Chân Tiên
Chương 54
Lập tức đình chỉ tu luyện, hai mắt Cổ Thần vừa mở ra, tràn đầy kinh ngạc nhìn Tiểu Bạch, nói:
- Là ngươi vừa nói chuyện?
Tiểu Bạch nhảy dựng lên, hoan hô nói:
- Đúng vậy... Ha ha... ta có thể nói rồi, ta có thể nói rồi....
Cổ Thần từng có kinh nghiệm kiếp trước, nhưng khi thấy Tiểu Bạch nói chuyện cũng cảm thấy vô cùng kinh dị, yêu thú mở miệng nói, thế nhưng đây chính là thần thông khi đạt tới Thần Hải cảnh Dẫn Hồn kỳ mới có được.
Sau khi Tiểu Bạch nuốt Linh tinh, tuy rằng đã tiến bộ hơn lúc trước rất nhiều nhưng cũng không đạt được Thần Hải Cảnh, nhiều lắm cũng chỉ trên dưới Tiên Thiên Cảnh tầng bốn mà thôi, không sai biệt lắm so với Cổ Thần.
- Lai lịch của Tiểu Bạch khẳng định không phải chuyện đùa...
Cổ Thần nghĩ thầm.
Tiểu Bạch hoan hô nhảy trước nhảy sau một hồi, Cổ Thần liền gọi:
- Tiểu Bạch...
Nghe Cổ Thần gọi, Tiểu Bạch lập tức chạy lại phái Cổ Thần, rơi xuống trên vai hắn, trong lòng Cổ Thần cả kinh, thân thể Tiểu Bạch cao tới ba thước, đột nhiên biến trở thành còn một thước, hoàn toàn thu nhỏ gấp bai lần.
Tùy ý biến hóa kích thước cơ thể, thế nhưng là thần thông chỉ có yêu thú Thần Hải cảnh Kim Đan kỳ mới có được a...
- Tiểu Bạch… Phụ mẫu ngươi là ai?
Cổ Thần hỏi, nghĩ thầm ngàn vạn lần đừng là cái thế yêu vương nào đó, nếu chẳng may bị một ít cái thế yêu vương nào biết, hài tử của mình dĩ nhiên ở cùng một chỗ với tu sĩ nhân lại... như vậy hậu quả khó có thể tưởng tượng nổi.
- Phụ mẫu?
Tiểu Bạch lắc đầu, trong ánh mắt hiện lên tia mê mang, nhưng rất nhanh đã bị sự hưng phấn thay thế, vô cùng thân thiết liếm liếm tai Cổ Thần, nói:
- Ta có thể nói rồi, ta có thể nói rồi... Cổ Thần, sau này những lời ta nói người đều có thể nghe hiểu toàn bộ rồi, ha ha....
Cổ Thần bị Tiểu Bạch chọc cười ha ha, bế Tiểu Bạch xuống, nhấc trên tay, trước đây Tiểu Bạch vẫn hay liếm liếm một bên tai của hắn vô cùng thân thiết, hắn cũng chỉ cảm giác nhột nhột nhưng trong lòng lại vô cùng cao hứng.
Thế nhưng....
Hiện tại Tiểu Bạch đã phát ra thanh âm rất giống so với nữ hài tử, khi Tiểu Bạch liếm bên tai của hắn. Cổ Thần có cảm giác giống như bị một nữ hài thân mật vậy, toàn thân như muốn nổi da gà.
- Ngươi chẳng lẽ không biết phụ mẫu mình là ai sao?
Cổ Thần nhìn Tiểu Bạch, sắc mặt ngưng trọng hỏi, thân phận của Tiểu Bạch nhất thiết phải hỏi cho rõ, nếu quả thật là hậu đại của một cái thế yêu vương nào đó, còn biết đường chuẩn bị sẵn sàng.
Cổ Thần cũng biết, tu sĩ yêu tộc không hề yếu kém chút nào so với tu sĩ nhân loại, thậm chí có một vài cái thế yêu vương, dù là đại tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh của nhân loại cũng phải nhượng bộ lui binh.
