Chẳng phải trộm của anh 1 chiếc cốc
Chương 27 : Yêu nghiệt đại nhân bị thương
Tỉ Hà Di đi ra từ sau chòi nhỉ mát, ánh mắt lạnh lẽo, không nói câu gì, khiến cho không khí đều bị đông lạnh.
Hầu Ngôn Thanh thấy phản ứng mãnh liệt của hắn không tránh khỏi suy nghĩ…
Vincent sinh ra trong gia đình giàu có, từ nhỏ đã thừa nhận nền giáo dục yêu cầu lễ nghi trầm ổn, cẩn trọng, không được phép vội vàng, dễ bị xao động mà làm hỏng việc.., cho nên bọn họ luôn phải tự mình khắc chế. Mặc dù, hoàn cảnh ở nước Mỹ tương đối tự do, thoải mái, nhưng cũng chưa từng thấy hắn bộc lộ cảm xúc như vậy.
Tuy rằng cuộc nói chuyện của Lynn và Ryan có vẻ khác thường, nhưng đây là chuyện riêng, nhất là người tiếp nhận nền giáo dục Mỹ tôn trọng tự do cá nhân như bọn họ lại càng không thích xen vào những chuyện thế này.
Lại nói, hắn mới là người theo đuổi Bối Bối còn chưa có tức giận, Vincent vì sao lại có phản ứng như vậy?
Một chút cũng không thể hiểu được…
Thượng đế nói, dục vọng khiến cho vạn vật diệt vong. Đầu tiên chính là làm cho con người trở nên điên cuồng!
Chỉ là một vị ‘quản lý huấn luyện’ nho nhỏ, nhưng mỗi lần gặp chuyện đều bị lãnh đạo trực tiếp bắt được. Chuyện này thực không hề bình thường, rất không hay ho.
Chưa kể đang trong thời gian mở rộng huấn luyện, lại đi bàn về việc ‘vận động’ riêng tư.
Hiện tại Bối Bối tin tưởng, xã hội rất tàn khốc, nhân sinh tràn ngập ưu thương…
Bối Bối lâm vào trạng thái hỗn độn, nhưng vẫn cố giữ đầu óc tỉnh táo, nhìn yêu nghiệt đại nhân lắp bắp nói: “Xin… xin cho tôi một… một cơ hội giải thích…”
“Lynn, em không cần phải giải thích…” Hầu Ngôn Thanh nhìn Bối Bối cả người phát run, có chút không đành lòng.
“Em đi theo tôi!” Tỉ Hà Di đánh gãy lời hắn, bước nhanh về phía biệt thự.
Xem ra còn có cơ hội, cô thở phào một hơi, quay người lạnh lùng nhìn Đoàn Huy: “Cậu, hiện tại, lập tức trở về phòng ngủ cho tôi…”
Đoàn Huy vội vàng giữ tay áo nàng: “Tôi…”
Cô không nói, hung hăng trừng mắt nhìn cậu ta, ánh mắt sắc bén dọa cậu ta phải buông tay.
Bối Bối hướng Hầu Ngôn Thanh khẽ gật đầu, rồi đuổi theo bước chân của Tỉ Hà Di, gió nhẹ thổi bay váy dài của cô.
Hầu Ngôn Thanh nhìn người thanh niên bên cạnh mở miệng: “Những lời cậu nói là thật?”
“Không phải chuyện của anh!” Đoàn Huy căm giận rời đi.
Hầu Ngôn Thanh nhìn biểu tình ngây ngô của hắn, mặt đỏ tai hồng, tay chân luống cuống, xem rõ hắn là người không có kinh nghiệm hẹn hò với phụ nữ.
Toản Đô là khu biệt thự sa hoa bậc nhất thành phốS. Nhưvậy chẳng phải nói đối thủ của hắn cũng là một kẻ không tầm thường hay sao?
Hầu Ngôn Thanh thâm trầm nhìn về phía biệt thự số 1, căn phòng có tấn rèm màu đen đèn lóe sáng, ánh mắt lóe ra một đạo hào quang.
Yêu nghiệt đại nhân trực tiếp đi vào phòng trên tầng cao nhất của biệt thư, Bối Bối cũng đi theo phía sau. Hiện tại nàng không lo lắng cái gọi là ‘cô nam quả nữ ở chung một phòng’, quan trọng nhất chính là bảo toàn tính mạng của bản thân.
Hắn mở bình nước khoáng, uống vài ngụm, áp chế cảm xúc bình tĩnh, ánh mắt đen như ngọc khẽ đảo qua cô đang đứng run run cạnh cửa.
“Lưỡi bị mèo cắn sao?! Mau giải thích!”
Bối Bối cảm thấy đây là lỗi của mình, hiện tại là người phụ trách chương trình mở rộng huấn luyện nhưng lại công tư bất phân, dây dưa không rõ với nhân viên công ty. Vô luận thế nào, cô cũng phải ngăn cản Đoàn Huy, ít nhất không thể giải quyết vấn đề giữa hai người họ tại nơi này.
“Vincent, thực xin lỗi! Tôi cũng không ngờ Ryan có thể xúc động như vậy. Đáng lẽ tôi nên xử lí việc tư ở thời gian sở hữu cá nhân, mà không nên đang trong thời gian mở rộng huấn luyện lấy ra thảo luận. Tất cả đều là lỗi của tôi. Sau này tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện như vậy nữa!” Bối Bối cúi đầu nhận lỗi.
