Đối với một chút này tất cả mọi người sẽ không phản đối, làm người tổ chức của Thuần Dương chi minh cùng với người có thực lực mạnh nhất, tiểu thiên thế giới từ vừa mới bắt đầu chính là vật Tiêu Bạch Vũ mưu tính chiếm đoạt, càng là một trong những thứ lý do đầu tiên ông ta thành lập Thuần Dương chi minh. Huống chi hôm nay Tiêu Bạch Vũ sắp bước vào thành tựu Chân Linh bước cuối cùng này, cho dù có người hiện tại từ trong tay ông ta có thêm tiểu thiên thế giới đi, ngày sau làm gì có thể giữ được. Thất Phiến lão tổ trầm ngâm nói: - Tiểu thiên thế giới thuộc về Tiêu đạo hữu tất cả đây là bắt đầu nói rõ. Nếu trong Cửu Huyền lâu có thành tựu tiểu thiên thế giới bí thuật truyền thừa hiển nhiên tốt nhất. Nếu không, kính xin Tiêu đạo hữu đến lúc đó có thể khai ích tiểu thiên thế giới, làm chư vị đạo hữu đều có cơ hội tham cứu ảo diệu của tiểu thiên thế giới thành tựu này. Tiêu Bạch Vũ ngẩn ra, lập tức nói: - Đây là chuyện đương nhiên! Mãn Nguyệt lão tổ lúc này đề nghị: - Không bằng như vậy, linh bảo, dị bảo chi lưu, bọn ta đến lúc đó theo như thứ tự thay phiên mười lấy một món, rồi sau đó tuần hoàn sau trước là được. Như vậy các vị lấy được linh bảo không tốt nhìn thứ tự cùng xem vận khí, như thế nào? Tam Thần lão tổ cũng mở miệng nói: - Như vậy cũng xem là một ý kiến hay, nhưng mà vào lúc xác định thứ tự lựa chọn vật phẩm, vòng sau cũng nên quay ngược lại thứ tự ưu tiên hai lần như vậy mới thỏa đáng. Lục Bình hiểu ý này, nói cách khác nếu xác định thứ tự lựa chọn của mười một vị tu sĩ, sau khi từ người thứ nhất đến thứ mười một chọn xong, lại từ người thứ mười một chọn trước và ngược trở về người thứ nhất chọn lấy một lần, như thế mới xem là một vòng, vậy thì có thể thu nhỏ lại sự chênh lệch hai bên. Tam Thần lão tổ đề nghị ngược lại lập tức lấy được sự công nhận của Cổ Duyệt, Thạch Hoa, Lâm Vũ lão tổ. Viên Phá Không cười “dát dát” hỏi: - Đã như vậy, thứ tự nên đứng hàng thế nào đây? Thần sắc của Thất Phiến lão tố không thay đổi, đáp: - Bất kể nói thế nào, bọn ta lần này minh hội đều do Tiêu đạo hữu phát khởi, thứ tự thứ nhất đều giao do Tiêu đạo hữu mới phải. Đây cũng không quá nhiều dị nghị, chẳng qua là thứ tự lui về phía sau nên đứng hàng thế nào lại khó mà nói. Phùng Lục lão tổ lúc này mở miệng nói: - Bài vị sau khi chiến như thế nào toàn là dựa vào bản lãnh cao thấp của mình! Tiêu Bạch Vũ lúc này cũng nói: - Đây cũng công bình, tuy nhiên nếu Tiêu mỗ đã được tiểu thiên thế giới, vòng thứ nhất trước sau hai lần chọn lựa Tiêu mô từ bỏ. Đêm khuya, sao trời trăng tròn treo cao, Thanh Minh Giang nhìn như bình tĩnh dưới đêm trăng lưu động, nhưng thực ra vẫn có thể nghe được nơi xa tiếng nước sông cọ rửa bờ sông mãnh liệt. Gió sông thổi tới, xa xa có thể nhìn thấy trên mặt sông rộng rãi, có một đạo bóng người ngồi treo trên sông lớn. Vị trí cho Lục Bình chính là ở Thanh Minh Giang từ hướng đông tay đột nhiên chuyển hướng quẹo chảy ào ào về hướng đông nam, ngoài mấy dặm sau lưng Lục Bình, chính là chỗ tông môn của Cửu Huyền lâu. Đột nhiên, một tiếng sáo trong suốt xa xa từ trong hư không xuyên thấu tới, chảy ào ào đầy trên mặt sông. Lục Bình treo đứng giữa không trung nghe tiếng sáo thần sắc chấn động cả lên, cả người chìm mất trong sông lớn. Một trăm ba mươi tám trượng dưới nước Thanh Minh Giang, Lục Bình rõ ràng bắt được chủ mạch của Thanh Minh Giang thủy mạch. Lúc này thủy mạch bởi vì đến gần chỗ ở của Cửu Huyền lâu tông môn, mà Thanh Minh Giang thủy mạch lại có tương đối một phần cho Cửu Huyền lầu sử dụng. Vì vậy, nơi này thủy mạch chấn động lộ ra kịch liệt dị thường. Dưới tình cảnh như thế, nếu đổi thành năm đó Lục Bình dưới Lạc Tâm sơn, sợ rằng tư cách tiến vào thủy mạch đều không có. Hôm nay thủy mạch mặc dù nhìn như rung chuyển không dứt, nhưng đối với Lục Bình mà nói đã có thể tùy