Ngay cả khi Bằng đạo nhân ngang nhiên lấy Lôi chi bản nguyên tập sát Lục Bình, trừ Long Hòe lão tổ xuất thủ tương trợ ra, Hạng lão tổ cùng với Hồ Điệp tiên tử hai người không hẹn mà cùng xuất thủ. Nhưng hai người không hề tương trợ Lục Bình, mà là đồng thời hướng thân thể của Bằng đạo nhân vọt tới. Thất Đại Bản Nguyên trừ số bị Bằng đạo nhân thu nạp ra. còn lại sớm đã bị bốn người liên thủ khuấy loạn, chỉ còn lại Lội chi bản nguyên đang bị Bằng đạo nhân ngưng luyện thần thông đồng thời cũng bảo vệ cho thân thể mới vừa trọng tố của lão. Nhưng Bằng đạo nhân lần này đột nhiên rút ra nhiều Lôi chi bản nguyên như vậy để tập sát Lục Bình, Lội chi bản nguyên dùng để thủ hộ thân thể ngoại trừ số dùng để ngưng luyện thần thông ra bị giảm bớt rất nhiều, khiến cho hai người cơ hồ đồng thời ý thức được cơ hội đã tới. Bởi vì hai người này đồng thời xuất thủ, cố gắng hủy diệt thân thể Bằng đạo nhân mới vừa làm lại, còn về phần Lục Thái Bình, vì con đường trường sinh của bọn ta mà tranh thủ thời cơ ngay cả điều phải làm! Cho tới nay Hạng lão tổ một mực quấy nhiều ở phía ngoài đột nhiên đem Thiên Quân bổng đập hướng về nhục thân của Bằng đạo nhân. Còn Hồ Điệp tiên tử thì càng lấy quy thuẫn hộ thân, không quan tâm đến vết nứt trên quy thuẫn, trực tiếp hướng Bằng đạo nhân đâm tới. Trong tiếng nổ ầm ầm, Lôi Chi Bản vốn không còn nhiều dùng để hộ thân bị Thiên Quân bóng đập cho bị tán đi không ít, theo sát đó ngay cả Hồ Điệp tiên tử dùng cả người đánh tới, Lội chi bản nguyên lần nữa trở nên mỏng manh hơn. Cùng lúc đó, trùng kích lực to lớn truyền tới, Bằng đạo nhân trong lúc nhất thời vô cùng kinh ngạc, thân thể của lão không còn cách nào giữ yên, dưới sự bất đắc dĩ liên tiếp lui về phía sau mấy bước mới tiêu đi lực đạo đó. Rắc một tiếng nổ giòn, mặc dù cái quy thuẫn này ngay cả do chân linh chi khu của Quy đạo nhân chế tạo ra, nhưng quy thuần không còn cách nào chịu đựng được áp lực đồng thời của Hồ Điệp tiên tử cùng Lôi Chi Bản Nguyên, nhất thời vỡ vụn. Những quy thuận vỡ vụn này vẫn linh quang lập lòe, nếu như lúc này có thể nhìn kỹ, sẽ có thể rõ ràng nhận ra được trên những mảnh quy thuẫn vỡ vụn này lưu lại ngay cả phù văn trước đó bị Lôi chi bản nguyên trui luyện vẫn có thể kiên trì tới giờ. Lúc này những thứ phù văn này mặc dù phân tán trên những mảnh vụn của quy thuẫn, nhưng mỗi cái đều tạo thành một chỉnh thể, hơn nữa trải qua Lôi chi bản nguyên trui luyện xong, những mảnh vụn quy thuẫn này có phẩm chất thậm chí còn được đề thăng chút ít. Mà trong sát na quy thuân vỡ vụn ra đó, những mảnh vụn này cũng đồng thời hướng thân thể của Bằng đạo nhân nổ bắn ra, chín khổi giáp vỡ ở giữa không trung dựa theo phương vị bất đồng khảm vào trong Lôi chi bản nguyên mà Bằng đạo nhân dùng để thu