Alpha của cậu là một người lạnh nhạt. Tính cách anh cũng không phải “ngoài lạnh trong nóng”, mà là lạnh nhạt. Cậu nghe rất nhiều Omega nói Alpha dù có “băng giá” thế nào chăng nữa, chỉ cần ngửi được chất dẫn dụ khi Omega động dục đều sẽ biến thành dã thú. Nhưng Giang Hà trước giờ đều không như vậy. Mới gặp mặt, anh nhìn cậu như xem xét một món hàng hóa, làm Hạ Giai chút nữa đã quên dùng chất dẫn dụ của mình kích thích anh. Anh sao dám đối xử với cậu như vậy? Nhưng anh chỉ thờ ơ không phản ứng. “Làm quen một chút.” Anh vươn tay, ngón tay thon dài trắng nõn, hoàn mỹ hơn rất nhiều bàn tay dày công chăm sóc của các Omega. “Tôi là Giang Hà.” “Tôi sẽ thực hiện trách nhiệm của một bạn đời hợp pháp.” “Mà em, chỉ cần làm chính mình là được.” Hạ Giai không vươn tay. Alpha này cũng chỉ đến vậy. Quả nhiên, Alpha cũng chỉ là nô lệ của Omega. Cậu cười châm chọc. Mà Giang Hà nhìn như không thấy.