Chàng khờ ở rễ
Chương 305 : Thái thượng trưởng lão bị đánh bại
Thái Thượng trưởng lão bay lên không trung theo hình vòng cung rồi rơi xuống đất, lão phải lùi liên tiếp vài bước về phía sau mới có thể ổn định được cơ thể.
Đòn tấn công của Ngô Bách Tuế quá dữ dội, khiến Thái Thượng trưởng lão oai phong là vậy nhưng cũng bị đánh đến chật vật.
Thực lực của Ngô Bách Tuế sau khi hóa ma đã tăng vọt, mặc dù anh chưa thể đánh bại Thái Thượng trưởng lão hoàn toàn, nhưng việc đánh lui được Thái Thượng trưởng lão đã là một chuyển biến rất lớn, khiến người xem càng thêm nuôi hy vọng.
Những người bị ngã xuống đất lúi húi bò dậy, những người bị trúng đòn cũng đã hoàn hồn trở lại, nhưng chẳng ai thèm đoái hoài đến vết thương của mình, ai nấy đều vô cùng phấn khởi trước kết quả này, Ngô Bách Tuế không hổ danh là hoá thân của kỳ tích, trong giây phút lòng người tuyệt vọng nhất, tối tăm nhất, anh đã lập nên kỳ tích, thắp lên ánh sáng hy vọng lấp lánh cho họ.
Ánh mắt Đường Chấn Phong và Ngô Thanh Đế cùng loé lên mừng rỡ, nhưng bọn họ vẫn lo lắng liệu Ngô Bách Tuế sau khi hoá ma thành công sẽ duy trì được bao lâu, anh có thể kiểm soát được uy lực hóa ma của mình hay không, mọi chuyện đều chưa thể chắc chắn, sự căng thẳng trong lòng họ cũng không thể nguôi ngoai.
Ở bên kia, sau khi đã ổn định cơ thể, Thái Thượng trưởng lão nhìn Ngô Bách Tuế bằng một ánh mắt phức tạp, lão trầm ngâm trong chốc lát rồi lạnh lùng nói: “Sức mạnh hóa ma quả thực phi thường, nhưng chỉ dựa vào chút sức lực này mà đòi đánh bại tôi thì cậu chưa đủ khả năng đâu”.
Cho dù sức mạnh của Ngô Bách Tuế sau khi hóa ma đã vượt xa tưởng tượng của Thái Thượng trưởng lão, nhưng Thái Thượng trưởng lão vẫn tràn trề tự tin, lão một mực cho rằng sức mạnh hóa ma của Ngô Bách Tuế không thể đánh bại mình.
Hai mắt Ngô Bách Tuế càng ngày càng vằn đỏ, anh nhẹ nhàng hé môi, lạnh giọng nói: “Ông còn chiêu trò gì thì hãy lôi hết ra đây!”
Ngô Bách Tuế đang trong một trạng thái không bình thường, anh thoắt ẩn thoắt hiện như đang bị che phủ trong làn mây, nhưng lại mang dáng vẻ của địa ngục tối tăm, khí thế của anh vô cùng đáng sợ, giọng nói buốt giá như bóng đêm thăm thẳm hãi hùng.
Nghe vậy, ánh mắt Thái Thượng trưởng lão trở nên hung ác, tỏa ra luồng sát khí cuồng nộ, sức mạnh Tịch Diệt trên người lão ùn ùn tuôn ra, khí thế Tịch Diệt bao trùm cơ thể lão dâng lên cao nhất.
“Tịch Diệt Thần Ma Quyền!”
Thái Thượng trưởng lão phẫn nộ hét lên, hai tay lão giương cao trong một tư thế kỳ dị, nhắm thẳng vào Ngô Bách Tuế mà tung ra một đòn. Sức mạnh Tịch Diệt và khí thế Tịch Diệt của lão trào dâng hòa quyện, lăm le nuốt chửng Ngô Bách Tuế.
Chiêu thức này chính là Tịch Diệt Thần Ma Quyền. Bất kể có là thần tiên hay ma quỷ, hễ gặp phải chiêu này, chỉ có đường chết.
Tịch Diệt Thần Ma Quyền của Thái Thượng trưởng lão đã đạt đến cảnh giới thuần thục, sức mạnh Tịch Diệt hòa với khí thế Tịch Diệt lan tỏa khắp không trung khiến người xem rơi vào cảm giác khiếp hãi chưa từng có, ai nấy đều như bị hút vào một hang động sâu không thấy đáy, nơi chỉ có bóng tối vô tận bao trùm khiến người ta không tìm được đường thoát, chỉ biết giãy giụa giữa màn đêm vô vọng. Cảm giác này quả thực là đáng sợ.
Còn Ngô Bách Tuế thì đang đứng ở nơi sâu nhất trong hang động, chịu sự công kích khủng khiếp nhất của Tịch Diệt Thần Ma Quyền.
