Chanbaek " oneshhot"

Chương 55 : Merry christmas

1 năm trước - anh , nếu như có kiếp sau , anh muốn mình là gì ? - ừm...anh chỉ muốn làm chính mình , để được yêu em , sống cuộc sống hai người hạnh phúc - a , anh sến quá đi . Ưm , còn em á , em muốn mình làm một bông hoa cỏ may , có thể bay lượn khắp nơi trên bầu trời . Nhưng em cũng rất thích anh nha~ , lúc đó , em sẽ bay quanh anh suốt luôn hì hì - nếu vậy , dù em có không chịu ở bên anh , thì anh cũng sẽ nhốt em bên cạnh mình Cậu ngước mặt nhìn anh , mỉm cười ngọt ngào . Hai người đứng ôm nhau trước ban công , tận hưởng những cơn gió se lạnh đầu mùa cuả tháng mười hai . Cùng nhìn xuống thành phố về đêm sầm uất Tháng mười hai , tháng cuả mùa đông lạnh lẽo , tháng cuả giáng sinh an lành , thời tiết năm nay thực lạnh , nhiệt độ phải âm đến cả độ c . Mọi người ai ai cũng khoác lên người những chiếc áo ấm dày cộm , cậu với anh đang trên đường về nhà sau khi mua đồ giáng sinh . Trên đường , cậu nhìn mọi người , miệng không ngừng suýt xoa " oa lạnh quá " , anh đi cạnh cậu , tai cũng sắp bị cậu làm cho điếc luôn rồi - gr...grừ , anh à giáng sinh năm nay lạnh ghê , em sắp đóng băng luôn rồi . Có lẽ em mặc ít áo quá thì phải - * mặt kì thị * em nhìn lại mình với mọi người coi , em mặc đồ còn dày hơn họ gấp đôi mà còn than vãn gì nữa . Nhìn em cứ như cục bông di động vậy - oa , anh có thấy cái cục bông nào mà dễ thương , xinh đẹp như em không , hứ . Gr...grừ , lạnh thiệt mà - anh có cách làm em hết lạnh nè - hử 0.0 , cách gì a~ - lại đây anh nói cho * xích lại gần * " CHỤT " - aaaa anh biến thái - hahahaha , em cũng thích lắm mà , nhìn mặt em đỏ lên rồi kìa , sao thấy ấm lên chưa , hay muốn anh giúp nữa không - ya , anh thiệt là , đang ở ngoài đường mà * cắn ngón tay , nói lí nhí * có gì về nhà rồi hãy làm chứ - woa , vậy là hôm nay anh được thưởng thức hoa cúc rồi hahahaha - YA NÀY , đứng lại... RẦM!!! 1 năm sau , ngày XX tháng 12 Cậu con trai đứng trước một ngôi mộ nhỏ , nước mắt không ngừng rơi xuống trên gương mặt xinh đẹp ấy . Bên cạnh cậu là hai y tá nam , trên áo họ có ghi bệnh viện tâm thần . 1 năm trước khi vụ tai nạn xảy ra đã cướp đi sinh mạng người mà cậu yêu nhất , tâm lí cuả cậu không còn ổn định , họ hàng đưa cậu vào bệnh viện để điều trị . Hiện tại , đứng trước ngôi mộ cuả anh , mọi quá khứ đều ùa về - anh , em nhớ anh , rất rất nhớ anh . Mùa đông năm nay từ không lạnh như năm ngoái , nhưng em cảm thấy còn lạnh lẽo hơn , trái tim em như không còn hơi ấm , đều là vì không có anh ở bên - anh , em ghét anh , ghét cái cảm giác cô đơn này , ghét tháng mười hai , em ghét tất cả huhuhu...tại sao chứ , tại sao lại cướp anh đi khỏi em chứ... Anh , em lạnh lắm , em muốn đi tìm anh , được chứ * mỉm cười * , hãy đứng ở một chỗ và đợi em tìm ra anh nhé Vào tháng mười hai năm đó , có một ngôi mộ mới xuất hiện kế bên ngôi mộ cuả anh , trên bia mộ có hình cuả một cậu con trai xinh đẹp đang mỉm cười hạnh phúc . - Anh , anh , em tìm được anh rồi huhuhu - em thiệt ngốc đó có biết không , vì sao lại từ bỏ để theo anh đến cái thế giới này . Anh rất lo cho em đó - em không sợ chết , vì chỉ khi chết đi em mới được gặp anh , được bên cạnh anh , em sẽ luôn luôn bên cạnh anh , thực hiện ước mơ cuả em , cuả anh , hai chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau , yêu nhau và hanh phúc đến suốt đời .