Linh Minh Lão Viên liên tục trọng thương, đặc biệt là sau khi bị một kích của Hổ đạo nhân khiến cho thân thể ông ta bị tổn thương, thực lực tự thân sớm đã mười không còn một. Hiện giờ ông ta có thể làm cũng bất quá là vì đám ba người Long Hòe lão tổ dẫn đường thôi. Nhưng vừa lúc đó, Lục Bình đang đắm chìm trong sự hưng phần của thực lực tự thân tăng trưởng cũng giật mình kinh hãi, thần niệm trở lại, trong hai mắt đột nhiên bắn ra một loại ánh sáng giống như lợi kiếm. Không chỉ Lục Bình, Long Hòe lão tổ cùng Hạng lão tổ cơ hồ đồng thời dừng lại độn quang, chỉ có Linh Minh Lão Viên không biết, vẫn phi độn về phía trước. Trước khi nguy cơ đến không chút báo trước, đám ba người Long Hòe lão tổ vào lúc sinh tử du quan mới có phát giác. Mà khi đó họ muốn nhắc nhở Linh Minh Lão Viên đã bị chậm. - Lão Viên tiền bối, tiểu... Lục Bình đã không còn kịp nhắc nhở nữa. Hư không mà Linh Minh Lão Viên phi độn tới đột nhiên vùi lấp. Vô số không gian mảnh vụn trong nháy mắt tạo thành một mảnh đoạt mệnh lợi khí đầy rẫy. Linh Minh Lão Viên hết sức muốn giãy giụa, không biết sao không gian vùi lấp cũng rừng vàng giam cấm thân hình của ông ta, phảng phất lọt vào bùn nhão vậy, càng thêm muôn giãy giụa càng vùi lấp sâu hơn. Không gian phi nhận nhào tới, Linh Minh Lão Viên chỉ kịp kêu lên một tiếng: “cứu...”, lập tức ở một mảnh tiếng vang giòn “định định đương đương” bị bao phủ trong gió lốc phi nhận, hài cốt không còn, chỉ để lại một cây Thiên Quân Bống vượt qua Thuần Dương linh bảo không hư hao chút nào dưới chém kích của đạo không gian bẫy rập. Ba người Long Hòe lão tổ cùng tử thần khó khăn lắm sát vai mà qua, lúc này ngay cả mình đều sợ vô cùng. Họ thấy thảm trạng của Linh Minh Lão Viên càng thêm lòng vẫn sợ hãi, ngay cả chính bọn họ đều như vậy, làm gì còn có thừa lực đi cứu viện Linh Minh Lão Viên. Hồi lâu, Long Hòe lão tổ mới từ từ phun một hơi khí lạnh, nói: - Không gian bẫy rập thật là cao minh, thiếu chút xíu nữa cũng lừa gạt bọn ta! Hạng lão tổ thở dài nói: - Đúng vậy, đáng tiếc Lão Viên đạo hữu, bọn ta cứu không kịp! Vẻ mặt Lục Bình lại nghiêm nghị nhiều, nhìn không gian bẫy rập trước mắt, hỏi: - Sự nguy hiểm này đột nhiên xuất hiện, hành tung của bạn ta làm sao sẽ tinh chuẩn rơi vào trong kế hoạch như vậy? Long Hòe lão tổ cả kinh, nói: - Lục đạo hữu là ý nói... Hạng lão tổ tiếp theo ngôn ngữ của Long Hòe lão tổ, trầm giọng hỏi: - Hành tung của bọn ta đã rơi vào trong mắt của Bằng đạo nhân, không gian bấy rập này là do đối thủ trước đó tiện tay bày ra sao? Thấy trên mặt Hạng lão tổ như có vẻ không tin, Lục Bình hỏi ngược lại: - Nếu không phải như vậy, bọn ta sao ngay cả cứu viện Lão Viên tiền bối cũng không kịp? Hạng lão tổ thực tin hơn phân nửa, nhưng trong miệng còn có chút không muốn tin tưởng, hỏi: - Người này thần thông đã bị đạt tới tình cảnh như thế, đây nên thế nào cho phải? Long Hòe lão tổ liếc Hạng lão tổ một cái, đáp: - Nếu thật đúng là như Lão Viên đạo hữu nói lúc trước, người nọ một khi tổ thân thành công, bọn ta sợ là sẽ phải càng thêm bị động. Bọn ta phải tăng nhanh tốc độ! Hạng lão tổ chi cây Thiên Quân Bổng linh bảo dần dần bắt đầu khôi phục trong không gian bẫy rập, nói: - Vật kia nên làm gì bây giờ? Hồ Điệp Tiên Tử lúc này sắc mặt âm trầm có thể tới mức nhỏ nước. Bà ta thế nào cũng không ngờ mình cùng Tiểu Bạch Vũ dưới tình huống đã cẩn thận như vậy vẫn gặp sự tính toán của Bằng đạo nhân, hơn nữa còn dưới tình huống khi thân thể của lão ta chưa tạo nên xong. Trước đây sau khi bà ta tự nghĩ không cách nào chiến thắng Bằng, Giao, Quy ba vị khai thiên lão tổ chân thân chế khôi lỗi, liền cùng Tiêu Bạch Vũ hai người lui xa xa về phía sau giám thị, lặng lẽ đợi Linh Minh Lão Viên có thể nhanh chóng triệu tập đám người Long Hòe lão tổ tới. Không ngờ Bằng đạo nhân chưa ngưng tụ thân thể, lão ta đã dần dần bắt đầu tránh thoát bổn nguyên của phương thế giới này trói buộc Chân Linh lại có thể dưới tình huống không có thân thể dựa vào, thần quỷ không biết bày hư không bẫy rập, suýt nữa đem hai người Hồ Điệp Tiên Tử cùng Tiêu Bạch Vũ hõm vào. Cuối cùng mặc dù Hồ Điệp Tiên Tử dựa vào tự thân bén nhạy trong chớp mắt tránh thoát hư không bẫy rập ám toán, cũng che cho Tiêu Bạch Vũ bên cạnh, thế nhưng ba đại chân thân khối lỗi nhân cơ hội làm khó dễ. Hơn nữa Bằng đạo nhân Chân Linh đang ngưng tụ thân thể ở một bên thỉnh thoảng ngưng tụ một đạo thần thông đánh lén, vậy mà vẫn vậy hai người trong chiến trận. - Bọn tiểu bối các ngươi có thể đi tới bước này, đem bổn tôn ép đến tình cảnh như thế, thực có thể nói là sự tồn tại bậc nhất của phương thế giới này. Nếu đổi làm khai thiên ban đầu, lão phu có lẽ sẽ nổi lên lòng yêu mến tài nghệ. Đáng tiếc bọn ngươi dù chưa từng làm hư đại kể của bốn tôn, nhưng cũng làm mưu tính của bổn tộc trì hoãn từ chối rất lớn, dù trăm chết vẫn không thể chuộc được. Vì vậy, bọn ngươi hết thảy đều phải chết! Trong hư không bên ngoài mấy trăm trượng, Tinh Không Nguyên Khí tụ đến từ trong thông đạo đại trận, xen lẫn thi thể của tu sĩ vẫn lạc, mảnh vụn linh bảo bể tan tành vân vân. Nhưng phàm trong đó hàm hữu linh khí, vật liệu tinh nguyên toàn bộ chăng phân biệt được tốt xấu hết thảy thu nạp tới, cuối cùng ở chỗ này hội tụ ngưng kết, tạo thành một đoàn chất lỏng hỗn độn nhìn không thanh sắc lại phảng phất các loại màu sắc toàn bộ hội tụ. Nhưng trong một đoàn chất lỏng đó, một luân khuếch ánh xạ mơ hồ không rõ xuất ra. Sự luân khuếch không ngừng thu nạp nguyên dịch hỗn độn bốn phía, thỉnh thoảng hóa thành thân thể con người, thỉnh thoảng lại tạo thành một con bằng điểu đập cánh muốn bay, cũng theo Tinh Không Nguyễn Khí hội tụ mà càng lúc càng ngưng thực lên. Hóa Huyết Thần Châm trong tay Hồ Điệp Tiên Tử lần nữa bị Quy đạo nhân chân thân khối lỗi lập tức võ công mà phản. Mặc dù trong lòng Hồ Điệp Tiên Tử thầm hận, nhưng lúc này không còn kịp làm tiếp phản ứng nữa, bởi vì một bên Giao đạo nhân đã một kiếm bay đâm tới, Giao đạo nhân mặc dù bị Lục Bình chém gãy một cánh tay mà thực lực giảm nhiều, nhưng Quy đạo nhân chân thân khôi lỗi cũng không hư hao chút nào. Dưới hai người liên thủ, Hồ Điệp Tiên Tử mặc dù toàn lực ứng phó lại vẫn ở hạ phong. Mặc dù Hóa Huyết Thần Châm trong tay bà ta bởi vì trong quá trình chém chết Thiền đạo nhân chân thân khôi lỗi, cũng giống như Thiên Quân Bống cùng với phi kiếm Mạc Ly đều đón nhận di trạch được Thiền đạo nhân lưu lại mà uy lực tăng mạnh. Thế nhưng lúc này nó