Ngô Bách Tuế không chần chừ mà nhảy phắt lên không trung, hai tay anh siết chặt chuôi đao, giương cao Huyết Long Đao rồi chém mạnh xuống.
Một tia sáng đỏ chói mắt xuyên qua không gian, phá vỡ tất thảy, lao thẳng tới sức mạnh Tịch Diệt của Thái Thượng trưởng lão.
Rầm!
Hai luồng sức mạnh đụng độ, một tiếng nổ rền vang như sấm chớp, mặt đất nổ tung, trời mây đổi màu, cuồng phong gào thét khắp không gian.
Người xem vội vã lùi về phía sau, từng đợt khí thế công kích khiến họ hít thở không thông, vô cùng khó chịu.
Đến khi mọi người định thần lại thì chợt phát hiện Ngô Bách Tuế đã nhảy xuống mặt đất, đánh giáp lá cà với Thái Thượng trưởng lão.
Ầm! Ầm! Ầm!
Những đòn công kích kịch liệt dội vang không ngừng, hai thân hình chuyển động nhanh thoăn thoắt, từng đợt khí chân nguyên cuồn cuộn tuôn trào.
Người xem đứng giữa một không khí giao tranh quyết liệt, ánh mắt hồi hộp dõi theo hai người đang chiến đấu, ai ai cũng biết rõ Tịch Diệt Thần Ma Quyền của Thái Thượng trưởng lão khủng khiếp đến đâu, lão có sức mạnh vô song, thực lực cao thâm, là một kẻ không hề dễ đối phó. Ngô Bách Tuế tuy đã hóa ma nhưng cũng không thể dễ dàng chống lại được lão, hai người đánh nhau đến long trời lở đất, khó phân cao thấp. Trận chiến này có lẽ sẽ là trận chiến cuối cùng, mọi người rất chờ mong Ngô Bách Tuế có thể giành chiến thắng, bảo toàn mạng sống cho tất cả.
Ngô Thanh Đế, Đường Dĩnh, Đường Chấn Phong cũng dốc lòng cầu nguyện cho chiến thắng của Ngô Bách Tuế, bọn họ hy vọng anh có thể đánh thắng càng nhanh càng tốt, vì khi ở trong trạng thái hóa ma, Ngô Bách Tuế sẽ liên tục hao tổn tinh nguyên và sức lực của mình, nếu kéo dài quá lâu, e là tinh nguyên sẽ tiêu hao hết sạch, anh không thể chậm trễ nữa!
Thế nhưng trận chiến đã diễn ra rất lâu mà vẫn bất phân thắng bại.
Võ nghệ của Thái Thượng trưởng lão vô cùng thâm hậu, sức mạnh Tịch Diệt và khí thế Tịch Diệt của lão có thể hủy thiên diệt địa, từng động tác và chiêu thức đều rất dứt khoát, tấn công liên tục không ngừng nghỉ, lão không cho Ngô Bách Tuế có thời gian mà thở.
May mắn thay, Ngô Bách Tuế sau khi hóa ma đã sở hữu nguồn sức mạnh tột đỉnh cùng khả năng phản xạ nhạy bén, anh vẫn bền bỉ đối phó với Thái Thượng trưởng lão mà không hề hụt sức, hơn nữa, ma khí của anh còn càng ngày càng dày đặc, sát khí trong đôi mắt càng ngày càng dữ dội, Huyết Long Đao trong tay anh tỏa ra mùi máu tươi tanh nồng, tràn ngập uy thế ác ma kinh hoàng. Một Ngô Bách Tuế, lại thêm một Huyết Long Đao, hệt như một vị Ma Vương đã từng oan ức chết thảm, nay siết chặt vũ khí, bừng bừng lửa giận chực chờ được báo thù rửa hận.
Cuộc chiến ác liệt kéo dài không thôi.
Vì không đả thương được Ngô Bách Tuế, Thái Thượng trưởng lão nổi cơn thịnh nộ, lão ta gần như dốc toàn sức lực, tung ra từng đợt tấn công dồn dập.
Ngô Bách Tuế càng đánh càng điên cuồng, khi ma khí của anh vừa dâng đến mức cao nhất, sức mạnh hóa ma bên trong cơ thể anh chợt bùng nổ như một trận đại hồng thủy.
“A!”
Ngô Bách Tuế giận dữ gầm lên, sức mạnh Man Hoang tiềm ẩn trong những mạch máu của anh đột ngột thức tỉnh, khuếch trương thành một nguồn năng lượng to lớn bên trong cơ thể, to lớn đến mức chính cơ thể của anh dường như cũng không chịu nổi, da thịt từ từ rạn nứt, những tia máu tóe ra qua từng vết nứt.
