Chàng rể siêu cấp
Chương 6 : Chàng rể siêu cấp
Dịch: Renton0713.
Ngày hôm sau Tô Hải Siêu ngồi trong văn phòng, một cuộc điện thoại làm hắn cười ngặt nghẽo, cười đến mức sắp chảy nước mắt.
Còn có mấy người ngang vai ngang vế nhà họ Tô cũng ở đây, trông thấy Tô Hải Siêu tự nhiên cười rộ lên thì nghi ngờ khó hiểu.
“Hải Siêu, xảy ra chuyện gì vậy, buồn cười thế ư?”
“Cậu đừng cười nữa, nói cho bọn tôi biết nhanh lên.”
“Không phải là Tô Nghênh Hạ lâm trận bỏ chạy đấy chứ.”
Tô Hải Siêu ôm bụng: “Cmn, ông đây cười chết mất thôi, cmn Tô Nghênh Hạ thật sự ngu ngốc mà.”
“Rốt cuộc là có chuyện gì, cậu nói nhanh lên.” Mấy người đó vội vàng giống hệt như kiến bò trên chảo nóng vậy.
“Con điên ấy lại để cho tên vô dụng Hàn Tam Thiên chở nó đến bất động sản Nhược Thuỷ bằng con xe đạp điện, bị thần kinh rồi hả.”
Nghe được câu này, trong văn phòng rộ lên tiếng cười sảng khoái, không ai nhịn được, ai nấy cũng cười ngặt nghẽo.
“Hahaha, nó cứ thế mà đi bàn chuyện hợp tác, bất động sản Nhược Thuỷ có thể dồng ý sao?”
“Tôi nghĩ là nó đã bỏ cuộc rồi đấy, cũng phải thôi, ngay cả chúng ta còn không bàn được chuyện hợp tác, sao nó có thể chứ.”
“Hải Siêu, chiêu này của cậu dùng hay lắm, lần này Tô Nghênh Hạ chết chắc rồi, bị đuổi ra khỏi nhà họ Tô, sau này lúc chia tài sản, chắc cũng không có phần đâu.
Mấy kẻ trẻ tuổi cùng một giuộc hết, không có kẻ nào tin Tô Nghênh Hạ có thể làm được việc này, thậm chí họ còn chuẩn bị xem trò cười xong rồi ý.
“Lỡ như nó mặt dày đổi ý thì phải làm sao đây.” có kẻ lo lắng nói.
Tô Hải Siêu cười lạnh, khó lắm mới tìm được cơ hội đá Tô Nghênh Hạ ra khỏi nhà họ Tô, sao hắn có thể cho cô cơ hội đổi ý được chứ?
“Mọi người cứ yên tâm, tôi đã có cách để nó cút khỏi nhà họ Tô, đến lúc đó chỉ cần mọi người cùng chiến tuyến với tôi là được rồi.” Tô Hải Siêu nói.
“Anh cứ yêm tâm, đương nhiên chúng tôi theo anh rồi.”
“Tô Nghênh Hạ không ít lần làm mất mặt nhà họ Tô, lần này bị đuổi khỏi nhà họ Tô, sau này chúng ta sẽ không bị người ngoài chê cười nữa.”
“Đúng vậy, cả tên vô dụng Hàn Tam Thiên nữa, hắn không ít lần khiến chúng ta không ngẩng đầu lên nổi, bây giờ cuối cùng cũng có thể phủi sạch quan hệ với hắn ta rồi.”
Bất dộng sản Nhược Thủy.
Sau khi Hàn Tam Thiên dừng xe, anh nhìn khuôn mặt căng thẳng của Tô Nghênh Hạ cười nói: “Em yên tâm, anh đã nói với bạn xong cả rồi, em cứ đến ký hợp đồng là được.”
Tô Nghênh Hạ không hỏi gì nhiều về người bạn của Hàn Tam Thiên, hơn nữa đối thủ cạnh tranh lần này của nhà họ Tô rất nhiều, nhà họ Tô cũng không có ưu thế gì cả, chỉ nhờ vào tình bạn thật sự có thể đổi lại lần hợp tác lớn này sao?
“Bạn của anh, không phải đang đùa anh đấy chứ.” Tô Nghênh Hạ nói.
“Đương nhiên không rồi, anh với cậu ấy là bạn bè thân thiết.” Hàn Tam Thiên nói.
Nhìn thấy dáng vẻ rất tự tin ấy của Hàn Tam Thiên, Tô Nghênh Hạ cũng hăng hái hơn chút.
