng tớ lại bị đá, thật là mất mặt.
- Nhưng lại có một câu nói rằng, thành thật tức là bạn đã thua…
Y Liễn một lần nữa hiểu ra nói:
- Rốt cuộc cậu muốn nói gì?
Mạc Nhan nghĩ ngợi một chút, tâm trạng bình tĩnh viết:
- Tớ cũng không biết.
Mạc Nhan ngồi một mình ở một góc của môn phái làm thuốc, hộp thoại bỗng nhiên xuất hiện câu thoại.
Bà xã, lâu rồi không gặp em, nhớ chết được. (hình trái tim)
Mạc Nhan lúc đó như đơ ra, đàn ông quả là động vật biết nói dối không chớp mắt nhất thế giới này. Cô nghĩ ngợi một lúc rồi trả lời:
- Không phải anh cưới vợ mới rồi sao? Kết hôn mà không gửi thiếp mời cho em.
Trong game online Kiếm vũ, hệ thống kết hôn có thể nói là cực kỳ RP, đầu tiên cần một nhóm đến chỗ Nguyệt Lão làm nhiệm vụ, chờ đến khi mức độ cảm tình của hai người đạt được 500 điểm, lại chuẩn bị các đạo cụ dùng cho hôn lễ, sau đó đặt hôn trường rồi mới có thể thành lễ.
Công tử vô đạo đã cùng người khác tìm hiểu tình cảm, đương nhiên là vì hôn nhân.
Mạc Nhan tự nhủ, mình không sẵn sàng cho việc tham gia vào vòng xoáy tình cảm tay ba này.
Công tử vô đạo: – Bà xã nói gì thế? Anh có vợ mới lúc nào đâu? Anh từ đầu đến giờ chỉ yêu mình em.
Mạc Nhan không những nỗi da gà mà cô còn muốn nôn. Cái gì gọi là “Anh từ đầu đến giờ chỉ yêu mình em”, họ đến gặp mặt cũng chưa gặp mặt, đối phương là vuông tròn hay méo cũng đều không biết.
Cô vốn muốn trả lời “Anh lại chưa từng gặp em lấy đâu ra mà yêu.”, nhưng nghĩ lại lập tức quên đi ý này. Máy phục vụ của nơi cô ở là một khu nào đó của Hoa Đông, những người cùng chơi đều cùng một thành phố. Cô đã đến tuổi này rồi, cũng không muốn lại chơi cái trò vô vị là gặp bạn trên mạng.
Cách một hồi, Công tử vô đạo lại gửi một tin nhắn:
- Bà xã, em ở chỗ nào? Anh đến tìm em được không?
Mạc Nhan giả vờ không hay biết gì:
- Anh tìm em có việc gì? Hôm nay em không luyện cấp bậc.
- Quá lâu không gặp rồi, muốn đến gặp em.
Mạc Nhan nghĩ một lúc rồi gõ câu:
- Vừa hay em mới bán nguyên liệu kiếm được ít tiền, anh bây giờ đủ tiền dùng không?
Mạc Nhan là một người như thế.
Luyện cấp bậc, cô làm biếng; chạy làm nhiệm vụ, không có chỉ dẫn thì lạc đường, nhưng buôn bán, rất chi là được, chiêu tủ là bán giá rẻ, lại không thể hiện ra là mình có tài sản. Mạc Nhan nhớ lại lúc bắt đầu chơi Kiếm vũ, không quen với người khác, cũng chưa gia nhập bất cứ nhóm nào, chỉ có cô và Y Liễn cùng dựa vào nhau. Lúc đó quen Công tử vô đạo, anh từng cho cô mấy trang bị cơ bản.
Lúc đó, họ vẫn đều là lính mới.
Cô lặng lẽ chờ, chờ Công tử vô đạo trả lời cô:
- Bà xã thật tốt (hình trái tim), em ở đâu anh tới!
Mạc Nhan kích chuột, nữ tử của Y mệ phiêu phiêu đứng dậy, chạy đến nhân viên bảo quản vật phẩm. Cô rút ra 200K, nói với Công tử vô đạo địa điểm giao dịch, sau đó trực tiếp gửi giấy báo về thành.
Dòng người nhộn nhịp.
Lúc này sắc xuân bên đường, hoa dương liễu nở rộ. Nơi cầu Ngọc là những thiếu niên cưỡi ngựa đi qua, trên đài Dương liễu người người nhìn nhau.
Kiếm vũ là một trò chơi có đồ hoạ tương đối xuất sắc.
Mạc Nhan không chờ đối phương cưỡi ngựa đến gần thì đã bắt đầu mở giao dịch, để toàn bộ vàng trong tay nải giao cho đối phương. Dùng số vàng này mua những trang bị mà trước đây đối phương mua cho, không thiếu một cái nào.
Sau khi giao dịch xong, cô gửi một tin nhắn cho Công tử vô đạo:
- Như thế em sẽ không nợ anh nữa.
Người cầm tiền của phụ nữ mà không biết xấu hổ như thế, làm bạn cũng thấy ghét. Mạc Nhan gõ bàn phím, quên việc ai là người đầu tiên đưa ra việc cho người ta tiền.
