Chàng rể chiến thần

Chương 304 : Tần Nhã Chất Vấn

Chỉ là, giọng của Mã Tuân quá nhỏ, Irene chỉ nghe thấy câu phía trước, còn hai chữ “tôi cần” quan trọng cuối cùng kia thì lại không nghe thấy. “Cậu nói gì?” Irene nghi hoặc mà hỏi. Hồi nãy, Mã Tuân cũng là do nóng lòng nên mới nói ra câu đó, bây giờ bảo anh ta nói lại một lần ở trước mặt của Irene thì rất khó. “Cậu ta nói, nhà họ Ngải quá đáng quá, không nên vì lợi ích gia tộc mà khiến chị mất đi quyền lựa chọn.” Dương Chấn lúc này lên tiếng, giải vây thay Mã Tuân. Thính lực của anh không bình thường, lời Mã Tuân nói lúc nãy, anh đã nghe hết rồi. Ngay cả anh cũng không ngờ, Mã Tuân suýt nữa đã tỏ tình rồi. Anh muốn tác hợp Irene và Mã Tuân, nhưng mối quan hệ của hai người bây giờ, căn bản chưa tới bước tỏ tình. Nếu như lời của Mã Tuân nói hồi nãy thật sự bị Irene nghe thấy thì chỉ sợ mối quan hệ giữa bọn họ sẽ thêm khó xử. Nghe thấy sự giải thích của Dương Chấn, vẻ mặt Mã Tuân đầy cảm kích, Irene thì cười cười: “Cảm ơn Nhóc Tuân!” “Không có gì!” Mã Tuân đỏ mặt nói. “Được rồi, đừng nói mấy chuyện không vui đó nữa, nói về hai người đi!” Irene mỉm cười hỏi: “Anh Chấn đã lập gia đình rồi, còn có một cô con gái đáng yêu, bây giờ rất hạnh phúc, Nhóc Tuân, còn cậu thì sao? Tình hình bây giờ thế nào?” Mã Tuân thành thực trả lời: “Tôi vẫn một mình!” “Sao không tìm một bạn gái ở Giang Châu?” Irene hỏi. “Bởi vì, trong lòng tôi đã bị một người phụ nữ chiếm hết rồi!” Mã Tuân đột nhiên nói với vẻ mặt nghiêm túc. Chỉ là vừa nói xong câu này, anh ta lại cúi thấp đầu, không dám nhìn Irene. Irene luôn rất rõ, Mã Tuân thích cô ta, lúc này cũng chỉ có thể giả ngốc, không nói gì nữa. Nhất thời, ba người đều không nói gì, bầu không khí có chút quái dị. “Đi thôi! Từ sáng đến bây giờ, chị Irene chưa được nghỉ ngơi, đợi kiểm tra cho ba vợ tôi xong rồi thì chị Irene mau đi nghỉ ngơi đi!” Dương Chấn đứng dậy nói. Lúc ba người đến phòng bệnh, ngoại trừ Tần Nhã và Tần Đại Quang ra thì còn có Chu Kim Hảo. “Anh Chấn, vị này chính là vợ của anh, cô Tần đúng chứ?” Không đợi Dương Chấn giới thiệu, Irene đã mỉm cười nhìn Tần Nhã hỏi. Đây là lần đầu tiên gặp Tần Nhã, cho dù là cô ta thì cũng cảm thấy rất kinh diễm. Dương Chấn gật đầu, giới thiệu với Tần Nhã: “Tiểu Nhã, cô ấy chính là chị Irene mà anh đã nói với em, chuyên gia lĩnh vực y học nổi tiếng quốc tế.” “Chị Irene, chào chị!” Nghe vậy, Tần Nhã lập tức tiến lên trước, chủ động vươn tay bắt tay với Irene, vui mừng mà nói: “Em hay nghe Dương Chấn nhắc đến chị, hôm nay cuối cùng cũng gặp được người thật rồi.” Irene mỉm cười hi hi mà nhìn Dương Chấn một cái, hỏi Tần Nhã: “Anh ta chắc không phải là nói xấu gì tôi đó chứ?” “Chị Irene, tôi giống loại người nói xấu sau