Mặc dù cuộc nói chuyện tối hôm qua không nhanh chóng hâm nóng được tình cảm giữa hai người nhưng nó đã loại bỏ được một ít ngăn cách, Tô Nghênh Hạ cũng biết, cho dù tâm trạng của cô thế nào thì cũng phải đối mặt với chuyện này.
Bước vào công ty, Tô Nghênh Hạ còn chưa mở lời thì tiếp tân đã đi đến bên cạnh cô.
“Xin hỏi cô là cô Tô phải không?” tác phong chuyên nghiệp, cô gái dáng người cao gầy mang theo nụ cười nghề nghiệp.
Tô Nghênh Hạ thụ sủng nhược kinh nói: “Đúng, là tôi.”
“Mời cô đi theo tôi.”
Thang máy đi đến tầng cao nhất của bất động sản Nhược Thủy, Tô Nghênh Hạ cảm thấy trái tim của mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi, mặc dù vẫn chưa ký được hợp đồng nhưng nhận được đối đãi như thế này đã khiến cô nhìn thấy đuợc hy vọng rồi.
Khi cửa thang máy mở ra, có một người trung niên cung kính đứng chờ ở đó đã lâu.
“Cô Tô chào cô, tôi là Chung Lương, là người phụ trách dự án ở thành Tây, cũng là người phụ trách việc hợp tác với quý công ty.” Chung Lương tự giới thiệu về mình.
Tô Nghênh Hạ sững sờ, không biết phải làm sao.
Chung Luơng cười nói tiếp: “Ông chủ xã giao rất nhiều cho nên bình thường sẽ không xuất hiện, nếu như cô Tô có bất kỳ vấn đề gì thì cứ nói cho tôi biết.”
Tô Nghênh Hạ lắc đầu liên tục, bối rối nói: “Không đâu, tôi không có vấn đề gì cả, chỉ là… chúng ta vẫn chưa bắt đầu bàn chuyện hợp tác mà.”
“Theo như dặn dò của ông chủ, hợp đồng đã được chuẩn bị xong, tôi đã ký tên rồi, sau khi cô Tô đọc xong nếu như không có vấn đề gì, cô chỉ cần ký tên là được.” Chung Lương nói.
“Hả.” Tô Nghênh Hạ ngạc nhiên nhìn Chung Lương, tuy ông chủ của bất động sản Nhược Thuỷ là bạn của Hàn Tam Thiên, nhưng Tô Nghênh Hạ năm mơ cũng không nghĩ rằng lại có thể thuận lợi như thế, vậy mà bất động sản Nhược Thuỷ đã chuẩn bị xong hợp đồng rồi.
“Anh Chung… anh … anh không đùa tôi đấy chứ.” Tô Nghênh Hạ không dám tin nói.
“Tất nhiên là không rồi, đây đều là việc ông chủ tự mình căn dặn, mời cô đi theo tôi.” Chung Lương nói.
Đi theo Chung Lương vào văn phòng, Tô Nghênh Hạ đọc hợp đồng, không có vấn đề gì cả, hơn nữa bản hợp đồng này rất có lợi với nhà họ Tô, trên thị trường không có công ty bất động sản nào có thể nhường lợi ích lớn như thế.
“Chú Chung, chú có chắc là mình không đùa với tôi không?” Tô Nghênh Hạ cảm giác như mình đang nằm mơ vậy, nếu như cô mang hợp đồng này về nhà họ Tô thì còn có ai dám xem thường cô nữa chứ, còn có kẻ nào có tư cách nói cô vô dụng nữa.
Chung Lương đưa bút máy của mình cho Tô Nghênh Hạ rồi nói: “Đương nhiên không phải đùa rồi, cô Tô thấy còn có vấn đề gì không, nếu không thì cô ký tên lên trên là được rồi.”
Tô Nghênh Hạ miệng đắng lưỡi khô, mọi thứ đều quá thuận lợi, xem ra mối quan hệ giữa Hàn Tam Thiên và bạn của anh rất tốt.
Nhưng sao anh lại có thể quen được một người giỏi giang như thế chứ.
Hợp đồng trong tay, Tô Nghênh Hạ bước ra khỏi bất động sản Nhược Thuỷ, dáng vẻ giống như mất hồn vậy.
Xa xa có kẻ lén lén lút lút thấy như thế thì nhanh chóng rút điện thoại ra báo tin cho Tô Hải Siêu.
