Dịch giả: Titan Lúc này Lục Bình đã ở trong phòng tu luyện, bế quan hai tháng. Lục Bình tốn gần hai tháng để đem tu vi ở dung huyết kỳ của mình hoàn toàn củng cố. Lúc này mới xuất quan. Lục Bình vốn là có thể mượn linh mạch nơi này tu luyện đủ sáu tháng, không biết sao Lục Bình bây giờ chưa học được công pháp tu luyện ở dung huyết kỳ. Cho nên không còn cách nào tiếp tục tu luyện được nữa. - Dung huyết hóa linh huyết chỉ là một loại công pháp hóa ưu tú, dành cho tu sĩ ở luyện khí kỳ tu luyện. Khi vào dung huyết kỳ nó không còn thích hợp nữa. Hai tháng củng cố tu luyện mặc dù tu vi đã ổn định nhưng tiến bộ cũng không lớn, cho nên Lục Bình đành phải xuất quan trước. Sau khi xuất quan, Lục Bình nhanh chóng được tiên trưởng trông coi phòng tu luyện tại linh mạch dẫn đến viện trưởng của Chân Linh biệt viện là Huyền Dung chân nhân ra mắt. Lục Bình không biết là có phải mỗi vị đệ tử khi lên cấp dung huyết kỳ thì sẽ được Huyền Dung chân nhân tiếp kiến hay không. Nhưng đây là lần đầu tiên Lục Bình đơn độc ra mắt đoán đan kỳ chân nhân. Trước kia mặc dù hắn đã gặp nhưng đều là cách quá xa, nhìn không rõ lắm. Huyền Dung chân nhân vẫn trong bộ dáng hiền lành, dễ thân cận, nhìn thấy Lục Bình tiến lên hành lễ, ánh mắt sáng lên, trong thần sắc rất là vui sướng, cười ha ha nói: - Đây không phải là người đứng đầu trong thất mảnh đại danh bình định của biệt viện chúng ta hay sao?! Quả là có chỗ hơn người. Không tệ! Lục Bình mắt thấy Huyền Dung chân nhân bình dị dễ gần. Sự thấp thỏm trước lúc ra mắt đoán đan chân nhân không biết sao tiêu biến đi ra ngoài chín tầng mây. Nghe Huyên Dung chân nhân khích lệ cũng cười thưa: - Chân nhân khen quá rồi. Đệ tử ngu độn, phần nhiều là nhờ Lưu tiên trưởng nghiêm gia dạy bảo. Các vị huynh trưởng đối với vãn bối cũng trợ giúp rất nhiều. Huyền Dung chân nhận thấy Lục Bình thần sắc như thường, không câu nệ với mình như những đệ tử bình thường khác, rất hài lòng nói: - Lưu Tử Viễn dẫn lĩnh đội có phương pháp, phân đội thứ bảy tiến bộ rõ rệt. Tấn thăng lên cấp ba, trong hai năm nay đã có ba vị đệ tử thành công dụng huyết. Nghe nói phân đội các người còn có một nữ đệ tử tên là Sử Linh Linh cũng đã có nhiều hy vọng dung huyết thành công. Lục Bình thưa: - Đúng vậy! Sử Linh Linh sư tỷ thiên tư thông định, đối với vãn bối trợ giúp không ít. Huyền Dung chân nhân không ở vấn đề này nói nhiều mà lại bảo: - Ngươi nếu như đã là dung huyết kỳ tu sĩ, tự nhiên cũng đã đạt được thân phận của nội môn đệ tử nhưng mà nhớ lấy là không thể lười biếng. Dung huyết kỳ bất quá mới chỉ bắt đầu cho con đường tu luyện chân chính mà thôi. Huyền Dung chân nhân lại cùng Lục Bình nói một ít chuyện lý thú liên quan đến tu luyện giới. Phần lớn thời gian là Huyền Dung chân nhân nói, Lục Bình cẩn thận lắng nghe. Khi Huyền Dung chân nhân hỏi Lục Bình cái nhìn trong chuyện tu luyện thì Lục Bình trầm ngâm chốc lát, liền đem ý nghĩ của mình nói ra. Huyền Dung chân nhân mỉm cười gật đầu. Cũng không biết là sự trả lời của hắn đúng hay là sai, có vượt qua, có phải là sự khảo nghiệm của môn phái đối với hắn hay không, cho nên chỉ thành thật mà đáp. Cuối cùng Huyền Dung chân nhân mới nói đến chuyện tu luyện của Lục Bình, hỏi thăm căn cơ huyết mạch của hắn là loại huyết mạch gì, thuộc tính ra sao. Sau khi nghe Lục Bình trả lời, ông ta trầm ngâm một chút, nói: - Thủy chúc tính giao huyết mạch sao? Bổn môn truyền thừa vạn năm các loại huyết mạch cùng trung tính đều có công pháp tu luyện hoàn bị. Tuy nhiên công pháp tu luyện thì có thấp có cao, đặc tính bất đồng lúc lựa chọn cần phải chú ý cho kỹ. Lục Bình trong lòng căng thẳng, biết đây chính là nội dung trọng yếu của câu chuyện hôm nay, liền vội vàng hỏi: - Kính xin chân nhân chỉ điểm! Huyền Dung chân nhân mỉm cười bảo: - Bổn môn có năm đại chân truyền, được xưng là có thể tu luyện tới chí cao vô thượng hóa linh cảnh nhưng mà chỉ có tám ngàn năm trước một tiền bối của bổn phái tên là Thái Sâm lão tổ đã dùng “Huyền quyên khống thủy quyết” tu luyện đến cảnh giới này. Mà “Huyền nguyên cũng đã trở