- Không biết... Ta từ lúc nhỏ đã sinh hoạt tại hậu sơn gia tộc nhà ngươi, không có đi qua địa phương nào khác, sau đó lại gặp được ngươi... Hì hì, trước đây ngày nào cũng rất buồn chán, sau khi gặp được ngươi mới được vui vẻ.
Tiểu Bạch hoan hô nói, lại vô cùng thân thiết liếm lên bàn tay Cổ Thần.
- Không chừng là hài tử của yêu vương nào bị bỏ rơi hoặc thất lạc?
Cổ Thần thầm nghĩ.
Sờ sờ đầu Tiểu Bạch. Cổ Thần nói:
- Ngươi hiện tại đã có thể nói, chúng ta cũng có thể giao lưu, ta phải cẩn thận nhắc nhở ngươi một chút, ngươi là yêu tộc, sinh hoạt tại Đông hoang, còn ta là nhân tộc, sinh hoạt tại Trung Hoang, ngươi sau này muốn tiếp tục ở lại cùng ta hay trở lại lãnh địa của yêu tộc ở Đông Hoang?
Tiểu Bạch lắc lắc đầu giống như đồ chơi trống bỏi mà trẻ nhỏ vẫn hay cầm nghịch, nói:
- Không quay về... Không quay về, tại Đông Hoang một điểm cũng không vui chút nào, theo Cổ Thần mới vui, Cổ Thần đối tốt với Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng đối tốt với Cổ Thần, hi hi hi...
Cổ Thần cười cười hài lòng, nói:
- Theo ta phải chịu khổ đó? Ta sau này còn phải chạy tới chạy lui, không được yên ổn.
Tiểu Bạch nói:
- Theo Cổ Thần có Linh dịch, linh đan ăn, không phải khổ, hì hì... Tiểu Bạch cũng thích chạy lung tung, trước đây Tiểu Bạch đơn độc một mình không dám chạy đi đâu, theo Cổ Thần chạy mới vui.
Cổ Thần lại nói:
- Theo ta còn phải thường xuyên tiếp xúc với tu sĩ nhân loại, trước đây ngươi không nói được, ngược lại không sao, nhưng nhiện tại ngươi có thể nói, như vậy phải phải đáp ứng ta một yêu cầu.
- Cổ Thần nói một chút, có yêu cầu gì?
Tiểu Bạch ngẩng đầu lên hỏi.
Cổ Thần suy nghĩ một chút, nói:
- Ngoại trừ những lúc có hai chúng ta, ngươi nhất định không được nói, đừng cho bất luận kẻ nào biết ngươi có thể nói!
- Vì sao?
Nhãn thần của Tiểu Bạch tràn ngập vẻ không giải thích nổi.
Cổ Thần nói:
- Biết ngươi có thể nói, tu sĩ nhân loại sẽ bắt ngươi, ngươi theo ta lâu như vậy, gặp qua không ít tu sĩ nhân loại, hẳn là biết có rất nhiều tu sĩ cũng không giống như ta đối đãi với ngươi.
Tiểu Bạch gật đầu, nói:
- Ừ đúng vậy, Cổ Thần đối với Tiểu Bạch tốt, Tiểu Bạch chỉ nói với Cổ Thần, còn những người khác Tiểu Bạch chỉ dùng tiếng thét chói tai dọa bọn họ, hì hì...
Cổ Thần cười nói:
- Ta biết ngươi rất thích nói...
- Ừ đúng vậy... Tiểu Bạch rất thích nói chuyện với Cổ Thần, thế nhưng Cổ Thần đều nghe không hiểu, nghẹn chết Tiểu Bạch rồi.
Tiểu Bạch hưng phấn nói.
- Sau này ngươi nói chuyện ta đều hiểu được! Nhưng nếu ngươi mở miệng nói chuyện trước mặt người khác sẽ rất nguy hiểm, thực lực hiện tại của ta không đủ bảo hộ cho ngươi được, chờ ta đại được tới Thần Hải Cảnh, sau đó ngươi có thể tùy tiện nói được rồi.
Cổ Thần vuốt đầu Tiểu Bạch, nói.
Tiểu Bạch gật đầu nói:
- Được... Tiểu Bạch đã biết.
