Long Hòe lão tổ bị Vạn Độc Thương Khung Bích phong ấn trong đó không biết bao nhiêu năm tháng, cũng hoàn toàn ẽ ngăn cách nó cùng phương thế giới này. Nhưng Long Hòe lão tổ lại không biết tu luyện loại truyền thừa nào, không ngờ lại dưới tình huống không có lối kiếp vẫn lạc nhưng chưa hề ảnh hưởng tu vi để thăng. Song khi Long Hòe lão tổ tiếp xúc cấm cố, từ pháp tướng kỳ chưa từng trải qua ba lần lôi kiếp cũng đồng thời tới. Lôi kiếp uy mãnh như thế này thậm chí so với Lục Bình cùng bản mệnh phi kiếm đồng thời cho gọi Thuần Dương lối kiếp còn phải cao hơn không biết gấp bao nhiêu lần. Lục Bình phá vỡ hư không, chính xác đi tới lằn ranh phạm vị lớn nhất mà lối kiếp có thể liên lụy đến, hơn nữa rất nhanh sau đó phát hiện Tiêu Bạch Vũ cùng với Nguyên Tửu hai vị lão tổ cũng ở lằn ranh ấy. Lúc này Lục Bình như cũ không sợ hãi, hướng hai người mỉm cười ra hiệu. Tiểu Bạch Vũ mỉm cười đáp lại. Còn Nguyên Tửu lão tổ thì tỏ ra cứng rắn. - Lục đạo hữu có biết lai lịch của đại thụ linh yêu đó không? Tiêu Bạch Vũ mở miệng hỏi. Lục Bình cũng không từng che giấu, cười đáp: - Vị ấy là Long Hòe lão tổ. Vãn bối năm đó vào Vạn Độc Thương Khung Bích nhiều ngu dốt được ông ta chiếu cố, từng đáp ứng ngày sau khi lên cấp Thuần Dương thì giúp Long Hòe lão tổ thoát khốn. - Long Hòe lão tổ? Tiêu Bạch Vũ cùng Nguyên Tửu hiển nhiên cực kỳ xa lạ đối với danh tự này. Thế nhưng trong lời nói của Lục Bình thố lộ tin tức lại làm cho hai người biết Lục Bình cũng không phải là đánh bậy đánh bạ, mà là đối với lần này sớm có mưu đồ. Nguyên Tửu lão tổ không nhịn được hỏi: - Lục đạo hữu có biết lại lịch của vật đó, tu vi ra sao không? Lục Bình nhìn Nguyên Tửu lão tố một cái, nhàn nhạt đáp: - Lai lịch của Long Hòe lão tổ chính tại hạ cũng không quá a rõ. Về phần tu vị của ông ta ra sao, hai vị thân là Chân Linh tu sĩ, đối với lần này đương nhiên có điều cảm ứng mới phải! Tiêu Bạch Vũ cười cười, nói: - Vị đại thụ linh yêu đó tu vi so với bọn ta chỉ cao hơn chớ không thấp, chẳng qua lối kiếp cũng tới không giải thích được chút. Lục Bình không đáp lại lời nói của Tiểu Bạch Vũ, mà chỉ noil: - Bọn ta đánh nhiệt hỏa hướng lên trời, cũng không biết các phái tu sĩ trong Huyền Linh điện thương lượng như thế nào rồi? Tiêu Bạch Vũ nghe huyền ca biết nhã ý. Lục Bình đã phố bày thực lực với ông ta, như vậy lúc này Liệt Thiên Kiếm phái vẫn cần cùng Chân Linh phải liên thủ kéo xé Thủy Tinh cung, vì vậy nói: - Nói không chừng lần này yêu cầu Nguyên Tửu đạo hữu cắt chút đồ rồi. Đám người Vũ Văn Thông Thiên trơ mắt nhìn từ Thiên Linh đảo có ba đạo độn quang của pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ đi về Duyên Khôn đảo. Chỉ chốc lát sau, từ trên Thiên Linh sơn lần nữa dâng lên mấy đạo độn quang, đều là Chân Linh phái pháp tướng trung hậu kỳ tu sĩ, cũng giống như vậy cũng đi tới Duyên Khôn đảo. Vũ Văn Thông Thiên cười nói: - Xem ra Lục Thiên Bình cực kỳ coi trọng Thất Tinh động thiên, khiến cho toàn thể Chân Linh phái cũng không dám chậm trễ. Duyên Khôn đảo gặp chuyện không may tuy không thể nói khuynh sào ra hết nhưng cũng coi là tinh nhuệ toàn hướng. Tuy nhiên như vậy cũng đúng như bọn ta đoán, lúc này Thiên Linh sơn cũng không có người chủ sự. Một khi phá vỡ bình chướng cuối cùng của hộ phái đại trận này, Chân Linh phái giống như chó nhà có tang mặc cho người xẻ thịt! Vũ Văn Phi Tường cũng nói: - Đã như vậy, bọn ta vẫn phải tốc chiến tốc thắng. Lâm Vũ lão tổ vì bọn ta bắt buộc, chưa chắc chịu đem hết toàn lực! Vũ Văn Đạo Thiên nói thẳng với Vũ Văn Phi Tường: - Ngươi không nên đi, Chân Linh phái tu sĩ đi giám