Chàng rể đa tài
Chương 273
Mồ hôi lạnh trên trán Chung Lương như là đậu nành, nhỏ xuống tí tách.
Lúc trước đúng là anh ta có ý nghĩ như vậy, bởi vì không cần biết nhà họ Hàn cho Hàn Tam Thiên cơ hội bao lớn, ở trong mắt Chung Lương, anh tuyệt đối không thể nào đấu thắng Hàn Quân, dù sao HànQuân là người Nam Cung Thiên Thu xem trọng, mọi thành tích của Hàn Tam Thiên đều không thể nào sánh bằng một câu của Nam Cung Thiên Thu.
Cho nên làm bất cứ chuyện gì, Chung Lương đều sẽ cho mình một con đường lui, phòng sau này trở lại bên người Hàn Quân không được trọng dụng.
Cứ lấy chuyện Trương Linh Hoa mà nói, từ ngày Trương Linh Hoa bắt đầu vàocông ty, Chung Lương vẫn ở trạng thái quan sát, cũng không cho bà sử dụng bất cứ quyền lợi và đãi ngộ nào, nguyên nhân chính là dùng những chi tiết này để giúp bản thân sau này có thể tăng địa vị trước mặt Hàn Quân.
Anh ta phải để Hàn Quân biết mỗi phương diện, mặc dù anh ta ở bên người Hàn Tam Thiên, nhưng không hết lòng hết dạ làm việc cho Hàn Tam Thiên,Nhưng dù thế nào Chung Lương cũng không nghĩ tới, chỉ những chuyện nhỏ nhặt này đều sẽ bị Hàn Tam Thiên phát giác được.
Anh ta càng không ngờ rằng nhà họ Hàn lại đột nhiên xảy ra biến cố lớn như vậy."Trước khi xem tôi là đồ ngu, anh không nghĩ tới hậu quả sao?" Hàn Tam Thiên nói tiếp."Cậu chủ nhỏ, xin lỗi, là lỗi của tôi, từ hôm nay trở đi, tôi nhất định sẽ làm việc hết lòng hết dạ cho anh." Chung Lương đột nhiên dập đầu với Hàn Tam Thiên, rõ ràng nếu như anh ta bị đuổi ra khỏi nhà họ Hàn sẽ có kết cục như thế nào, lấy thủ đoạn của Hàn Tam Thiên, cả Hoa Hạ cũng sẽ không có chỗ cho anh ta sống.
Hơn nữa vất vả lắm mới đi đến vị trí này,đối với Chung Lương mà nói là không thể mất đi, đây là tất cả của anh ra.
Đường Long đã hoàn toàn tuyệt vọng, Hàn Tam Thiên có phải là người của nhà họ Hàn hay không đã không quan trọng, chỉ dựa vào thái độ của Chung Lương đối với anh, cũng đã đủ để Đường Long hiểu rõ sự chênh lệch giữa anh ta và Hàn Tam Thiên rồi.
Đây chỉ là chuyện cười mà thôi.
Bây giờ suy tới lời thề trước đó, chính Đường Long cũng cảm thấy hoang đường, ở trước mặt loại người này, anh ta có cơ hội báo thù sao?
Nhưng Đường Long nghĩ mãi mà khôngrõ, vì sao người lợi hại như vậy lại cam chịu bị người mắng làm đồ bỏ đi, hơn nữa ròng rã ba năm, toàn bộ thành phố Thiên Vân xem anh như trò đùa, sao anh có thể nhịn được nỗi nhục nhã này."Chung Lương, đây là một cơ hội cuối cùng của anh, nắm cho chắc đi." Hàn Tam Thiên nói.
Chung Lương nghe nói như thế, dập đầu không ngừng, liên tục nói: "Cảm ơn cậuchủ nhỏ, cảm ơn cậu chủ nhỏ, Chung Lương nhất định nhớ kỹ lời của anh, nhất định sẽ nắm chắc cơ hội mà anh cho.""Người này, đừng để tôi thấy anh ta ở bất kỳ công ty nào ở thành phố Thiên Vân nữa." Hàn Tam Thiên nói xong lời này, rời khỏi văn phòng.
Chung Lương đợi đến sau khi cửa phòng đóng lại mới dám đứng dậy, anh ta đương nhiên hận Đường Long, nếu không phải thằng ngu này, sao có thể xảy ra chuyện hôm nay chứ?
Vừa rồi đối với Chung Lương mà nói, gần như là mạng sống như treo trên sợi tóc!"Câu cậu chủ nhỏ mày cũng nghe được rồi nhỉ." Chung Lương lạnh giọng nói.
Vẻ mặt Đường Long đầy bối rối, quỳ bòđến bên người Chung Lương, cầu xin tha thứ: "Anh Chung, cầu xin anh giúp em một chút, giúp em một chút, nếu rời khỏi thành phố Thiên Vân, em sẽ không còn gì nữa."Thành tích của Đường Long không chỉ là năng lực của bản thân, mà còn có nhiều năm xã giao ở thành phố Thiên Vân mà tích lũy ra, đây mới là thứ có giá trị nhất trên người anh ta. Nếu như thành phố Thiên Vân không có công ty cần anh ta, như vậy tất cả cố gắng của anh ta trong nhiều năm qua đều sẽ hóa thành bọt nước, nếu đi những thành phố khác làmlại từ đầu,.
Vẻ mặt Chung Lương đầy căm ghét nhìn thoáng qua Đường Long, sau khi đạp anh ta một cái thì nói: "Mày tưởng tạo năng lực cứu được mày sao? Mày hại tao suýt nữa bản thân khó bảo đảm, cút đi, đừng để tạo gặp lại mày nữa.""Tiện thể nhắc mày một câu, liên quan tới thân phận của cậu chủ nhỏ, nếu mày dám tiết lộ một chút, tính mệnh đáng lo đó."Thân thể Đường Long không tự chủ run một cái, tính mệnh đáng lo!
Tuyệt vọng, biết vậy chẳng làm.
Đường Long liên tiếp tát cho mình mấy bạt tai, nếu không phải vì một loạt hành vi ngu xuẩn của mình, sự việc sao lại pháttriển đến tình trạng như vậy chứ? Anh ta còn ngông cuồng tìm Hàn Tam Thiên báo thù.
Buồn cười, quá buồn cười!
Lúc nhân viên của công ty nhìn thấy Hàn Tam Thiên rời khỏi công ty, xúm lại mộtchỗ xì xào bàn tán, cho tới bây giờ, bọn Ỗhọ vẫn cho rằng Hàn Tam Thiên đang khoác lác, dù sao Đường Long là người Chung Lương đích thân mời vào, là nhânvật vô cùng quan trọng trong công ty.
Truyện khác cùng thể loại
173 chương
36 chương
38 chương
11 chương
88 chương
156 chương
461 chương