Sau khi Tô Hải Siêu nhận được tin tức này thì hả hê trong lòng, đồng thời hắn lên kế hoạch lập tức tổ chức cuộc họp nội bộ, hắn muốn trong cuộc họp đó đuổi Tô Nghênh Hạ ra khỏi nhà họ Tô.
“Sao vậy em.” Hàn Tam Thiên đi đến trước mặt Tô Nghênh Hạ, nhìn thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc của cô, trong lòng nghĩ lẽ nào Chung Lương tiếp đãi không chu đáo sao?
“Em ký được hợp đồng rồi.” Tô Nghênh Hạ nhìn Hàn Tam Thiên chậm chạp nói.
Hàn Tam Thiên cười cười rồi nói: “Nếu đã ký được hợp đồng rồi, sao em lại thất hồn lạc phách thế chứ.”
Không phải Tô Nghênh Hạ thất hồn lạc phách, mà việc này khiến cô cảm thấy quá không chân thực, giống như một giấc mơ vậy.
Lúc này điện thoại trong tay Tô Nghênh Hạ kêu lên, sau khi nhìn thấy ba chữ Tô Hải Siêu, bất đắc dĩ nói: “Tô Hải Siêu đúng là không đợi được nữa.”
“Nhưng lần này chắc làm hắn thất vọng rồi.” Hàn Tam Thiên nói.
“Đây đều là công lao của anh, nếu như là em nhà chúng ta coi như xong rồi.” Tô Nghênh Hạ cảm kích nhìn Hàn Tam Thiên.
“Việc này trừ em ra không được để cho bất kỳ người nào biết.”
“Tại sao?” Tô Nghênh Hạ không hiểu nhìn Hàn Tam Thiên, việc này đủ để làm thay đổi địa vị của Hàn Tam Thiên trong nhà họ Tô, tại sao anh lại muốn giấu diếm chứ.
“Sau này em sẽ biết thôi.” Hàn Tam Thiên nói.
Tô Nghênh Hạ gật gật đầu.
Đi trên con xe điện, Hàn Tam Thiên đưa Tô Nghênh Hạ tới công ty, sau đó đến quán ven đường.
Nhìn nhau cười với ông chủ một cái, mặc dù không nói chuyện nhưng ông biết thời cơ trong miệng Hàn Tam Thiên tới rồi.
Trong phòng họp nhà họ Tô, tất cả họ hàng đều có mặt ở đây.
“Không ngờ hôm qua chém gió, hôm nay đã phải hiện nguyên nguyên hình rồi nhỉ, tôi còn tưởng nó có bản lĩnh gì cơ ý.”
“Tô Nghênh Hạ thì có bản lĩnh gì được, chúng ta còn không bàn chuyện hợp tác được, nó có thể làm được sao.”
“Hải Siêu, nhân lúc bà nội vẫn chưa tới bác nhắc nhở cháu nhất định phải khiến Tô Nghênh Hạ trả giá, nhất định không được để nó chơi xấu.”
“Đúng thế, phải nhân cơ hội này đuổi Tô Nghênh Hạ ra khỏi nhà họ Tô.”
Họ hàng mồm năm miệng mười, sau khi bà nội Tô đến bọn họ mới im miệng.
Cửa lớn phòng họp mở ra, Tô Nghênh Hạ bước vào.
“Tô Nghênh Hạ, những lời hôm qua chắc em không quên đâu nhỉ.” Không đợi Tô Nghênh Hạ ngồi xuống, Tô Hải Siêu vội vàng nói.
Vẻ mặt Tô Nghênh Hạ thản nhiên, nhìn Tô Hải Siêu nói: “Những lời anh nói anh không quên chứ.”
“Hahaha, anh đương nhiên không quên nhưng có liên quan gì? Em không ký được hợp đồng, anh đã nói cái gì vốn không quan trọng.” Tô Hải Siêu đắc ý nói, đã thu thập đựoc ít thông tin từ trong đôi mắt Tô Nghênh Hạ, đủ để chứng minh Tô Nghênh Hạ thất bại rồi, nếu như thành công sao cô ta lại hồn bay phách lạc chứ?
“Bà nội, hợp đồng con đã bàn bạc xong rồi, hơn nữa cũng đã ký, mời bà xem qua.” Tô Nghênh Hạ đưa hợp đồng cho bà nội.
Đám họ hàng nhà họ Tô vẻ mặt không dám tin.
Bà nội Tô cũng nâng mí mắt lên rồi nói: “Cháu đã ký được hợp đồng?”
Truyện khác cùng thể loại
440 chương
42 chương
7 chương
10 chương
110 chương
64 chương
31 chương
78 chương