Lúc này, dáng vẻ Ngô Bách Tuế vô cùng đáng sợ, nhưng cơ thể anh lại trào dâng một ý chí chiến đấu sắt đá dũng mãnh, ma khí ngùn ngụt bốc lên cao, che khuất cả bầu trời.
Anh đã thực sự hóa ma rồi.
Thái Thượng trưởng lão cảm nhận được sức mạnh của Ngô Bách Tuế đã đột phá đến mức tột đỉnh.
“Ngô Bách Tuế, nếu cứ tiếp tục thế này, cậu chỉ tổ khíến mình chết nhanh hơn thôi!”
Thái Thượng trưởng lão gằn nhẹ một tiếng, rồi lập tức lao phắt tới Ngô Bách Tuế.
Trong chớp mắt, khí thế Tịch Diệt của lão cũng bùng nổ đến tầng cao nhất, tốc độ di chuyển của lão tăng vọt, những đòn công kích tung ra nhanh như gió.
Để có thể nhanh chóng hóa ma, Ngô Bách Tuế đang đốt cháy tinh nguyên của chính mình, sức mạnh nội tại của anh vốn đã rất đáng sợ rồi, nếu sức mạnh này tiếp tục khuếch trương dữ dội hơn nữa, anh sẽ trở thành mối đe dọa lớn đối với Thái Thượng trưởng lão. Do vậy, lão phải chớp lấy thời cơ mau chóng giết anh trước.
Nhưng Thái Thượng trưởng lão có nhanh đến mấy cũng không nhanh bằng Ngô Bách Tuế, lúc Thái Thượng trưởng lão còn chưa kịp ra tay, Ngô Bách Tuế đã đột nhiên biến mất tại chỗ, anh dùng thuật Di Hình Hoán Ảnh dịch chuyển sang nơi khác.
Ánh mắt dữ dằn của Thái Thượng trưởng lão gườm gườm nhìn nơi Ngô Bách Tuế đang đứng, hai tay lão vung lên trước ngực, không khí xung quanh lập tức hội tụ lại giữa hai bàn tay. Lão đẩy mạnh tay về phía trước, luồng không khí như một mảnh lưới vô hình bủa vây Ngô Bách Tuế, khóa chặt cơ thể không cho anh sử dụng thuật Di Hình Hoán Ảnh nữa.
Ngay sau đó, Thái Thượng trưởng lão không chần chừ tung ra hai đòn Tịch Diệt Thần Ma Quyền, từng đòn đều cuốn theo khí thế Tịch Diệt hung hãn và sức mạnh chân nguyên Tịch Diệt vô tận. Hai đòn liên tiếp nối đuôi nhau vồ lấy Ngô Bách Tuế nhanh như chớp.
Năng lượng trong cơ thể Ngô Bách Tuế vẫn tiếp tục khuếch trương, da thịt anh còn đang rạn nứt, ánh mắt đỏ ngầu sáng lóa. Trước sự công phá của Tịch Diệt Thần Ma Quyền, Ngô Bách Tuế hơi biến sắc, toàn thân bùng nổ một khí thế điên cuồng. Da thịt anh tím bầm, một nguồn sức mạnh khổng lồ ào ào tuôn ra.
Trong chớp mắt, một ánh đao đỏ như máu xuyên qua không trung, giáng xuống chân nguyên Tịch Diệt của Thái Thượng trưởng lão.
Nhát đao này không biết từ đâu mà tới, uy lực cực kỳ đáng gờm, nó không chỉ chém đứt luồng không khí đang kìm kẹp Ngô Bách Tuế mà phá vỡ vô số lớp chân nguyên Tịch Diệt, một mạch lao thẳng tới Thái Thượng trưởng lão.
Thái Thượng trưởng lão thoáng biến sắc, lão vừa nhanh chóng rút lui vừa đổ mồ hôi lạnh, nhát đao này có sức công phá hủy diệt, hơn nữa đường đánh lại vô cùng quỷ quái, Thái Thượng trưởng lão không biết Ngô Bách Tuế chém ra từ lúc nào.
Thái Thượng trưởng lão hốt hoảng tuôn ra một lớp chân nguyên bảo vệ vững chắc để ngăn chặn ánh đao rực máu chớp nhoáng kia.
Nhưng ánh đao của Ngô Bách Tuế chứa đựng sức mạnh hóa ma tột đỉnh và sức mạnh Man Hoang vừa bộc phát, lớp chân nguyên bảo vệ của Thái Thượng trưởng lão sao có thể chống cự nổi.
Rầm!
Ánh đao giáng xuống, lớp chân nguyên bảo vệ của Thái Thượng trưởng lão vỡ vụn trong nháy mắt, lão đã hứng trọn cú đánh.
Thái Thượng trưởng lão phun ra một ngụm máu tươi lớn, cả người lão ta bay ngược ra sau, đập mạnh xuống đất.
Truyện khác cùng thể loại
95 chương
225 chương
127 chương