hộ tự thân. Theo những thứ giáp vỡ nổ bắn vào, một tia máu được giáp vỡ che chắn nhắm thẳng vào bộ vị trái tim của Bằng đạo nhân mà bắn tới. “Toài giáp phá trận!” Bằng đạo nhân hú lên quái dị, hiển nhiên biết được một kích đầy mưu tính của Hồ Điệp tiên tử này là có ý vị như thế nào, nhưng lúc này lão có thể gom góp được lực lượng phần lớn đã được dùng để tập sát Lục Bình đang cướp đoạt Thất Bảo Lôi Hồ, đối với một kích này của Hồ Điệp tiên tử đã có chút lực bất tòng tâm, trừ phi... Hồ Điệp tiên tử mắt thấy các phiến giáp vỡ lẻn vào bất đồng bộ vị của Lôi Chi Bản Nguyên, thần sắc nhất thời vui mừng, đanh giọng quát lên: “Phá!”. Bằng đạo nhân nhất thời biến sắc, quát to một tiếng: “Không xong”, còn muốn chọn lựa thủ đoạn, thì thấy phiến quy giáp vừa khảm vào Lội chi bản nguyên liền đột nhiên nổ tung. Lần này chín phiến quy giáp hoàn toàn hóa thành phần vụn, nhất thời đem một tầng thủ hộ Lội chi bản nguyên cuối cùng nơi thân thể của Bằng đạo nhân nổ tung chia năm xẻ bảy, trong diện tích mười trường xung quanh đều bị lôi quang điện và màu vàng tràn ngập. Hạng lão tổ cùng Hồ Điệp tiên từ hai người hiển nhiên sớm có ăn ý, trong lúc điện quang thạch hỏa đó, Hạng lão tổ sớm đã bị buông bỏ Thiên Quân bồng bị Lôi chi bản nguyên tổn thương, và ngay lúc Lội chi bản nguyên bị Hồ Điệp tiên tử nổ tán ra, Tạo Hóa đính đột nhiên tạt ngang, một cổ nham tương sắc thái sặc sỡ từ miệng định chiếu nghiêng xuống, chất đậm đặc đó chảy tứ tán không ngừng tan loãng ra, cũng lấy thân thể của Bằng đạo nhân làm trung tâm, tạo thành một đạo thất quang sắc hoàn, không ngừng khuếch tán về bốn phía. Thất quang sắc hoàn đi qua, Lôi chi bản nguyên bị nổ tán không ngờ lại bị đẩy hướng ra phía ngoài, khuếch tán đi, ở quanh người Bằng đạo nhân trong lúc nhất thời tự nhiên trở thành một mảnh hư không, không còn vật thủ hộ nữa! Cùng lúc đó, Hóa huyết thần châm biến thành tia máu không cần phải che giấu hành tung nữa, thậm chí không tiếc huyết vụ quanh thân bị lôi quang tiêu đi, chỉ để ý hướng về phía thân thể của Bằng đạo nhân nhắm chỗ tâm trạng mà bắn tới nổ tung. Trong lúc Hạng lão tổ cùng Hồ Điệp tiên tử ăn ý phối hợp, đồng thời hướng Bằng đạo nhân làm khó dễ, thì Lục Bình lúc này cũng đến thời khắc sinh tử du quan. Một đạo Lội chi bản nguyên đánh tới mặc dù bị Lục Bình cùng với Long Hòe lão tổ liên thủ tiêu đi hết hai phần ba, nhưng lối quang còn thừa lại vẫn trực tiếp đem Linh Lung tửu định diệt hết chân linh, thậm chí đem món Thuần dương linh bảo này trực tiếp hóa thành một vùng nước rải xuống khắp nơi. Bốn nguyên lôi quang mặc dù bị Linh Lung tửu đỉnh hơi ngăn trở chút xíu, nhưng vẫn thế không ngừng nghỉ hướng về xuống. Nhưng ngay cả khắc thời gian này, đã đủ cho Lục Bình đưa ra đòn ứng biến. Trong lúc