Chân Linh Cửu Biến
Chương 1708
Sau khi Lục Bình lấy được “Long Đằng Tinh Hà quyết” hoàn chỉnh, nhớ tới năm đó đã từng ở Nam Hải tiến vào ngũ hành chi địa thì có hoài nghi. Sau đó trong trận đánh Thương Sơn tiêu diệt Vũ Văn thế gia, thấy Phách Quy nhất tộc Chân Linh tu sĩ Hạng lão tổ, hoài nghi trong lòng Lục Bình càng sâu hơn.
Lần này sau khi Ân Thiên Sở thành tựu Thuần Dương đi ra ngoài du lịch, Lục Bình ủy thác gã đi Nam Hải điều tra động tình của Phách Quy nhất tộc. Không ngờ khi gã tiến vào Nam Hải không lâu liền rơi trên một con Thuần Dương Phách Quy, một đường theo đuổi sau lưng nó tiến vào Trung Thổ biết bên ngoài Vô Tận Sơn Mạch phát hiện tung tích Vũ Văn Kinh Lôi.
Ân Thiên Sở không biết Hạng Quy Điền sớm đã biết được mục đích của Vũ Văn Kinh Lôi lại còn vô tình đụng phải, nhưng rất hiển nhiên vật trong tay Vũ Văn Kinh Lôi tất nhiên không phải bình thường. Đã như vậy, Ân Thiên Sở đương nhiên không ngại là một tên Đường Lang bộ thiền Hoàng Tước ở phía sau.
Ân Thiên Sở chớp mắt chưởng không ba đạo lưu quang đã biết được cùng chân của vật này, cũng là Bản Mệnh Linh Vũ của Vô Tân Sơn Khổng Tước Vương Tộc thành viên.
Vô Tân Sơn Khổng Tước yêu tộc được xưng tu luyện giới yêu tộc đệ nhất bộ lạc, thế lực mạnh mẽ khổng lồ. Cho dù Đông Hải Bích Hải linh xà, Bắc Bằng Nguyên Linh Minh Cự Viên cùng với Nam Hải Phách Quy nhất tộc so sánh với họ cũng phải hơi kém một bậc.
Khổng Tước yêu tộc mặc dù thừa kế Bằng đạo nhân huyết mạch, mà trong Khổng Tước yêu tộc còn có một ít chủng loại huyết mạch tinh thuần nhất, được gọi là Khổng Tước Vương Tộc.
So sánh với Khổng Tước yêu tộc, Khổng Tước Vương Tộc huyết mạch càng thêm tinh thuần, truyền thừa ký ức trong huyết mạch càng thêm tường tận. Thực lực của vương tộc càng thêm mạnh mẽ trong cùng cấp yêu tu. Mặc dù số lượng của bọn họ chỉ chiếm cứ một phần bảy trong toàn bộ Khổng Tước yêu tộc, nhưng vững vàng chưởng không toàn bộ quyền lên tiếng của Khổng Tước yêu tộc.
Mà Khổng Tước Vương Tộc có lẽ bởi vì duyên cớ huyết mạch, không ngờ lại có thể ngưng tụ ra bốn nguyên tinh hoa trên Bản Mệnh Linh Vũ. Loại linh và phong ấn có bản mệnh thần thông có thể dưới tình huống Khổng Tước Vương Tộc tu sĩ không tiến hành điều chế chân nguyên trực tiếp thả ra uy năng to lớn.
Trong tranh đấu, Khổng Tước Vương Tộc tu sĩ luôn nhiều hơn một hai đạo vô thượng thần thông thủ đoạn nếu so với đối thủ. Hơn nữa thuấn phát thủ đoạn cơ hồ làm người ta phòng ngự cực khó, thực có thể nói là thủ đoạn áp đáy rương của Khổng Tước Vương Tộc.
Cũng bởi vì duyên cớ phong ấn có bản mệnh thần thông, thậm chí có không ít Khổng Tước Vương Tộc tu sĩ đều đưa đó làm thủ đoạn cuối cùng cùng địch đồng quy vu tận, vì vậy muốn có được Bản Mệnh Linh Vũ càng thêm muôn vàn khó khăn.
Nhưng mà Vũ Văn Kinh Lội hiện giờ lại lấy được ba cọng Khổng Tước Vương Tộc Bản Mệnh Linh Vũ, càng khó được hơn là ba cọng linh vũ đó hiển nhiên xuất thân từ ba con Khổng Tước Vương Tộc yêu tụ bất đồng. Đây ý nghĩa Vũ Văn Kinh Lôi lần này tiến vào Vô Tận Sơn Mạch không ngờ lại có thể lặng yên không tiếng động chém chết ba con Vương tộc yêu tu pháp tướng kỳ trở lên sau đó vẫn có thể toàn thân thối lui. Nếu không phải hắn gặp phải Hạng Quy Điền mai phục, thủ đoạn của Vũ Văn Kinh Lôi cho dù Ân Thiên Sở cũng phải kính nể ba phần.
Ân Thiên Sở ngẩng đầu nhìn bầy ma la một bên vẫn toàn lực đeo bám Hạng Quy Điền, xem ra lúc này Hạng Quy Điền đã nhìn trong mắt hết thảy phát sinh nơi này. Không biết sao lúc này đông đảo ma la hiển nhiên bị Vũ Văn Kinh Lôi thao túng trước đó, giờ đang trước nối theo sau liều chết tấn công Hạng Quy Điền. Trong lúc vội vã, Hạng Quy Điền bị những thứ ma la đeo bám cũng không cách nào rãnh tay được.