đối mặt Quy đạo nhân chân thân khôi lỗi lại là bởi vì thân thể mạnh mẽ của bản thể mà vừa vặn khắc chế Hóa Huyết Thần Châm khai thiên thần khí này. Quy đạo nhân chân thân khôi lỗi chỉ để ý thi triển bốn nguyên thủ hộ thần thông. Từng tầng một tinh nguyên áo giáp bám sau lưng, phảng phất trên lưng một tầng quy giáp thật dầy, mặc cho Hóa Huyết Thần Châm thần xuất quỷ một, lão ta chỉ để ý hai tay che ở hai mắt nghênh đón ngăn cản. Trong tiếng vang giòn giã định đương, khai thiên thần khí đại danh định sau khi tiếp thu di trạch của Thiền đạo nhân chân thân khôi lỗi lưu lại, có lẽ tốc độ trở nên nhanh hơn, uy lực trở nên mạnh hơn. Mà trước mặt thân thể mạnh mẽ của Quy đạo nhân chân thân thủy chung đều không làm gì được, mỗi một lần đều sát vũ mà về. Còn Giao đạo nhân chân thân khôi lỗi luôn vào lúc này nắm lấy thời cơ xuất thủ cướp công làm Hồ Điệp Tiên Tử rất bị động. Bà ta chỉ có thể không ngừng lựa chọn tránh né thối lui, lại làm cho Quy đạo nhân cùng với Giao đạo nhân vậy công bà ta từng bước chặt ép đốt đốt bức người. - Di, Hóa Huyết Thần Châm! Ngươi là huyết duệ của tiểu Thiền sao? Thanh âm truyền tới từ trong nguyên dịch hỗn độn đang lần nữa tạo nên thân thể, nói: - Không ngờ tiểu Thiền năm đó chẳng những để lại Hóa Huyết Thần Châm, còn vì hậu duệ của nàng để lại hậu thủ như vậy, hoàn toàn đề tỉnh uy năng của Hóa Huyết Thần Châm! Thanh âm kia dùng một chút, sau đó cười khẩy nói: - Nhưng mà chẳng lẽ nàng cho rằng lưu lại một món hậu Thiên Linh bảo sẽ có thể làm gì được lão phu sao? Đơn giản chính là chuyện nực cười. Một tu sĩ miên cường đem Chân Linh đệ nhất cảnh tu luyện viên mãn có thể phát huy ra mấy tầng uy lực của hậu thiên linh bảo! Hồ Điệp Tiên Tử ánh mắt sát khí bốn phía liếc mắt nhìn về Bằng đạo nhân đang ở trong nguyên dịch hỗn độn do nguyên khí hội tụ mà hình thành dần dần ngưng thực tạo nên thân thể. Bà ta biết đây hết thảy đều là Bằng đạo nhân đang âm thầm chưởng khống, nếu không lấy Quy, Giao hai cổ chân thân khôi lỗi không ý thức làm sao có thể làm được ăn ý, làm bà ta không chút sức đánh trả như vậy. Hồ Điệp Tiên Tử đương nhiên hiểu được Bằng đạo nhân Chân Linh thật ra là đang trì hoãn thời gian, một khi lão ta đem Chân Linh bị cấm cố tránh thoát đi từ trong bổn nguyên của phương thế giới này, thân thể dung hợp lần nữa tạo nên, dưới đại công cáo thành mấy người bọn họ liên thủ sợ rằng đều không phải là đối thủ một đầu ngón tay của Bằng đạo nhân. Nhưng lúc này Hồ Điệp Tiên Tử ngay cả tự thân khó bảo toàn, làm gì còn có thừa lực đi cắt đứt Bằng đạo nhân trọng tố thân thể! Về phần Tiêu Bạch Vũ một bên khác, lúc này trước mặt Bằng đạo nhân bỏ qua chân thân chế thành khôi lỗi đồng dạng là tiết tiết bại lui. Ông ta tự vệ còn không đủ, muốn ông ta đi cắt đứt Bằng đạo nhân trong tố thân thể càng thêm lực bất tòng tâm. - Hừ hừ, một mình người chủ tu Bằng huyết mạch nhân tộc tu sĩ, đi lại là con đường của con rắn bốn chân kia, thật không biết sống chết! Đối với Tiểu Bạch Vũ, Bằng đạo nhân hiển nhiên rất chán ghét! Lúc này Hồ Điệp Tiên Tử chỉ có thể gửi hy vọng vào đám người Long Hòe lão tổ, nếu bọn họ có thể chạy tới trước khi Bằng đạo nhân trong tố thân thể, có lẽ mọi người còn có một đường sinh cơ.