Cổ Thần nói:
- Còn nữa, thần thông biến hóa lớn nhỏ của ngươi cũng vậy, không được sử dụng trước mặt người khác, nếu bị người khác phát hiện sẽ dẫn tới nguy hiểm cho ngươi.
- Được, Tiểu Bạch nghe theo Cổ Thần, đây là bí mật của hai người chúng ta, không cho người khác biết, hì hì...
Tiểu Bạch vui cười nói.
Cổ Thần nói:
- Còn có một chút...
- A... Còn yêu cầu nữa sao? Cổ Thần có thể hay không nói hết một lần, cứ nói một điểm lại một điểm, Tiểu Bạch nghe được rất phiền muộn.
Tiểu Bạch ngắt lời Cổ Thần, nói.
- Phiền muộn? Ha ha...
Cổ Thần cười nói:
- Điểm này không phải yêu cầu, khi chúng ta đang nói chuyện, mỗi lần không cần nói ra tên của ta và ngươi, giống như chúng ta đang nói chuyện này, chỉ cần dùng hai từ "ta" và "ngươi" là được rồi.
- A, Tiểu Bạch đã hiểu.
Tiểu Bạch gật đầu.
Cổ Thần trợn mắt một cái, nói:
- Ai, quên đi, ngươi thích nói thế nào thì cứ nói như vậy đi, đi thôi, chúng ta đi Hạo Thiên Động Phủ.
...
Tiểu Bạch thu nhỏ lại, trở thành dài một thước như trước, ngồi trên đầu vai Cổ Thần, Cổ Thần phóng xuất phi kiếm, hóa thành một đạo độn quang, rất nhanh nhắm hướng Hạo Thiên Động Phủ bay đi.
Nơi này cách Hạo Thiên Động Phủ còn hơi hai vạn dặm đường, Cổ Thần rất nhanh phi độn trong sáu ngày, cuối cùng cũng đi tới bên ngoài Âm Dương Mê Thiên đại trận.
Trong sáu ngày thời gian này, Cổ Thần ngoại trừ phi độn vẫn không ngừng trùng kích bình chương Tiên Thiên Cảnh tầng ba, rốt cuộc tại buổi đêm hôm qua đã thành công bước vào Tiên Thiên Cảnh tầng bốn, trở thành tu sĩ Tiên Thiên Cảnh trung kỳ.
Vừa mới đột phá cảnh giới, rất nhanh liền có thể xông vào dược viên trong Hạo Thiên Động Phủ, Cổ Thần tự nhiên rất hài lòng, không hề dừng lại, trực tiếp tiến vào bên trong Âm Dương Mê Thiên đại trận, ngay sát na đó, tất cả rừng rậm xung quanh đều biến mất không thấy, Cổ Thần rơi vào trong ảo cảnh với hỏa diễm đầy trời và băng tuyết vạn dặm.
Tiểu Bạch hoan hô nói:
- Lần trước tới nơi này, Tiểu Bạch bị dọa sợ gần chết, cũng may có Cổ Thần bên cạnh, bằng không Tiểu Bạch đã không ra được rồi.
Cổ Thần nói:
- Lúc đó ta muốn máu của ngươi mới cố truy đuổi ngươi, bằng không ta cũng không phát hiện được nơi này cư nhiên còn có một tòa động phủ tu sĩ, nói đến cũng phải cảm tạ ngươi mới đúng.
Tiểu Bạch cười nói:
- May mà Cổ Thần đến tìm Tiểu Bạch, bằng không Tiểu Bạch và Cổ Thần cũng không gặp được nhau.
Cổ Thần lại vừa nghĩ, kiếp trước Tiểu Bạch sinh hoạt tại hậu sơn của Cổ gia, Cổ Thần ngay cả gặp một lần cũng không thấy, thế mà ở kiếp này lại nhận thức được nhau rồi còn trở thành bằng hữu.
Cổ Thần cười nói:
- Như vậy không phải nói giữa chúng ta có duyên phận sao...
Tiểu Bạch ngạc nhiên nói:
- Duyên phận là cái gì?
Cổ Thần sửng sốt, suy nghĩ một chút nói:
- Chính là đã định trước chúng sẽ gặp nhau, đây chính là duyên phận đó.
Tiểu Bạch hoan hô nói:
- Hì hì... Nguyên lai chúng ta đã định trước sẽ gặp nhau a? Ha hả...