Tốt lắm! Cô chẳng những không phủ nhận, mà còn nhận toàn bộ trách nhiệm về mình, cố ý bao che cho tên tiểu tử kia!
Sát khí đã tiêu tán lại một lần nữa ngưng tụ, hắn nhíu mày: “Một người ngay cả đối tượng tình một đêm của mình là ai cũng không nhớ rõ, như vậy tôi có thể tin tưởng lời nói này đó hay sao?!”
Cái gì kêu ‘lời nói có thể giết người’, Bối Bối giờ đã biết…
Chỉ một câu ngắn đã có thể khiến cho toàn thân cô rét run. Tạm thời không nói đến giọng điệu châm chọc, nhưng qua việc tư mà muốn phán đoán năng lực làm việc của cô, nghi ngờ lời hứa của cô, đây tuyệt đối là loại vũ nhục không thể bỏ qua!
Bối Bối sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn ngẩng cao đầu nhìn người đối diện, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt hắn: “Có nhớ rõ đối tượng tình một đêm của mình hay không cũng không ảnh hưởng tới lời hứa của tôi, cũng như hiệu quả làm việc. Tôi cảm thấy tình một đêm là không quan trọng, là chuyện cười, là sai lầm của tôi cũng tốt, tất cả đều là việc riêng của tôi! Tôi chỉ muốn nói, chỉ cần ở công ty, trong thời gian làm việc, Ryan đối với tôi chỉ là một nhân viên bình thường của Thánh Thế!”
Tỉ Hà Di tay cầm bình nước khoáng, thong thả đi tới trước mặt nàng, dùng ánh mắt từ trên cao trông xuống chăm chú nhìn cô: “Ý của em là, tình một đêm với em mà nói không hề có ý nghĩa gì hết?” orz… Vì sao muốn hỏi vấn đề này?!
Bối Bối chân như nhũn ra, cảm giác mặt nóng dần lên, tám chín phần là vì yêu nghiệt đại nhân ngày càng tới gần, hơi thở của hắn nồng đậm bao lấy cô: “Đúng vậy, có lẽ ngài sẽ cảm thấy buồn cười, nhưng là không có một đoạn… ách, tình cảm… Tôi cũng không cảm thấy chuyện đó có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi! Còn có, tôi… tôi không muốn thảo luận với ngài vấn đề này!”
Hô…
Rốt cuộc nói ra, chính là tại sao cô lại cùng yêu nghiệt đại nhân thảo luận chuyện tình một đêm? Rất kì quái!…
***
Tiểu Đại mặc áo ngủ Teddy ngồi trên giường chải đầu, vẻ mặt mờ mịt nhìn Bối Bối từ ngoài cửa đi vào: “Sếp Bối, cô vừa đi đâu về? Lúc tôi đang tắm nghe thấy tiếng người gõ cửa có phải hay không?”
Yêu nghiệt chính là yêu nghiệt a! Sau khi cùng cô nói chuyện tình một đêm xong lại dùng ánh mắt đăm chiêu suy nghĩ nhìn cô, khiến cho toàn thân cô muốn biến thành hơi nước, rồi mới thản nhiên nói: “Nghỉ ngơi sớm một chút!”
Cô, thực sự không đoán được tâm tư của hắn…
Bối Bối thân mở hình chữ ‘đại’ (大) ngã xuống giường, vô lực nhìn Tiểu Đại nói: “Sân bãi để ngày mai vận động đã chuẩn bị tốt rồi chứ?!”
Tiểu Đại vung lược: “Buổi chiều vừa xác nhận lại một lần nữa, đều đã tốt cả rồi!”
Bối Bối nghĩ nghĩ, khẽ thở dài nói: “Phụ trách sân vận động đó là người rất qua loa, hy vọng ngày mai không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!”
“Đúng, đúng…” Tiểu Đại hưng chí bừng bừng nói: “Xảy ra chuyện gì tôi sẽ vẽ mấy cái vòng tròn nguyền rủa cả nhà bọn họ!”
“……..”
Bối Bối囧tl, bên người cô còn có người bình thường sao?!
‘Tường tốt nghiệp’ là hạng mục vận động khó khăn nhất trong chương trình mở rộng huấn luyện, nguyên bản chính là bài huấn luyện hợp lực vượt qua bức tường cao 4m để chạy trốn trong chiến tranh Thế giới thứ hai.
Hạng mục này chủ yếu lấy đoàn kết là quan trọng nhất, yêu cầu tất cả các thành viên trong vòng một khoảng thời gian ngắn vượt qua bức tường cao 4m mà không dùng bất cứ vật dụng gì.
Công ty chuyên tổ chức mở rộng huấn luyện thường đẩy hạng mục này xuống cuối cùng, nên mới gọi là ‘tường tốt nghiệp’.
Một số hạng mục huấn luyện nguy hiểm đã bị Bối Bối cắt bỏ, nhưng mà hạng mục ‘tường tốt nghiệp’ kinh điển này không thể loại bỏ. Cho nên hiện tại đã gây ảnh hưởng rất lớn, dưới chân tường là ba vị giám đốc tối cao của những nhân viên ở đây.
Mới đầu tất cả mọi người đều không dám tiến lên. Vương Hựu Lập tức giận chửi to: “Tiểu tử các cậu bình thường không phải vẫn la hét muốn trèo đầu cưỡi cổ lên đầu tôi hay sao?! Hiện tại cho các cậu cơ hội, các cậu lại không dám! Đều là một lũ đàn bà…”
Mọi người >____ ﹏
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
11 chương
147 chương
89 chương
117 chương
15 chương