thị Duyên Khôn đảo, nếu bọn họ phát hiện không ổn trở về, ngươi dọc đường quấy rầy trì trệ, nhớ lấy không thể bị người vây. Vũ Văn Phi Tường quýnh lên đang muốn cãi lại, không ngờ Vũ Văn Thông Thiên cũng nghiêm mặt nói: - Đây là chú ý của ta cùng Thất thúc tổ ngươi, lần này xông trận tuy nói nắm chặt quá nhiều, cũng chưa chắc không có những nguy hiểm khác, lấy thực lực của ngươi thêm một mình người hoặc là bớt đi người cũng đều vô ngại. Tuy nhiên tương lai của Vũ Văn thế gia lại không thể thiếu ngươi. Ngươi phải thể nghiệm khổ tâm của Thật thúc tổ ngươi, lần này xông trần ngươi không cần phải đi. Đặng Thiên Minh lấy cái vảy màu vàng tím do Lục Bình lưu lại làm nòng cốt vận chuyển cả tòa đại trận của Duyên Khôn đảo. Nhất cử ngăn cách trấn áp Lâm Vũ lão tổ bản mệnh linh bảo đồng thời còn lấy lực của trận pháp vây khốn bản thân Lâm Vũ lão tổ, cố gắng lấy Lâm Vũ lão tổ khai ích hiến tế bí thuật, lấy Duyên Khôn đảo làm chi điểm, dẫn dắt cũng như cho gọi Phi Linh đảo hiện ra mặt biển. Vốn đại trận trên Duyên Khôn đảo dùng tới phối hợp Lục Bình “Thương Hải Tang Điền quyết”. Lấy sự tính toán của Lục Bình trước đó, sau khi hắn thành tựu Thuần Dương, lấy uy năng của “Thương Hải Tang Điền quyết”, mượn lực trận pháp đúng là có thực lực giải thoát Phi Linh đảo ra ngoài từ trong đại trận cầm cố ở đáy biển. Mặc dù sau khi chuyện thành công Lục Bình tất nhiên cũng mệt mỏi kiệt lực, sợ rằng cần mấy năm dùng để khôi phục, tuy nhiên so sánh với lấy được một tòa cự hình đào tự giàu có, đây hết thảy đều đáng giá. Nhưng sau khi Lâm Vũ lão tổ đi tới Bắc Hải cũng bị Lục Bình nhận ra được không ổn. Lục Bình liền cùng Đặng Thiên Minh âm thầm bày ra trận pháp bẫy rập trên Duyên Khôn đảo, ẩn giấu một đạo hiến tế trận pháp truyền thừa từ Cửu Huyền lâu có được. Lấy thực lực của Lâm Vũ lão tổ, dĩ nhiên là không cách nào thúc giục toàn bộ Duyên Khôn đảo đại trận. Nhưng nếu khởi động hiến tế bí thuật, lấy tài sản tánh mạng của Lâm Vũ lão tổ vị Thuần Dương tu sĩ này làm giá cao, đại trận đương nhiên cũng có thể công thành. Lâm Vũ lão tổ tuy là Thuần Dương, được Cửu Huyền lâu truyền thừa, hơn trăm năm qua mặc dù thực lực tăng mạnh. Nhưng dưới tình huống bản mệnh linh bảo bị trấn áp, bản thân cũng bị trận pháp ảnh hưởng, còn phải bị ba vị Chân Linh phái đại tu sĩ vây công sớm đã tiếp ứng không kịp. Sau khi ông ta nghe được một tiếng hiến tế” của Đặng Thiên Minh càng thêm can đảm câu liệt. Lâm Vũ lão tổ đồng dạng là được Cửu Huyền lâu truyền thừa, hiển nhiên hiểu được chỗ uy lực của Hiến tế” bí thuật. Mặc dù trước đó ông ta không thể nhìn ra hiến tế trận pháp do Chân Linh phái bí mật bày ra, nhưng hiện tại cũng lập tức suy nghĩ thông suốt tiên nhân hậu quả Nhưng đây hết thảy đã muộn, lực trận pháp khổng lồ đã đem Lâm Vũ lão tổ hoàn toàn quấn vào trong đó. Dưới ba vị đại tu sĩ vây công, Lâm Vũ lão tổ càng lúc càng không dư lực đi tránh thoát hiến tế trận pháp trói buộc. Chân nguyên trong huyết mạch lấy bản mệnh linh bảo bị trấn áp làm môi giới, kể cả sinh cơ trên dưới cả người cuồn cuộn bị thu nạp vào trong trận pháp. Toàn bộ Duyên Khôn đảo cũng bắt đầu chấn động kịch liệt. Nước biển bốn phía rung chuyển. Từng đợt một bọt sóng vọt tới trên bờ biển, hơn nữa bắt đầu dần dần liên lụy bên trong đảo: toàn bộ Duyên Khôn đảo đều đang chậm rãi chìm xuống. - Các ngươi cho rằng tính toán lão phu sẽ có thể có được Thất Tinh động thiên sao? Ha ha, các ngươi quá ngây thơ rồi, hiện nay sợ rằng đã bị người bao vây hết hang ổ rồi. Đường Lang bộ thiền Hoàng Tước ở phía sau. Lục Thiên Bình hắn cũng chưa chắc xem là không bỏ sót!