...
Đang khi nói chuyện, Cổ Thần rất nhanh đi qua Âm Dương Mê Thiên đại trận, đi tới bên trong sơn cốc rồi đi tới động khẩu tiến vào Hạo Thiên Động Phủ.
Ngoại trừ dấu chân lần trước Cổ Thần tới, trong động không hề có nửa điểm biến hóa, thoáng dừng lại một chút, Cổ Thần liền đi vào bên trong động phủ.
Không bao lâu sau, Cổ Thần đã đi qua thông đạo động phủ, tiến vào trong động thính.
Lần trước đến Hạo Thiên Động Phủ, tu vi Cổ Thần bất quá chỉ là Hậu Thiên Cảnh tầng năm, hiện tại Cổ Thần đã bước vào Tiên Thiên Cảnh tầng bốn.
Thời gian cũng mới chỉ qua một năm mà thôi.
Lần trước khi mới vào trong động thính, chỉ liếc mắt nhìn bộ xương khô, Cổ Thần liền bị sát khí phát ra từ trên đó dọa cho mồ hỗi nhễ nhại, Tiểu Bạch cũng phải kinh hô lên một tiếng, lần này đi vào sát khi trên bộ xương khô vẫn mãnh liệt như trước, nhưng vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của Cổ Thần, khác biệt hoàn toàn so với lần trước, lần này thần sắc hắn không đổi bước vào trong động thính.
Tiểu Bạch khi đối mặt với sát khi phát ra từ bộ xương khô kia cũng không còn bất an, bình ổn ngồi trên vai Cổ Thần.
Đứng ở chính giữa động thính, Cổ Thần nhìn lại bộ xương khô, phệ thiên trùng bình thường vẫn hay bám lại trên xương sống lưng bộ xương khô, qua một năm thời gian tựa hồ vẫn chưa từng động qua.
Thấy phệ thiên trùng, Cổ Thần quay sang Tiểu Bạch hỏi:
- Tiểu Bạch, phệ thiên trùng này vì sao lại sợ tiếng kêu của ngươi như vậy?
- Ta cũng không biết phệ thiên trùng vì sao lại sợ ta, nhưng ta biết, một khi ta kêu lên chúng sẽ sợ hãi, phệ thiên trùng này càng sợ hãi sương mù màu hồng ta phun ra.
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, nói.
- Sương mù màu hồng ngươi phun ra, cũng là thần thông biết đơợc trong trí nhớ sao?
Cổ Thần kỳ quái hỏi.
Mấy ngày nay, hắn và Tiểu Bạch nói chuyện với nhau, Cổ Thần biết được Tiểu Bạch có thể biến thành lớn nhỏ tất cả đều là thần thông biết được trong trí nhớ, chỉ cần cảnh giới vừa đến, tự nhiên sẽ có được.
Điểm này, Cổ Thần cũng có thể khẳng định, yêu thú bình thường tuyệt đối không có được thần thông qua ký ức truyền thừa, huyết mạch của Tiểu Bạch, rất không đơn giản.
- Đúng vậy, nó cũng nằm trong trí nhớ của ta.
Tiểu Bạch gật đầu.
Ở với Tiểu Bạch càng lâu, Cổ Thần càng thêm lý giải cũng như phát hiện càng nhiều thêm những bí mật trên người Tiểu Bạch. Cổ Thần lắc đầu, những vấn đều này cũng không phải hắn hiện tại có thể nghĩ ra được, lập tức cất bước đi về phía giá đồ đục bên vách đá nằm ở bên phải bộ xương khô.
Trên giá có đặt rất nhiều tài liệu luyện khí, Cổ Thần trước tiên cần cho Dẫn Hồn hoa, Huyết hống, nội đan Chích hổ đại biểu cho ba loại khí tức tử vong, giết chóc và hủy diệt luyện hóa thành khí trận, còn nếu trực tiếp sử dụng Dẫn hồn hoa, Huyết hống và nội đan Chích hổ tự nhiên không thể bày trận được.
