Bộ khai thiên kiếm trận nói trắng ra chính là lấy ba bộ khai thiên kiếm thuật thần thông làm căn cơ, nếu hai người mỗi người thoát khỏi tổ hợp tự thân, hợp kích bất thành, kiếm trận làm sao còn có thể thành hình chứ? Trong lúc chúng ta cho rằng khai thiên kiếm trận đã bị Tiêu Bạch Vũ quậy đến đại loạn, lục kiếm đã vô lực vị kế, Tô Cẩm Hàn Băng Miện kiểm nhô lên cao một kiếm đâm xuyên qua Liệt Thiên kiếm khí của Tiêu Bạch Vũ, giống như một cây phi châm mang tuyển, lập tức vá lên châm thứ nhất trên khe hở không gian bị Liệt Thiên kiếm khí tê liệt! Đây có thể không cách nào ngăn trở Tiêu Bạch Vũ phá vòng vây, Tô Cẩm làm như thế sau khi thoát khỏi kiếm trận tiếp viện, một mình trước người Tiêu Bạch Vũ ngược lại giống như châu chấu đá xe vậy. Nhưng không chờ tới lúc chúng tu nhìn ra đầu mối, Tạ Thiên Dương một kiếm dấy lên liệt hóa cuồn cuộn, đánh tới Tiêu Bạch Vũ sau khi Hàn Băng Miện kiếm tiểu nhị hết tiệt Thiên kiếm khí của ông ta, phảng phất đem khe hở không gian bị vá lại lần nữa biến hóa, làm nó càng thêm bình thản không có biến động gì. Nhưng đồng thời bị làm cho bình lặng ấy còn có khai thiên kiếm trận. Kiểm trận vốn bị Tiêu Bạch Vũ phá vỡ một lối đi phá vòng vây bất chợt phong hồi lộ chuyển. Tiêu Bạch Vũ lần nữa bị áp trở về trong kiểm trận. Lần này động tác mau lẹ, khiến cho ánh mắt tu sĩ của các phải xem cuộc chiến không thể theo kịp, nhưng tu sĩ của các phái rất nhanh nhìn ra đầu mối toàn bộ kêu lên. Tạ Thiên Dương trong nháy mắt thi triển cũng không phải là Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm, rõ ràng chính là Chí Dương Phách kiếm tương hợp cùng Hàn Băng Miện kiếm! Tử Dương cung lịch đại truyền thừa quy củ, ba bộ khai thiên hợp kích thần thông, sáu đạo vô thượng kiếm thuật thần thông từ trước đến giờ không ai đơn truyền một đạo thần thông, theo quy củ không một người một mình luyện thành hai đạo thần thông. Trên thực tế trừ Giao đạo nhân năm đó truyền xuống khai thiên thần thông, chính là chế phái lão tổ cùng với sau đó Tử Đường cung lịch đại Chân Linh tu sĩ nhiều nhất cũng bất quá lấy lực một người độc chưởng một bộ hợp kích thần thông thôi. Nhưng lúc này Tạ Thiên Dương rõ ràng thi triển chính là một đạo khai thiên thần thông Chí Dương Phách kiếm khác ngoài Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm Chí Dương Phách kiếm cùng Hàn Băng Miên kiếm trong nháy mắt tạo thành hợp kích. Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm hai người đều là pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Lực hợp kích của hai người trên xa tổ hợp Nhạn Nam Phi cùng Phiền Minh Kiệt. Chính là Tiểu Bạch Vũ mưu đồ đã lâu dưới một kích phá vòng vây đó cũng cứng rắn bị hai người liên thủ ngăn trở. Tiểu Bạch Vũ không thể không lần nữa bị buộc vào trong kiểm trận vây khốn. Bởi vì trong tay hai người ngự sử chính là hai thanh khai thiên Thuần Dương kiếm khí, song kiếm hợp bích lại lấy hợp kích thần thông, uy lực của nó đâu chỉ để thăng