Lúc này Hạng Quy Điền sợ nhất hiển nhiên là Ân Thiên Sở phối hợp bầy ma la tới ám sát mình. Lấy Ân Thiên Sở cấp bậc Thuần Dương tu vi, hơn nữa trước đó gã biểu hiện ra một thân che giấu ám sát thần thông quỷ thần khó lường, Hạng Quy Điền thật không nắm chắc toàn thân thối lui dưới ma la đeo bám.
Đáng tiếc, trong thần niệm cảm giác của Ân Thiên Sở, liên phiện đại chiến trước đó đã kinh động tông môn tu sĩ phụ cận, lúc này đang có mấy đạo độn quang đang tới bên này từ các phương hướng bất đồng. Phách Quy nhất tộc vận khởi sắc đầu ô quy thần thông liều mạng phòng thủ của bọn họ, trong thời gian ngắn cho dù Ân Thiên Sở cũng không làm gì được. Bất đắc dĩ, Ân Thiên Sở chỉ đành phải ấn vào trong hư không rút đi trước.
Trên Bắc Hải, cũng không biết bắt đầu từ bao nhiêu năm trước, đầu tiên là chủ đạo tràng của Chân Linh phái trú địa, trên Thiên Linh sơn trong Thiên Linh đảo từ từ ngưng tụ lại sương mù màu trắng.
Đầu tiên toàn thể Chân Linh phái cho rằng bởi vì những năm gần đây sơn môn kinh doanh đắc lực, linh mạch trong đạo tràng ngưng tụ linh khí khổng lồ ngày càng nồng đặc mới tạo thành dị tượng như thế này.
Nhưng liên tiếp mấy chục ngày trôi qua, sương mù màu trắng trên Thiên Linh sơn bắt đầu dần dần nồng đậm lên. Lúc này Chân Linh chúng tu mới ý thức được cho dù linh khí nồng đậm, cũng không khả năng tăng trưởng nhanh như vậy, hơn nữa cũng không khả năng cuối cùng không tiêu tan đi. Sương mù màu trắng kia xem ra là đạo tràng tán dật linh khí cùng mây mù kết hợp mà thành mới đúng.
Nhưng thời gian nửa năm trôi qua, linh vụ trên Thiên Linh sơn chăng những trở nên càng thêm nồng đặc, thậm chí bắt đầu che giấu cả tòa Thiên Linh sơn. Thậm chí mây mù bắt đầu lan tràn xuống phía dưới, dần dần bắt đầu lan tràn ra trên Thiên Linh đảo.
- Vốn Chân Linh phái tu sĩ cho rằng sương trắng lan tràn xuống phía dưới tất nhiên cũng cuốn ua linh khí nồng đặc ở định Thiên Linh sơn khuếch tán toàn bộ Thiên Linh đảo. Nếu như vậy, toàn bộ toàn thể Chân Linh phái đều có thể hưởng thụ linh khí nồng đặc trên Thiên Linh sơn mới phải.
Nhưng kết quả hiển nhiên làm Chân Linh phái chúng tu rất thất vọng. Sau khi những thứ sương trắng đó khuếch tán ra, chẳng những không mang đến linh khí nông đặc cho Thiên Linh sơn, ngược lại chỗ bị những sương trắng này tràn ngập vốn không coi là linh khí nồng đặc dường nào ngược lại bị thu nạp càng thêm mỏng manh.
Lúc này Chân Linh phái tu sĩ mới ý thức tới trung gian chỉ sợ không phải linh khí cùng mây mù hơi nước đơn giản như trong tưởng tượng của bọn họ như vậy.
Mây mù dần dần khuếch tán, suốt một năm sau thậm chí ảnh hưởng đến chỗ tòa cự hình đào tự. Toàn bộ Thiên Linh đảo nhìn từ trên biển đều là một mảnh mông lung trắng xóa. Thiên Linh sơn trung ương càng hoàn toàn bị sương trắng nồng đặc che giấu. Từ đỉnh núi đến sườn núi rồi đến chân núi, sương mù màu trắng che ánh toàn bộ Chân Linh phái trú địa uyển như tiên cảnh.
Nhưng mà chỉ có người tu sĩ lạc vào cảnh giới kỳ lạ mới hiểu, chỗ đi giống như tiên cảnh, hôm nay thậm chí ngay cả độ dày linh khí của Phi Linh đảo ban đầu chưa thống nhất trước đó đều không đạt tới.
Thiên địa dị tượng như thế đương nhiên làm toàn thể Chân Linh phải rất không hiểu. Không ngừng có tu sĩ hỏi thăm duyên cớ với cao cấp tu sĩ tiền bối sự trưởng của tông môn. Thế nhưng cao cấp tu sĩ của Chân Linh phái thủy chung vẫn ậm ừ không tiết lộ. Không ít tông môn con em còn từ trong thần sắc hiển lộ sự vui vẻ trong lúc vô ý của tiền bối tu sĩ mà suy đoán ra đây tất nhiên là một chuyện vui cực lớn trong tông môn.
Truyện khác cùng thể loại
84 chương
20 chương
32 chương
306 chương
676 chương
100 chương
898 chương
3 chương
5 chương
511 chương