Chàng rể chiến thần
Chương 295 : Thân Phận Bại Lộ
Hai người Ngưu Căn Sinh và Ngụy Thành Châu đang ở trong biệt thự phẩm trà.
Bỗng nhiên “Đùng” một tiếng, cửa lớn của biệt thự vốn đang đóng chặt, lúc này lại ầm ầm ngã xuống đất.
Cùng với cửa lớn ngã xuống, còn có một bóng dáng.
Lúc này, cả mặt đều là máu tươi.
“Ngụy Hổ!”
Lúc Ngụy Thành Châu thấy là Ngụy Hổ, lập tức đứng lên, cả mặt đều là vẻ khiếp sợ.
“Cộc! Cộc! Cộc!”
Ngay sau đó, một bóng dáng trẻ tuổi, đang cất bước đi vào biệt thự.
Về phần mấy cao thủ của nhà họ Ngụy, vào lúc Dương Chấn ra tay với Ngụy Hổ, cũng đã bị dọa đến choáng váng, còn có ai dám ngăn cản?
Một cái tát có thể đánh bay Ngụy Hổ gần 100 kg, người như vậy, mấy người vệ sĩ nhà họ Ngụy bọn họ sao có thể đối phó được?
Ngụy Minh Nguyệt vẻ mặt dại ra nhìn Dương Chấn đi qua người cô ta, từ đầu đến cuối, chả nhìn cô ta lấy một cái, dường như trong mắt Dương Chấn cô ta chả là gì cả.
“Ưm ưm…”
Ngụy Hổ được Ngụy Thành Châu đỡ lên, trong mắt tràn ngập lửa giận, càng không ngừng chỉ vào Dương Chấn nói cái gì đó, nhưng một câu cũng không nói rõ được.
“Dương Chấn, tao muốn mày phải chết!”
Ngụy Thành Châu tức điên, mặc dù ông ta không có thấy vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nhưng biết rằng, Ngụy Hổ là bị Dương Chấn đánh.
Sắc mặt Ngưu Căn Sinh cũng bắt đầu khẽ nghiêm lại, vừa rồi ông ta thấy Dương Chấn đơn thương độc mã đã đánh thắng được nhiều cao thủ của nhà họ Ngụy như vậy, cho nên mới muốn nhận Dương Chấn làm việc cho mình.
Nhưng bây giờ, ông ta mới ý thức được, bản thân đã coi thường người thanh niên này.
Bên ngoài đều là cao thủ của nhà họ Ngụy, Dương Chấn lại chẳng mất miếng da nào mà đi vào biệt thự này, chỉ có thể chứng minh, một mình anh, đã có thể đánh thắng cả nhà họ Ngụy.
Một thanh niên có thể đánh thắng nhà giàu nhất ở Giang Châu, sao có thể đơn giản được?
“Cậu nhóc, tôi càng ngày càng cảm thấy hứng thú với cậu!”
Ngưu Căn Sinh híp mắt nhìn Dương Chấn nói.
Dương Chấn vẻ mặt trêu tức: “Đã như vậy, tôi ngược lại có thể suy nghĩ, cho ông làm việc cho tôi.”
Ngưu Căn Sinh giận quá hóa cười: “Cậu nhóc, cậu đã chọc giận tôi thành công, đã rất nhiều năm, không ai dám láo xược như thế khi ở trước mặt tôi! Cậu, là người thứ nhất!”
Dứt lời, ông ta buông ly sứ trắng uống trà xuống, từ từ đứng dậy, từng bước đi tới chỗ Dương Chấn.
Một luồng hơi mạnh mẽ, bỗng nhiên bùng nổ trên người Ngưu Căn Sinh.
Ngụy Thành Châu nghiến răng nghiến lợi nói: “Ông Ngưu, chỉ cần ông có thể giết nó, tôi sẽ đồng ý với những yêu cầu mà ông nêu ra trước kia!”
“Ông chủ Ngụy yên tâm, đã cầm đồ của ông, tôi đương nhiên sẽ không bỏ qua cho cậu ta!”
Ngưu Căn Sinh vẻ mặt bình tĩnh nói.
Dương Chấn ánh mắt chăm chú, anh cảm nhận được một luồng sát ý cực kỳ mạnh mẽ từ trên người của Ngưu Căn Sinh.
Những năm gần đây, anh chinh chiến sa trường, loại cường giả nào cũng đều gặp qua, loại cường giả cấp bậc như là Ngưu Căn Sinh, không có một trăm, cũng có tám mươi.
Điều khiến anh ngạc nhiên không phải là khí thế của Ngưu Căn Sinh mà là khiếp sợ bởi tình hình bên trong của hiệp hội võ đạo.
Một cường giả cấp phân đà được phái tới đã mạnh như vậy, vậy thực lực của đà chủ nắm trong tay phân đà có thể mạnh đến mức nào?
Còn có tổng bộ của hiệp hội võ đạo, hội trưởng đứng đầu chính thức, lại có thể mạnh đến mức nào?