Trên giá không chỉ có riêng tài liệu luyện khí mà còn có những dụng cụ luyện khí, mặc dù Cổ Thần không phải là luyện khí đại sư, nhưng tuyệt đối cũng là một cao thủ luyện khí, ngay cả không ít pháp bảo lợi hại hắn cũng có thể luyện chế ra được, huống chi là pháp khí?
Chỉ cần có tài liệu, pháp khí cực phẩn, Cổ Thần cũng có thể luyện chế ra.
Bên trên giá có rất nhiều tài liệu luyện khí, trong đó có rất nhiều đều là tài liệu luyện khí cao cấp. Ba ngày sau, những trận khí, pháp khí Cổ Thần muốn luyện chế đều đã được hoàn thành.
Dẫn hồn hòa được Cổ Thần luyện chế thành Tử Vong Chi Kỳ, trên bề mặt cờ xí màu đen, hình ảnh Dẫn hồn hoa được thể hiện bằng những đường nét vô cùng tinh tế, nhìn qua giống y như một đóa hoa chân thực, còn ở trong Tử Vong Chi Kỳ, nó đích thực là một gốc tử vong chi hoa chân chính.
Huyết hống được Cổ Thần luyện chế thành Sát Lục Chi Giới, trên mặt nhẫn màu hồng, có thể thấy được Huyết hống còn đang lưu động, giống như một người máu.
Nội đan Chích hổ được Cổ Thần luyện chế thành Hủy Diệt Chi Châu, bên trong hạt châu màu xích sắc, hỏa diễm không ngừng thiêu đốt, vĩnh viễn không bao giờ tắt.
Tử Vong Chi Kỳ, Sát Lục Chi Giới, Hủy Diệt Chi Châu, cả ba kiện đều là trận khí, cũng là pháp khí thượng phẩm.
Trận khí và pháp khí có một chút điểm khác nhau, mỗi một kiện trận khí đều có những trận khí khác ví như ba kiện Tử Vong Chi Kỳ, Sát Lục Chi Khí, Hủy Diệt Chi Châu hình thành lên một bộ trận khí, từ đó có thể bày ra Tuyệt tử Tuyệt sát Tuyệt diệt đại trận.
Cổ Thần không chỉ luyện chế ra Tử Vong Chi Kỳ, Sát Lục Chi Giới, Hủy Diệt Chi Châu mà hắn còn muốn luyện chế Thanh Ly Kiếm và Tù Linh Tác phân biệt luyện thành pháp khí thượng phẩm và pháp khí trung phẩm.
Thanh Ly Kiếm được dung luyện thêm hổ trảo, Tù Linh Tác được dung luyện thêm gân hổ, đồng thời còn gia nhập không ít các loại tài liệu cao cấp khác.
Hiện tại, Tù Linh Tác so với thời điểm còn trong tay Liễu Khánh lợi hại hơn nhiều, tu sĩ dưới Tiên Thiên Cảnh tầng bảy một khi bị Tù Linh Tác vây khốn, tu vi lập tức sẽ lùi xuống Hậu Thiên Cảnh, không có bất luận khả năng trốn thoát.
Thanh Ly Kiếm, Tử Vong Chi Kỳ, Sát Lục Chi Gới, Hủy Diệt Chi Châu, Cực Băng Châu... Hiện tại, trên người Cổ Thần đã có năm kiện pháp khí thượng phẩm, trong khi đó ba đại gia tộc của thành Nhạc Thủy ngay cả một kiện pháp khí thượng phẩm cũng không có được.
Của cải như vậy, sợ rằng ngay cả Vạn gia của thành Thái Dương cũng không thể có được.
Đồng thời, ba kiện pháp khí thượng phẩm Tử Vong Chi Kỳ, Sát Lục Chi Giới, Hủy Diệt Chi Châu còn có thể gọi là một bộ trận khí, khi kết hợp lại hình thành lên Tam Tuyệt đại trận, uy lực tăng mạnh, có thể giúp Cổ Thần với tu vi Tiên Thiên Cảnh đánh ra lực công kích của Thần Hải Cảnh, còn uy lực không kém hơn so với pháp khí cực phẩm.