lưng người khác lắm sao?” Vẻ mặt Dương Chấn khổ sở mà nói. “Ai biết?” Irene cười cười nói. Vẻ mặt Dương Chấn bất lực: “Chị Irene, chị đừng nhây nữa, mau xem cho ba vợ tôi đi!” Irene lúc này mới nhìn sang Tần Đại Quang, chuẩn bị kiểm tra. “Đợi đã!” Irene đang định bắt mạch, còn chưa đụng tới cổ tay của Tần Đại Quang thì đã bị Chu Kim Hảo ngăn cản: “Cô là ai? Là bác sĩ sao? Có giấy chứng nhận hành nghề bác sĩ không? Nếu như không có thì đừng đụng vào chồng tôi!” “Mẹ, mẹ làm gì vậy? Chị Irene là bạn tốt của Dương Chấn, một chuyên gia rất giỏi, Dương Chấn đã cho chị ấy xem qua tình trạng trị liệu của ba rồi, chị Irene đã nói, ba rất có hy vọng lớn sẽ tỉnh lại được.” Tần Nhã vội vàng nói. Chu Kim Hảo sớm đã biết Dương Chấn muốn tìm người đến xem bệnh cho Tần Đại Quang, cũng biết rõ Tần Đại Quang có hy vọng rất lớn sẽ tỉnh lại được. Nhưng trước đó, khi bà ta ngược đãi Tần Đại Quang, có nói rất nhiều chuyện, bao gồm việc Tần Đại Quang xảy ra chuyện là do bà ta tìm người làm. Một khi Tần Đại Quang tỉnh lại thì tất cả những chuyện bà ta làm đều sẽ bị lộ ra hết. Lúc này Irene muốn chữa trị cho Tần Đại Quang, bà ta đương nhiên sẽ không cho phép. “Dương Chấn nói cô ta là chuyên gia thì cô ta chính là chuyên gia à?” Chu Kim Hảo chặn ngay trước mặt Tần Đại Quang, vẻ mặt hung hãn mà nhìn Irene mắng: “Cô trông còn chưa tới ba mươi nữa đúng chứ? Sao có thể là chuyên gia nổi tiếng quốc tế được?” “Cô chắc không phải là dâm phụ của Dương Chấn mà cậu ta tìm tới muốn hại chết chồng tôi đó chứ?” “Dương Chấn, thật ra Tần Đại Quang bị tông là do cậu tìm người làm, đúng không?” Chu Kim Hảo chĩa mũi dùi về phía Dương Chấn, lại nói với Tần Nhã: “Tiểu Nhã, còn đừng có tin lời của Dương Chấn, ngay cả chuyên gia ở bên này đều đã nói, ba con căn bản không có hy vọng tỉnh lại được, một người phụ nữ ngay cả lông cũng chưa mọc đủ, sao có thể chữa khỏi bệnh cho ba con được?” “Hơn nữa, đến bây giờ, chân tướng của việc ba con xảy ra chuyện còn chưa tra được rõ ràng, nếu như là Dương Chấn muốn hại chết ba con thì sao?” “Nói không chừng, người phụ nữ này chính là tiểu tình nhân mà cậu ta bao nuôi ở ngoài, hôm nay đến chính là muốn hại ba con đó!” Vẻ mặt Chu Kim Hảo phẫn nộ mà nói. Irene vốn không biết Dương Chấn còn có một người mẹ vợ như vậy, vẻ mặt nhất thời ngập tràn sự ngạc nhiên. Cô ta đi tới đâu mà không có ai đối đãi kính nể chứ? Toàn thế giới, những đại nhân vật muốn tìm cô ta khám bệnh có rất nhiều. Người đàn bà này, nghi ngờ mình thì cũng thôi đi, còn sỉ nhục mình có gian tình với Dương Chấn nữa chứ. Thần sắc Dương Chấn lạnh lẽo, híp mắt lại nhìn Chu Kim Hảo nói: “Mẹ lo lắng ba được chữa khỏi sao?” “Dương Chấn, cậu nói bậy gì vậy?” Chu Kim Hảo thẹn quá hoá giận, gào