Nếu hiệp hội võ đạo là một tổ chức chính đạo, có lẽ anh sẽ không để ý, nhưng cố tình, điều mà anh biết là bộ mặt xấu xa của cả hiệp hội võ đạo.
Trước kia, anh vẫn luôn nghi ngờ, cung cấp người đẹp cho nhà họ Ngụy, chính là một thế lực vô cùng to lớn.
Bây giờ, trên cơ bản anh đã có thể chắc chắn, chính là hiệp hội võ đạo, đang cung cấp người đẹp cho rất nhiều gia tộc giống như là nhà họ Ngụy.
“Phanh!”
Đúng lúc này, dưới chân Ngưu Căn Sinh bỗng nhiên chuyển động, trong nháy mắt nhằm vào Dương Chấn.
Một đạo hàn quang bỗng nhiên lóe lên, bay thẳng đến cổ của Dương Chấn.
Dương Chấn nhíu mày, dưới chân giẫm mạnh một cái, thân hình biến mất, một cây dao găm chói mắt, bổ xuống đầu của Dương Chấn.
Nếu vừa rồi Dương Chấn chậm một bước, chỉ sợ thật sự là đã thân với đầu hai nơi.
“Hửm?”
Một chiêu tất sát của mình, bị Dương Chấn tránh được, Ngưu Căn Sinh vẻ mặt kinh nghi.
“Ông đã muốn chết, vậy tôi giúp ông!”
Giọng nói Dương Chấn tràn ngập sát ý, đối với những người muốn giết mình, từ trước đến nay anh chưa từng nương tay.
Đột nhiên, một luồng sát ý mạnh mẽ bùng nổ từ trên người Dương Chấn đập vào mặt.
Trong phút chốc, Ngưu Căn Sinh chỉ cảm thấy mình bị một cặp mắt đỏ bừng của dã thú nhìn chằm chằm, không thể trốn thoát.
“Không tốt, lui!”
“Đùng!”
Một tiếng nổ, Ngưu Căn Sinh giống như một con diều đứt dây trong chớp mắt bị đánh bay.
“Oanh!”
Ngay sau đó lại là một tiếng nổ, Ngưu Căn Sinh rơi mạnh xuống đất.
Mà cái nơi vừa bị Dương Chấn đánh trúng ở trên ngực ông ta, vào lúc này đã lõm xuống thật sâu.
“Phụt!”
Rốt cuộc Ngưu Căn Sinh không thể nhịn được nữa liền phun ra một ngụm máu, sức sống trong cơ thể, nhanh chóng biến mất.
“Mày… Mày rốt cuộc là ai?”
Trong lòng Ngưu Căn Sinh tràn đầy cảm giác không cam lòng, còn có sự hối hận sâu sắc.
Một đấm vừa rồi của Dương Chấn, đã phá nát lục phủ ngũ tạng của ông ta, ông ta căn bản không thể sống tiếp tục nữa.
“Cửu Châu to lớn, cường giả trẻ như mày, tuyệt đối không phải là kẻ vô danh!”
Ngưu Căn Sinh cắn răng nói, bỗng nhiên, trong mắt ông ta tràn đầy khiếp sợ: “Tao… Tao biết rồi, mày là biên giới phía Bắc…”
“Phụt!”
Ông ta còn chưa nói xong, một mũi nhọn lạnh lẽo lóe lên, trên cổ xuất hiện một đường nhỏ.
Ngưu Căn Sinh rốt cuộc không thể nói ra một chữ nào nữa, hai mắt trợn trừng.
Rất nhanh, đường nhỏ trên cổ của ông ta dần dần nứt ra, một lượng máu lớn chảy ra ngoài.
Từ lúc Ngưu Căn Sinh chủ động công kích Dương Chấn, đến lúc Ngưu Căn Sinh bị giết, hết thảy đều chỉ trong chớp mắt.
Ngụy Thành Châu tận mắt nhìn thấy tất cả, lúc này dại ra, ngồi phịch xuống đất, không thể tin được nói: “Không, không, chuyện này không có khả năng! Ông Ngưu chính là người của hiệp hội võ đạo, Đường chủ của phân đà tỉnh Giang Bình, cả phân đà, trừ bỏ đà chủ, ông ta là người mạnh nhất, ông ta sao có thể bị giết?”
Mà Dương Chấn, lúc này vẻ mặt hết sức nghiêm nghị.
Vừa nãy, trước khi Ngưu Căn Sinh chết muốn nói gì, anh rất rõ!
Anh sao cũng không ngờ rằng, Ngưu Căn Sinh vậy mà có thể đoán được thân phận của mình.
Này chẳng phải là nói, một khi tin tức Ngưu Căn Sinh bị giết truyền ra, hiệp hội võ đạo, cũng có thể đoán được thân phận của anh?
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
87 chương
47 chương
48 chương
154 chương
161 chương