Sau khi luyện thành trận khí, Cổ Thần đi tới dược viên, ném Tử Vong Chi Kỳ ra phía trước, "đinh" một tiếng âm vang, Tử Vong Chi Kỳ đã cắm ở bên ngoài Tu Di Kim Cương trận, trong nháy mắt Tử Vong Chi Kỳ trương lên, biến cao tới một trượng, Tử Vong hoa cũng theo trận kỳ vũ động.
Ngay say đó, Cổ Thần phóng ra Hủy Diệt Chi Châu, Hủy Diệt Chi Châu lập tức biến thành một viên xích châu cỡ bằng miệng bát, bên trong là hủy diệt chi hỏa hừng hực thiêu đốt.
Cuối cùng Cổ Thần lấy ra Sát Lục Chi Giới đeo vào ngón trỏ tay phải, vừa tiếp xúc với thân thể, Huyết hống bên trong Sát Lục Giới càng thêm cấp tốc lưu động, dường như dòng máu lưu động, hòa thanh một bộ phận của cơ thể Cổ Thần.
Tiểu Bạch hóa thân lớn thành một trượng, ngồi trong thông đạo sau lưng Cổ Thần, mặt nhìn về phía động thính, Cổ Thần mạnh mẽ phá vỡ Tu Di Kim Cương trận, tuyệt đối là đất rung núi chuyển, tự nhiên sẽ kinh động làm tỉnh giấc đám phệ thiên trùng, có Tiểu Bạch canh giữ thông đạo, phệ thiên trùng đừng mơ tưởng xông qua bên này.
Cổ Thần phục dụng một viên Nguyên Linh Đan, tay trái năm một viên linh thạch, chân khí Tiên Thiên trong cơ thể điên cuồng thôi động, rất nhanh dồn mạnh về phía Sát Lục Chi Giới đang đeo trên ngón trỏ tay phải.
Nhất thời, Huyết hống trong Sát Lục Chi Giới lưu động càng nhanh, bắn ra quang mang màu hồng chói mắt hướng về phía Hủy Diệt Chi Châu bằng miệng bát giữa không trung, đồng dạng, quang mang trên Hủy Diệt Châu đại thịnh, ngọn lửa hủy diệt bên trong hạt châu lập tức bùng phát, hình thành lên một đạo hỏa diễm hư huyễn cao tới hơn trượng.
Quang mang màu hồng sau khi tiến nhập Hủy Diệt Chi Châu, biến thành ba đạo quang mang màu xích sắc càng thêm chói mắt, bắn thẳng về phía Tử Vong Chi Kỳ.
Tử Vong Chi Kỳ màu đen giống như cái hắc động, ba đạo quang mang chói mắt vừa bắn vào lập tức biến mất không còn thấy đâu nữa, tựa hồ đã bị Tử Vong Chi Kỳ hoàn toàn thôn phệ.
Thế nhưng, đóa hoa tử vong phía trên trận kỳ nhất thời hồng quang đại thịnh, dường như có thêm sự sống, lập tức trận kỳ không gió mà cuồn cuộn bay lên, chín đạo hắc sắc cương khí lập tức bắn ra từ trong Tử Vong Chi Kỳ.
Oanh...
Một tiếng nổ vang, chín đạo cương khí màu đen đánh xuống trên Tu Di Kim Cương trận, rúng động toàn bộ Hạo Thiên Động Phủ.
Chín đạo cương khí màu đen, mỗi một đạo so với kiếm cương do Cổ Thần sử dụng Thanh Ly Kiếm hình thành còn muốn tinh luyện hơn nhiều lắm, chín đạo cương khí cùng lúc đánh lên trên Tu Di Kim Cương trận, so với một kích của tu sĩ Tiên Thiên Cảnh tầng chín còn mãnh liệt hơn nhiều, uy lực gần bằng so với tu sĩ Thần Hải Cảnh.
Quang tráo pháp lực của Tu Di Kim Cương trận hình thành lên một vòng lại một vòng rung động, chín đạo cương khí đánh thành một kích mãnh liệt như vậy dĩ nhiên như muối bỏ bể, không hề tạo thành bất luận thương tổn nào đối với Tu Di Kim Cương trận.
Tu Di Kim Cương trận, cho dù là tu sĩ Thần Hải cảnh Kim Đan Kỳ cũng phải tốn nửa canh giờ liên tục công kích mới có thể mạnh mẽ phá trận.