Tử khí bay lên ào ạt, một tiếng gầm dài xa xa phảng phất mang theo vẻ tang thương từ cổ xưa đến. Tử khí phiên cổn, phảng phất thứ gì đó tồn tại từ cổ xưa đang từ giữa hư không quanh co kéo tới, thỉnh thoảng lộ ra một nửa cái lân hoặc nửa cái móng, cho dù là tử khí chưng đăng như vậy cũng không cách nào che giấu ánh sáng màu vàng lóe lên. Lôi hà rưới vào, tử khí không thấy uể oải gì, thậm chí còn lộ vẻ bành trướng hơn. Trong lúc mơ hồ, trong tử khí càng dâng lên tiếng sóng, giống như tảo triều dâng lên lúc tràn ngập ở chân trời đầy sương mù ở Đông Phương, trong lúc mơ hồ dường như có một viên minh châu giống như Húc Nhật lóe ra nóng bỏng đầy ánh sáng dâng lên, thậm chí ngay cả tử khí nồng nặc đều không thể che giấu, lại có một cái thân thể to lớn dường như đang vòng quanh quanh quẩn khắp minh châu. Rống giận liên tiếp, tiếng sóng cuồn cuộn, tử khí sôi trào càng phát kịch liệt, từng tia lôi mang ghé kèm vào trên tử khí, giống như một mảng mây màu tím phủ thêm màu vàng ở viền bên, lại giống như ở chân trời kết thành một đạo lưới lớn kim sắc, muốn đem thứ gì gắt gao trói buộc ở bên trong vậy. Long Hòe lão tổ bắn tới như điện, mắt thấy tử khí bay lên trùng điệp gần ngàn trượng, nhưng thần niệm bị gắt gao ngăn trở ở bên ngoài tử khí, căn bản không thể nào biết được chân tướng bên trong đó. Long Hòe lão tổ mấy lần muốn xông vào tử khí xuất thủ tương trợ, càng muốn xem Lục Bình rốt cuộc ở trong đó cất giấu thực lực như thế nào, nhưng thần niệm điều tra vô công mà phản cũng mang cho lão một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, không biết làm sao cho phái, Long Hòe lão tổ mơ hồ cảm thấy Lục Bình tất nhiên sẽ bình yên vô sự. Liền vào lúc này, nơi xa truyền tới một tiếng quát chói tai kèm kinh sợ của Hạng lão tổ, xoay người nhìn lại thì thấy Hồ Điệp tiên tử cũng cất một tiếng hét thảm, cả người vặn vẹo thân thể bay vụt trở về, máu tươi ở giữa hư không tuôn ra một mảnh sương mù đỏ như màu máu. Long Hòe lão tổ thần sắc cả kinh, liếc mắt nhìn sâu hoắm về phía tử khí trùng điệp, ngay sau đó chuyển thần độn đi về cho phương vị vô cùng của Bằng đạo nhân, người còn chưa đến, Long Hòe lão tổ đã quát to: - Hạng đạo hữu chở hoảng sợ, Long Hòe tới đây! Mà lúc này ở sâu trong cho tử khí sôi trào, Lục Bình tuy rằng thân hóa chân linh chi Long, lúc này cũng đã đến mức nở hết đà. Ở dưới người chân thân chị Long là một mảnh lôi mang lấp lóe bồn nguyên chi hải, Lục Bình không ngờ ở thời khắc tối hậu lấy bổn nguyên chi hải hóa thành Lôi Trì, hắn muốn đem một đoàn Lội chi bản nguyên này thu làm thứ của mình dùng. Đây là một loại liều mình đánh cuộc sống hay là chết, nếu thành thì hóa giải nguy cơ sinh tử, thậm chí một bước lên trời; bại, thì hối phi yến diệt, hết thảy thành không.&