ý ra vào rồi. Mặc dù như thế, thời điểm Lục Bình tiến vào trong thủy mạch còn có thể trong đó cảm nhận được tự thân nhỏ bé. Cái thủy mạch này nói trắng ra thì, đây chính là Bằng đạo nhân khi xưa tự tay khai ích ra. Hôm nay Lục Bình mặc dù thực lực có thể so với Thuần Dương, nhưng nếu muốn dao động cả Thanh Minh Giang thủy mạch, ít nhất ở người khác xem ra như cũ là lộ ra châu chấu đá xe. Theo như lời muốn nói là phá hư, có lẽ còn có người tin tưởng. Dù sao hôm nay chuyện trong tay Lục Bình có Thuần Dương linh bảo Lưỡng Đoạn sớm đã bị thiên hạ biết. Đây chính là Hóa Thủy Phù do Thiền đạo nhân tự tay chế thành. Nếu đúng thật là một cây kéo cắt xuống, cho dù không cách nào cắt đứt hết cả cái thủy mạch, cũng tất mang đến bị thương nặng cho thủy mạch. Chỉ như vậy, tất nhiên chính là núi sông bằng bể, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, chính bản thân Lục Bình cũng chưa chắc có thể sống sót dưới thủy mạch cắn trả. Trong thủy mạch, Lục Bình có thể rõ ràng nhận ra được lúc này Thanh Minh Giang thủy mạch mặc dù rung chuyển bất an, nhưng có một loại vận luật đặc hữu. Đây là bởi vì Cửu Huyền lâu lợi dụng Thanh Minh Giang thủy mạch tạo thành rung chuyển đặc hữu, càng gần tới Cửu Huyền lâu, loại rung chuyển đó càng rõ ràng. Lâm Vũ lão tổ tiếng sáo mặc dù truyền tới, nhưng Cổ Duyệt lão tổ rõ ràng vẫn chưa từng phát động đại trận thông qua địa mạch tới rút kéo Cửu Huyền lâu linh mạch, chẳng qua là báo cho Lục Bình bắt đầu chuẩn bị thôi. Lục Bình đảo hai tay, liên tiếp bấm ra mấy đạo pháp quyết. Linh Lung Tửu Đỉnh đã trôi trên bầu trời đỉnh đầu Lục Bình hơn nữa chậm rãi xoay tròn trong thủy mạch. Ngăn chặn Thanh Minh Giang thủy mạch, mặc dù chỉ là thời gian chốc lát, nhưng trong đó hung hiểm cũng không thua gì Phùng Lục cùng Tiêu Bạch Vũ bắt đầu trước tiên đánh vào Cửu Huyền lâu đại trận. Nhưng chính vì nguy hiểm đại thu hoạch cũng lớn, trong mười một vị tu sĩ tham dự kế hoạch chỉ có Lục Bình tinh tu thủy chúc tính công pháp, đối với chuyện dẫn dắt thủy mạch có lòng nhất, cũng có nắm chắc nhất. Huống chi Lục Bình trong quá trình ngăn chặn Thanh Minh Giang thủy mạch còn có thể dành chánh ngôn thuận thu thập thủy mạch tinh hoa, đây mới là chỗ Lục Bình chân chính xem trọng. Trước đó Lục Bình theo tinh hoa tích chứa trong nửa cái Thanh Minh Giang thủy mạch chi mạch, khiến cho tu vị của hắn trong mấy chục năm ngắn ngủi từ pháp tướng trung kỳ đột nhiên tăng mạnh tiến cấp pháp tướng hậu kỳ. Căn cơ vững chắc, chân nguyên hùng hồn, không chút bởi vì tu vi tăng trưởng quá nhanh mà đưa đến tài lực chưa đủ. Đó chẳng qua chỉ là một cái chi mạch thổi, lần này từ cơ hội này có thể dành chánh ngôn thuận thu thập tinh hoa của cả cái Thanh Minh Giang thủy mạch, mặc dù nguy hiểm cực lớn, nhưng đối với Lục Bình mà nói không thua gì cướp bóc nửa tòa Trường Sinh Động Thiên, tương đối nguy hiểm, vô luận như thế nào đều đáng giá. Vì thế Lục Bình thậm chí bỏ tư cách trước hết công vào Cửu Huyền lâu sẽ có thể đạt được càng nhiều lợi ích hơn. Đột nhiên, trong nước của Thanh Minh Giang truyền tới tiếng nổ trầm muộn ầm ầm, từ phần đáy nước sông đột nhiên dâng lên từng mảnh một vẩn đục. Bùn cát bị thủy mạch cuốn ùa, vọt lên cao về phía hạ du, rất nhanh, bốn phía thủy mạch liền bị nước sông vẩn đục tràn ngập. Cổ Duyệt lão tổ rốt cục bắt đầu dẫn động địa mạch, chẳng qua là nếu muốn thông qua địa mạch kéo rút Cửu Huyền lâu linh mạch cung ứng, động tĩnh này dĩ nhiên cực lớn. Lúc này bởi vì Lục Bình người vẫn trong thủy mạch, nếu ở bầu trời Thanh Minh Giang, sẽ có thể phát hiện toàn bộ Thanh Minh Giang hai bờ sông diện tích mười mấy dặm lấy Cửu Huyền lâu làm trung tâm đều thuộc về đất rung núi chuyển. Nước của Thanh Minh Giang cũng bắt đầu trở nên rung chuyển, nước sống mãnh liệt không ngừng vô đánh hai bờ sông.