Cổ Thần lợi dụng Tam Tuyệt đại trận, phát ra công kích chỉ tiếp cận Thần Hải cảnh Trúc Thai Kỳ, không công kích liên tục năm canh giờ cũng không thể phá được Tu Di Kim Cương đại trận, lần công kích đầu tien này tự nhiên không thể gây ra nhiều ảnh hưởng tới Tu Di Kim Cương đại trận.
Tiếp tục thôi động chân khí Tiên Thiên, mạnh mẽ dồn vào Sát Lục Chi Giới, lập tức Sát Lục Chi Giới lại phát sinh một đạo quang mang màu hồng, bắn vào Hủy Diệt Chi Châu, quang mang mày hồng đi qua Hủy Diệt Chi Châu biến thành ba đạo quang mang xích sắc chói mắt bắn thẳng tới Tử Vong Chi Kỳ, sau đó tiếp tục hóa thành chín đạo cương khí màu đen, mạnh mẽ công kích xuống Tu Di Kim Cương đại trận.
Cổ Thần một lần lại một lần thôi động chân khí Tiên Thiên, một đạo lại một đạo quang mang màu hồng từ Sát Lục Giới bắn ra, cuối cùng hóa thành chín đạo cương khí màu đen oanh kích lên Tu DI Kim Cương đại trận, liên miên không dứt những tiếng ầm vang, toàn bộ Hạo Thiên Động Phủ liên tục lay động.
Không quá lâu sau, chợt nghe được trong động thính vang lên tiếng động ầm ầm, động tĩnh lớn như vậy, phệ linh trùng hiển nhiên đều tỉnh lại, đều bay về phía dược viên.
Có Tiểu Bạch, Cổ Thần không lo lắng phía sau người, chuyên tâm thôi động chân khí Tiên Thiên, liên tục phát động công kích đối với Tu Di Kim Cương đại trận, đồng thời, tay trái không ngừng hấp thu linh khí trong linh thạch, trong cơ thể cũng không ngừng luyện hóa nguyên linh đan trung phẩm, nhanh chóng bổ sung tiêu hao chân khí Tiên Thiên trong cơ thể.
Nếu như không có bổ sung, chân khí Tiên Thiên trong cơ thể Cổ Thần không có khả năng liên tục duy trì tiêu hao năm sáu canh giờ liên tục công kích, mỗi một lần phát ra công kính đánh lên Tu Di Kim Cương đại trận Cổ Thần đều cần dùng tới toàn lực, bằng không mà nói, thời gian phá trận sẽ lâu hơn rất nhiều.
Thời gian càng lâu, đối với Cổ Thần càng bất lợi, có nguyên linh đan và linh thạch khôi phục, phá bỏ Tu Di Kim Cương đại trận không phải là vấn đề khó khăn.
Rất nhanh, phệ linh trùng liền bay vào trong thông đạo nối thông với dược viên, phía trước có một đầu bạch hồ thông linh chắn đường, nhưng không hề khiến tốc độ phệ linh trùng giảm bớt, tiếp tục bay tới.
- Chi… Chi chi… Chi chi chi…
Tiểu Bạch rít lên chói tai, trong tiếng rít chói tai này có một loại ba động sóng âm kỳ lạ, chói tai vô cùng.
Phệ thiên trùng nghe được tiếng kêu của Tiểu Bạch, tốc độ nhất thời giảm xuống, đối với loại thanh âm này tựa hồ cực kỳ sợ hãi, thế nhưng cũng chỉ dừng lại trong chốc lát, vẫn tiếp tục bay về phía trước.
Tiểu Bạch há miệng phun, một mảng sương mù màu hồng xuất hiện, bao trùm về phía phệ thiên trùng.
Tê tê…
Nhất thời, đám phệ thiên trùng cùng kêu lên thảm thiết, toàn bộ xoay người bỏ chạy, có mấy con phệ thiên trùng bị sương mù màu hồng bao phủ, nhất thời rơi xuống mặt đất, cắn xé lẫn nhau.
Vù vù…
Mấy trăm con phệ thiên trùng bay vòng qua lại bên ngoài thông đạo, không chịu rời đi, thế nhưng cũng không dám bay tới, đối với sương mù màu hồng do Tiểu Bạch phun ra cực kỳ sợ hãi.