Chờ đến buổi tối lên mạng, khi cùng với người trong nhóm diệt yêu quái, Mạc Nhan mới hiểu rõ cái gì gọi là đối nhân xử thế.
Công tử vô đạo nói chuyện riêng với cô:
- Bà xã, em còn vàng không? Anh muốn mua chút đồ, nhưng tiền không đủ.
Mạc Nhan có chút kỳ lạ, dùng vàng trả nhân tình mua trang bị vật phẩm loại tốt đương nhiên không đủ, nhưng muốn mua thuốc mua nguyên liệu v.v…thì anh ta quá đủ.
Mạc Nhan đang muốn hỏi anh ta muốn mua gì, chỉ thấy Y Liễn gửi tin nhắn QQ đến:
- Mạc Nhan, Công tử hỏi mượn tiền cậu không? Anh ta vừa mới hỏi mượn tớ. Cậu đừng có cho anh ta mượn, anh ta dùng để mua đồ dùng cho hôn lễ.
Mạc Nhan sững sờ, cảm thấy những việc làm trước đó của bản thân thật ngu xuẩn. Tuy cô không xem việc kết hôn trong game là thật nhưng bây giờ đối phương bội ước, còn muốn cô đưa tiền cho đi kết hôn, đó quả là quá quắt. Cô chơi game, chủ yếu là muốn không cần suy nghĩ mà sống thoải mái, lại bị người vô duyên cớ chọc giận.
Hơn nữa, nếu là chọn đàn ông, thì lúc đầu cũng cần chọn một người có phẩm chất có tu dưỡng.
Y Liễn tiếp tục gửi tin nhắn QQ cho cô nói:
- Lúc chiều cậu không lên mạng, có người trong nhóm còn nói đến chuyện này. Tớ còn lưu lại hình, cậu có cần xem không?
Mạc Nhan nói dứt khoát:
- Không cần xem đâu.
Việc này nghe thôi cũng đã tức, không bằng mắt không thấy để lòng yên ổn.
Cô không nói chuyện với Công tử vô đạo, trực tiếp xóa khỏi list bạn tốt, rời nhóm. Cấp bậc của cô ở trong nhóm không tính là cao, nhưng lại là cao nhất trong chức danh bổ trợ, cô rút nhóm, nhóm trưởng nhóm phó lập tức đến lôi kéo ở lại.
Mạc Nhan không muốn giải thích, một mạch chạy đến ngoại thành, khi đi qua ngoại ô thành phố, gặp hai người chơi cấp hơn 50 đang PK những người chơi mới qua lại. Hai người thấy cô đến, cầm dao, dùng kiếm, tập trung chào hỏi Mặc mặc khạp thụy.
Mạc Nhan hiểu ra, hai vị này đại khái là những người chơi chưa lâu, lại không nhận ra cô có cấp 80, trên thân là một bộ trang bị phòng ngự cao, cô đứng thế để họ chém, cũng chém được một lúc. Vì thế cô quyết định tuân theo phương châm hiệu suất cao, chờ họ chém từ từ không bằng trực tiếp đưa họ về thành cứu sống.
Mạc Nhan ấn phím nóng, chuyển sang trạng thái PK, dùng chiêu thức tấn công duy nhất treo một người trong đó, ngoài ra ép khó một người muốn về thành, còn chưa chạy đến cổng thành, đã bị nũ hiệp y sam phiêu phiêu tàn sát.
Mạc Nhan đứng dậy pha một ly trà sữa, khi về chỉ thấy bên đường đứng một dãy bóng màu xanh.
Người đó đứng dưới tán cây đầy hoa, tóc đen phất phới, sau lưng có một cây kiếm đeo lệch, ẩn ẩn hiện hiện, lúc rõ lúc không.
Mạc Nhan nhìn tên trên đầu người đó thì bỗng sững lại.
Túy đạp thanh thu. Cái tên này rất quen, hình như đã từng thấy ở đâu. Cô đến xem bảng danh sách cao thủ, xếp ở vị trí thứ năm quả là Túy đạp thanh thu.
Cần biết là những cao thủ trong top 10 đều là nhân vật xuất quỷ nhập thần, cô cũng chưa gặp qua mấy người.
Chỉ thấy Túy đạp thanh thu di chuyển một bước, trên đỉnh đầu xuất hiện bốn chữ: Anh là Nghiêm Tiêu.
- …Oh!
Một ngụm trà sữa của Mạc Nhan trào ra máy tính.
Cô chết lặng.
Nghiêm Tiêu nheo mắt nhìn màn hình hiển thị, chỉ thấy Mặc mặc khạp thụy đứng trơ ở đó, một chút phản ứng cũng không có. Đoán là chút nữa thể nào cũng hỏi một đống câu hỏi.
Nhưng anh đoán sai rồi.
Mặc mặc khạp thụy rất lâu mới nói một câu:
- Anh Tiêu, không bằng chúng ta kết hôn nhé?
Lần này thì đến lượt anh bị sặc.