thành thứ đứng đầu trong năm đại chân truyền của bốn phái. Bốn loại chân truyền khác chính là bổn môn lịch đại tiền bối tốn hao rất nhiều tâm huyết mới hoàn thiện mà thành. Bôn phái hơn vạn 8 năm qua chỉ có Thái Sâm lão tổ là một vị hóa linh cảnh tu sĩ. Còn bốn loại chân truyền này thì bên ngoài bổn phái là cũng có tu sĩ đã dùng nó tu luyện tới hóa linh cảnh. Nếu không bổn phái cũng không tốn hao tâm huyết đi sưu tập. Lục Bình cho tới bây giờ không biết chuyện bí mật của Chân Linh phái còn có như vậy, biết là mình đã trở thành nội môn đệ tử, thân phận địa vị cũng cao lên, do đó mới nghe được những chuyện này. Huyền Dung chân nhân nói tiếp: - Năm đại chân truyền này cũng có một bộ là giao huyết mạch tu luyện công pháp nhưng lại là thích hợp dùng cho phong hỏa chúc tính, so với thủy chúc tính của nhà người lại không hợp. Lục Bình nghe Huyền Dung chân nhân nói như vậy, nhất thời lòng tràn đầy thất vọng. Huyền Dung chân nhân thấy sắc mặt của Lục Bình làm sao lại không đoán được ý nghĩ của hắn, vì vậy nghiêm nghị bảo: - Ngươi cũng không cần phải buồn rầu. Thiên hạ tu luyện công quyết thường đều đồng quy. Cuối cùng cũng là đạo thống của khai thiên thất tổ. Bốn phái tuy không có công pháp cho thủy giao huyết mạch tu luyện đến hóa linh cảnh chân truyền nhưng tu luyện tới pháp tướng cảnh thủy giao công pháp thì vẫn có đó. Huyền Dung chân nhân dùng một chút nói tiếp: - Ngươi nếu có quyết tâm thành tựu hóa linh, có thể lấy công pháp của mình bổ sung hoàn toàn. Đến lúc đó bốn phái sẽ có lục đại chân truyền công pháp rồi, bổn phái để uống cũng sẽ càng thêm thâm hậu, thanh danh của ngươi sẽ ghi vào sử xanh, để cho hậu bối đệ tử của Chân Linh phái ngưỡng mộ. Lục Bình nghe Huyền Dung chân nhân nói như thế giờ mới biết được mình không bởi vì huyết mạch thuộc tính mà mất đi cơ hội tụ đến hóa linh cảnh, chẳng qua là muốn hoàn thiện một bộ pháp quyết thì khó khăn vô cùng. Từ Chân Linh phái vạn năm truyền thừa mà chỉ có mỗi một vị hóa linh cảnh tu sĩ và cũng chỉ thu góp được năm bộ công pháp có thể hoàn chỉnh tu luyện đến hóa linh cảnh, cũng biết điều này khó khăn đến mức nào. Rời khỏi chỗ Huyền Dung chân nhân, trong tay Lục Bình đã có ngọc bài mang thân phận nội môn đệ tử của Chân Linh phái. Đây là tượng trưng cho nội môn đệ tử, cũng là bằng chứng để xuất nhập Thiên Linh sơn của Chân Linh phái. Lục Bình dưới sự hướng dẫn của một vị đệ tử của Huyền Dung chân nhân, hướng Thiên Linh sơn bay đi. Sau khi tiến vào dung huyết kỳ, một đặc thù rõ ràng đó là Lục Bình có thể không dựa vào pháp khí mà vẫn có thể phi hành. Lục Bình hiển nhiên còn chưa thích ứng với loại phi hành này. Đệ tử của Huyền Dung chân nhân tên là Ngô Tử Ngưu đi trên không khí, vạt áo bay bay mà tiên khí dồi dào. Còn Lục Bình thì ở trên không trung, quẹo phải quẹo trái, giống như con diều đứt giây. Thật là khó chịu. Thật vất vả lắm mới điều chỉnh lại được. Lục Bình hướng về phía Ngô Tử Ngưu đang chờ hắn ở phía trước, cười nói: - Nhượng để cho Ngô tiên trưởng chê cười rồi! Đệ tử mới vừa đạt tới dung huyết kỳ. Thật sự là còn chưa thích úng. Ngô Tử Ngưu cười nói: - Sư đệ như vậy đã không tệ rồi! Vi huynh năm đó sau khi dung huyết thành công so với người còn tệ hại hơn nữa kìa, phải mất hết một ngày mới thích ứng. Đúng rồi! Sư đệ đã là dung huyết kỳ tu sĩ, không cần phải tự xưng vãn bối nữa. Lục Bình nghe vậy cũng nói: - Sư huynh giáo huấn thật là đúng. Trong nháy mắt, hai người đã tới trước Thiên Linh sơn, đem thân phận ngọc bài của mình đưa ra. Vân vụ bay lượn quanh Thiên Linh sơn lập tức phân ra làm hai, chừa ra một con đường lên trên núi. Ở đầu đường có hai tu sĩ dung huyết kỳ hiển nhiên là nhận biết Ngô Tử Ngưu, chào hỏi một tiếng. Hai người tiến vào sâu trong mây mù thuộc Thiên Linh sơn. Lục Bình lần đầu tiên tới Thiên Linh sơn trong lòng dĩ nhiên là hiếu kỳ vô cùng. Ngô Tử Ngưu hiển nhiên cũng hiểu nên trên đường đi không nhanh lắm. Thiên Linh sơn cấm dung huyết kỳ tu sĩ phi hành. Điều này cũng khiến cho Lục Bình có thể tận tình thưởng thức cảnh sắc của Thiên Linh sơn.