Phệ thiên trùng là do chủ nhân động phủ nuôi dưỡng, chúng được trao trọng trách trông coi động phủ, thấy có người phá trận pháp bảo vệ dược viên, vô luận thế nào cũng không chịu rời đi.
Tuy không chịu rời đi nhưng lại không dám tiến lên, liền hình thành cục diện giằng co, phệ thiên trùng chỉ dám vù vù kêu gọi bên ngoài thông đạo, không quá lâu sau, lại có không ít phệ thiên trùng lao vào trong thông đạo, bị Tiểu Bạch phun ra một chùm sương mù màu hồng, lại văng ra ngoài, mấy con không chạy trốn kịp rơi xuống cắn xé lẫn nhau.
Trong lòng Cổ Thần thầm hô may mắn, may mà giữ lại Tiểu Bạch bên người, nói cách khác, cho dù hắn bước vào Kim Đan kỳ Thần Hải cảnh, có phệ thiên trùng ở bên cạnh quấy rối cũng đừng mơ tưởng phá hủy Tu Di Kim Cương đại trận trước mắt.
Có Tiểu Bạch ở đây, phệ thiên trùng bị chặn lại bên ngoài thông đạo, không dám tiến vào, Cổ Thần buông tay công kích, cương khí màu đen không ngừng oanh kích, nố lực phá hủy quang tráo pháp lực Tu Di Kim Cương đại trận.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hai canh giờ sau, chín đạo cương khí màu đen oanh kích vào quang tráo pháp lực, không chỉ gợi lên vài vòng rung động nho nhỏ, dần dần toàn bộ quang tráo pháp lực đều dao rộng mạnh mẽ, Cổ Thần vui vẻ, liên tục oanh kích hơn hai canh giờ, rốt cuộc đã bắt đầu tạo thành thương tổn đối với Tu Di Kim Cương đại trận rồi.
Có nguyên linh đan và linh thạch khôi phục, Cổ Thần chí ít có thể liên tục công kích ba canh giờ, cũng đủ để hoàn toàn oanh phá Tu Di Kim Cương đại trận.
Sau khi liên tục oanh kích ba canh giờ, quang tráo pháp lực Tu Di Kim Cương đại trận bị chín đạo cương khí không ngừng công kích, biên độ dao động càng lúc càng lớn, trận cơ đã có dấu hiệu bị tan vỡ, Cổ Thần tiếp tục công kích, không thể cho Tu Di Kim Cương đại trận có nửa phần cơ hội hồi phục lại.
Oanh…
Liên tục oanh kích bốn canh giờ, lúc này đây, chín đạo cương khí màu đen oanh kích tại quang tráo pháp lực, Tu Di Kim Cương đại trận không thể tiếp tục ngạng kháng lần nữa, toàn bộ quang tráo pháp lực vang lên tiếng nổ nhỏ, tiêu tan thành mây khói.
Nhất thời, một cỗ linh khí cực kỳ hồn hậu ập về phía Cổ Thần.
Rốt cuộc Tu Di Kim Cương đại trận đã bị Cổ Thần mạnh mẽ phá hủy, mất đi Tu Di Kim Cương đại trận phong ấn, linh khí bên trong dược viên nháy mắt liền ùa ra ngoài, toàn bộ Hạo Thiên Động Phủ đều tràn ngập linh khí.
Phệ thiên trùng cũng ngừng kêu, mỗi một con đều tham lam hấp thu linh khí trong không khí xung quanh.
Cổ Thần vận chuyển Linh Kình Thuấn Tức quyết, chậm rãi khôi phục lại chân khí Tiên Thiên trong cơ thể, chặt đứt liên hệ với Sát Lục Chi Giới, không có chân khí Tiên Thiên rót vào, Sát Lục Chi Giới lại khôi phục hình dáng ban đầu, Hủy Diệt Chi Châu cũng thu nhỏ chừng nắm tay, Tử Vong Chi Kỳ cấp tốc thu nhỏ lại.
Truyện khác cùng thể loại
128 chương
45 chương
49 chương
78 chương
31 chương
20 chương
7 chương
694 chương
23 chương
89 chương