Mất một Công tử vô đạo, lại nhặt được một Túy đạp thanh thu, lời lỗ thế nào cũng quá rõ ràng rồi.
Mặc mặc khạp thụy vui mừng kéo anh chàng tuấn tú áo xanh đến chỗ Nguyệt lão định ước, vì đường quá xa, chạy một lúc mà chưa tìm thấy chỗ. Túy đạp thanh thu cuối cùng cũng không nhẫn nại được nói:
- Cưỡi ngựa đi, anh chở em.
Hình thức giao lưu giữa nam và nữ trong Kiếm vũ đều có chút không khí bong bóng màu hồng, trong đó thích nhất là nam nữ cùng cưỡi ngựa. Con gái trong game được nhấc lên ngựa, giống như chú chim non ngồi trong lòng người con trai.
Mạc Nhan gửi hình ảnh này cho Y Liễn xem, Y Liễn lập tức hỏi:
- A..a…a…, đó không phải là cao thủ Túy đạp thanh thu vang danh thiên hạ sao?! Cậu và anh ta có quan hệ này từ khi nào?! Trò chơi này tớ chơi đã lâu như thế, đây mới là lần đầu gặp Thanh thu thật.
Mạc Nhan hết sức vui vẻ trả lời:
- Bởi vì chúng tớ sắp kết hôn mà.
- Mà tuy tớ cầu hôn nhưng người ta đồng ý rồi.
Thật ra thì Nghiêm Tiêu vẫn chưa trả lời Được hay Không được, cơ mà theo một quy tắc nào đó, Mạc Nhan vẫn cảm thấy điều đó đại biểu là anh đã chấp nhận trên một mức độ nào đó. Rốt cuộc có thể lấy một cao thủ thiên hạ, chuyện này thực sự rất là có mặt mũi.
Hai người kết sợi tơ hồng ở chỗ Nguyệt lão, hợp nhóm tăng cường mức độ tình cảm.
Mạc Nhan đang lúc đánh yêu quái thì hỏi:
- Sư huynh, tại sao anh lại đặt cái tên này? Đó không phải là phong cách của anh chứ?
Đối phương không trả lời. Chỉ thấy tư thế diệt yêu có chút hung dữ, ra hết mấy chiêu thức thì biến một vùng trở nên hoang sơ, không có một tấc đất cho yêu quái sống sót.
Mạc Nhan hưởng thụ việc trốn đằng sau mà thu lấy điểm kinh nghiệm, nhìn cột kinh nghiệm dần dần thay đổi.Thực sự bây giờ cấp bậc của cô đã không còn thấp nữa, mỗi lần thăng cấp đều chầm chậm khiến người ta sốt ruột.
Bỗng nhiên, Túy đạp thanh thu thu kiếm:
- Còn lại cậu đánh đi, tôi nghỉ một lát.
Mạc Nhan tưởng rằng những lời này là nói với bản thân, nhất thời rất bực bội. Địa điểm Nghiêm Tiêu chọn để luyện cấp bậc, đẳng cấp của yêu quái còn cao hơn cô, căn bản là đánh không lại. Cô chưa kịp nói gì thì đã thấy một người chơi đàn đi lại, áo bay phất phới, ngồi xuống, đặt đàn trên đầu gối.
Khi Mạc Nhan thấy bốn chữ “Tiêu sương dạ vũ” trên đỉnh đầu đối phương, một chút nữa thì rối loạn.
Túy đạp thanh thu xếp thứ năm trên bảng cao thủ thiên hạ, mà Tiêu sương dạ vũ nhưng lại xếp thứ hai, mà còn là người chơi nữ duy nhất trong số mười người.
Thực ra những cái này đều không tính là hiếm thấy nhất, việc hiếm thấy nhất lại là Tiêu sương dạ vũ có mối quan hệ rất tốt với những người chơi nam. Có một lần mấy người chơi nam có luận đàn bình luận về những người chơi nữ nổi tiếng, dùng từ đánh giá hết sức khắt khe nhưng duy nhất lại khen ngợi Tiêu sương dạ vũ.
Tương truyền Tiêu sương dạ vũ là người vừa dịu dàng vừa hào phóng, lại biết làm nũng đúng kiểu con gái, cũng có tính khí của trẻ con, có khí chất cổ điển, tài năng xuất chúng, lại là người con gái thần bí đa sầu đa cảm đối với nguyệt không vọng đối với hoa sinh tình. Nhưng thường là người chơi nam, luôn một lòng có cảm tình với cô, cuối cùng dù bị hạ gục bởi Tiêu sương MM, chết cũng không hối hận.
Mạc Nhan thấy cái dáng nhỏ nhắn của người chơi đàn chỉ cảm thấy lạnh buốt ở dưới gót chân:
- Trừ phi, Tiêu sương dạ vũ chính là…
Nghiêm Tiêu đưa cho cô một đáp án khẳng định chắc chắn:
- Là Chư Việt Ninh.
Chư Việt Ninh, tức là anh mập người đã bị mọi người quên tên thật từ lâu nay.
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
50 chương
21 chương
69 chương
57 chương