lớn lên, lập tức khóc lóc nói: “Tiểu Nhã, con nhìn thấy chưa? Dương Chấn nói chuyện với mẹ thế nào kìa? Ba con bây giờ cứ ngủ mãi không tỉnh, Dương Chấn căn bản chả đặt mẹ vào trong mắt.” “Số của mẹ sao lại khổ vậy chứ? Gặp phải một thằng con rể như vậy!” Đây chính là tuyệt chiêu của Chu Kim Hảo, chỉ có ngang ngược vô lý mới có thể khiến Tần Nhã mềm lòng. “Mẹ, nếu như mẹ còn làm ầm ĩ như vậy thì rời khỏi bệnh viện đi!” Vẻ mặt Tần Nhã phẫn nộ, Chu Kim Hảo như thế nào, cô hiểu rõ hơn ai hết. Nếu như không phải trước đây, vì mình đã đuổi Chu Kim Hảo đi, bà ta mới bị người ta cướp, chịu một số kiếp nạn thì Tần Nhã sao có thể để bà ta ở lại bệnh viện chứ? “Tiểu Nhã, không lẽ con thật sự tin người phụ nữ này biết khám bệnh ư?” Chu Kim Hảo khóc lóc nói: “Bây giờ con ngay cả mẹ mà cũng không tin, mà lại đi tin một người ngoài?” “Không lẽ con không nhìn thấy Dương Chấn và người phụ nữ này liếc mắt đưa tình ở trước mặt con sao, không sợ hai người họ có gian tình à?” Chu Kim Hảo vươn tay chỉ vào Dương Chấn và Irene, khuôn mặt toàn là nước mắt. “Dì à, xin dì đừng nói bậy, tôi có thể dùng tính mạng mình để thề, giữa tôi và Dương Chấn, chỉ là mối quan hệ bạn bè!” Đôi mắt Irene đỏ bừng, cô ta là lần đầu tiên bị người ta sỉ nhục như vậy. “Lời thề của cô như vậy, ai mà không biết thề chứ?” Chu Kim Hảo mỉa mai mà nói: “Cô đây chính là càng giấu thì càng lòi, chồng tôi không cần cô chữa bệnh, bây giờ cô cút ra ngoài cho tôi!” “Im miệng!” Dương Chấn cuối cùng cũng bạo nộ, đột nhiên tức giận quát lên một tiếng. Chu Kim Hảo sỉ nhục mình thế nào cũng được, nhưng Irene là bạn của mình, cũng là chiến hữu, nếu như không phải vì để giúp mình thì sao cô ta lại phải tới đây chịu sỉ nhục chứ? Đây là lần đầu tiên Dương Chấn tức giận quát Chu Kim Hảo ở trước mặt Tần Nhã. “Nếu như mẹ còn dám sỉ nhục bạn tôi một chữ nữa thì đừng trách tôi không khách sáo với mẹ!” Vẻ mặt Dương Chấn lạnh nhạt, lại nhìn sang Irene nói: “Chị Irene, bây giờ chị kiểm tra giúp ba vợ tôi đi, tôi muốn xem thử, ai dám ngăn cản?” Dương Chấn lúc này, toàn thân đều là ý lạnh, trong đôi mắt, mang máng mang vài phần sát ý. Chu Kim Hảo bị Dương Chấn nhìn chăm chăm, nhất thời như bị thú dữ nhìn vậy, đột nhiên nhớ đến chuyện ở nhà họ Nguỵ hôm qua, bà ta nhịn không được mà run lên. Ngay cả con trai của Nguỵ Thành Châu cũng vì Dương Chấn mà chết, càng huống chi là mình? Hồi nãy bà ta chỉ là sợ sau khi Tần Đại Quang tỉnh lại sẽ lật tẩy mình, cho nên trong lúc nóng lòng mới khóc lóc ngăn cản Irene kiểm tra. Bây giờ bà ta mới ý thức ra, phản ứng của mình quá lớn, ngược lại sẽ bị hoài nghi. Mà Dương Chấn, cũng từ lâu đã không còn là đứa con ở rể vô năng yếu đuối trong ký ức của mình nữa rồi. Có sự uy hiếp của Dương Chấn, Chu Kim Hảo quả nhiên không làm loạn nữa, nấp ở một bên, nội tâm thấp thỏm mà đợi Irene chẩn đoán. Qua khoảng 20 phút, Irene mới kết thúc kiểm tra, nói với Dương Chấn: “Ông ấy đã có dấu hiệu hồi phục rồi, tôi sẽ ở Giang Châu một thời gian, lợi dụng phương pháp kết hợp trung tây y mà làm trị liệu cho ông ấy, nếu như không xảy ra gì ngoài ý muốn thì khoảng một tuần, ông ấy hẳn sẽ tỉnh lại được.” Nghe vậy, Dương Chấn cuối cùng cũng thở phào một hơi. Tần Nhã cũng kích động, đôi mắt đỏ bừng mà nói: “Chị Irene, cảm ơn chị!” Cảm xúc của Irene có chút sa sút, khẽ lắc đầu: “Không có chi!” “Hôm nay cứ vậy trước đã, tôi sẽ thông báo bệnh viện cho ba vợ anh uống thuốc theo đơn tôi kê, 9 giờ tối tôi sẽ qua đây tiến hành xoa bóp và trị liệu châm cứu cho ông ấy.” Irene lại nói một câu rồi quay người rời đi. “Chị Irene!” Mã Tuân vội vàng đuổi theo ra ngoài. Trong phòng bệnh không còn người ngoài, Tần Nhã nhìn Dương Chấn với vẻ áy náy: “Ông xã, xin lỗi anh!” Dương Chấn khẽ lắc đầu: “Chị Irene không phải loại người nhỏ nhen đó, anh sẽ giải thích với chị ấy, điều quan trọng bây giờ là mau mau khiến ba tỉnh dậy, chỉ khi ba tỉnh dậy rồi thì tất cả chân tướng có lẽ mới có thể được phơi bày.” Chu Kim Hảo ở một bên, khi nghe thấy Dương Chấn nói lời này, toàn thân không khỏi run lên. Hồi nãy Irene đã nói, khoảng 1 tuần thì Tần Đại Quang có thể tỉnh lại, một khi ông ta tỉnh lại thì tất cả mọi việc mình làm sẽ bị phơi bày. Nghĩ đến đây, sát ý đối với Tần Đại Quang ở trong lòng của Chu Kim Hảo đột nhiên sinh ra đầy mãnh liệt. “Chân tướng? Chân tướng gì?” Tần Nhã luôn cho rằng, cái chết của Tần Đại Quang là tai nạn xe ngoài ý muốn, mà tài xế gây ra cũng chết rồi. Dương Chấn nhìn Chu Kim Hảo một cái: “Hồi nãy mẹ không phải đã nói, chân tướng việc ba xảy ra chuyện còn chưa tra được rõ ràng sao? Thậm chí còn nghi ngờ anh tạo ra vụ tai nạn xe muốn hại chết ba nữa.” Nghe vậy, vẻ mặt Chu Kim Hảo hoảng loạn, nhìn thấy Tần Nhã cũng nhìn mình, vội vàng nói: “Tôi không có nói như vậy qua!” Ngay cả kết quả điều tra của các bộ phận có liên quan, Tần Đại Quang xảy ra chuyện, đều là tai nạn xe ngoài ý muốn. Mà Dương Chấn, cũng chưa hề nhắc qua, anh đã điều tra qua chuyện này. Mà Chu Kim Hảo hồi nãy lại nói chân tướng việc Tần Đại Quang xảy ra chuyện còn chưa được tra rõ ràng, hiển nhiên là trong lòng có bí mật. Tần Nhã vốn đã rất thông minh, lúc này, cô cũng ý thức ra có gì đó không đúng. Chỉ là, Chu Kim Hảo là mẹ của cô, cho nên cô luôn không muốn nghi ngờ. Bây giờ Dương Chấn nói như vậy, Tần Nhã đích thực nghi ngờ rồi. “Mẹ, ba xảy ra sự cố ngoài ý muốn, có phải mẹ biết gì đó không?” Tần Nhã đột nhiên hỏi, ở sâu trong đôi con ngươi, còn có vài phần lo lắng nồng đậm.