gấp bội! Đây còn bởi vì duyên cớ Thuần Dương linh bảo Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm bản thân cùng Hàn Băng Miện kiếm cũng không hoàn toàn là một đội phi kiếm, nếu không song kiếm hợp bích thậm chí có có thể trực tiếp áp chế Tiểu Bạch Vũ chứ không phải bức lui! Làm sao hắn làm được? Làm sao hắn có thể dưới tình huống luyện thành Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm quyết lại luyện thành Chí Dương Phách kiểm! Nghi vấn này kêu lên trong lòng Tiêu Bạch Vũ. Tu sĩ của các phải xem cuộc chiến bốn phía cũng cùng nghi vấn. Chỉ có Vương Huyền Thanh mặt hiện vẻ đắc ý, tựa hồ đối với điều đó sớm có dự liệu vậy! Ba bộ hợp kích thần thông, sáu đạo vô thượng kiếm thuật thần thông truyền thừa chỉ có thể truyền cho sáu người cũng không phải là ngại vì môn quy trở ngại, thực ra bởi vì không thể. Trước khi lên cấp Thuần Dương, tất cả Tư Dương cung tu sĩ cố gắng chưởng không hai đạo khai thiên thần thông hoặc là một bộ hợp kích kiếm quyết không một ngoại lệ đều tuyên cáo thất bại, thậm chí mang đến hậu quả nghiêm trọng cho tu sĩ tự thân. Chính bởi vì như vậy, Tử Dương cung mới quyết định truyền thống một người chỉ truyền một đạo thần thông. Thời gian qua lâu, duyên cớ Tử Dương cung trên dưới ngược lại quên môn quy lúc lập phái, chẳng qua là đơn thuần thi hành môn quy thôi. Nhưng thiên hạ luôn không thiếu được người thiên phú dị bẩm. Tạ Thiên Dương không thể nghi ngờ chính là giáo giáo giả trong đó. Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm cùng với Chí 8 Dương Phách kiếm, Tạ Thiên Dương vừa khéo có thể tu luyện thành công toàn bộ hai bộ kiếm thuật thần thông đó, thậm chí có thể dung nạp một thân mà không bị ảnh hưởng. Nhưng lúc này sau khi Tử Dương cung lục kiếm đột nhiên thay đổi trận Lục Bình lại híp mắt không biết suy nghĩ chút gì! Trong quá trình Tạ Thiên Dương kiếm thuật có Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm đột nhiên biến đổi mà thành Chí Dương Phách kiếm Lục Bình bất ngờ phát giác một chút đồ quen thuộc! Đó là, đó là bóng dáng của “Phí Phản Doanh Thiên kiếm quyết”. Không sai, đúng là như thế, Tạ Thiên Dương Sở dĩ có thể chưởng không hai loại khai thiên kiếm thuật thần thông chí dương chí cương chính là xuất phát từ “Phí Phản Doanh Thiên kiếm quyết” dẫn dắt! Lục Bình giống vậy luyện thành “Phí Phản Doanh Thiên kiếm quyết”, nhưng hắn cũng rất ít dùng đến một bộ kiếm quyết ấy. Bởi vì một bộ kiếm quyết ấy tuy là thủy hành kiếm thuật, thực ra thẩm mang theo hành hỏa, chính là “Phí Phản Doanh Thiên”, một chữ “Phí” biểu hiện lâm ly tân trí hết tinh túy của một bộ vô thượng kiếm thuật thần thông. “Phí Phản Doanh Thiên kiếm quyết” thực ra chính là một bộ kiếm thuật thần thông nước lửa tương tể, nhìn như cùng hai loại khai thiên kiếm quyết chí dương chí cương mà Tạ Thiên Dương chưởng không cũng không bao nhiêu quan hệ. Nhưng Lục Bình lại mơ hồ có thể cảm giác đến “Phí Phản Doanh Thiên kiếm quyết có thể khiến cho mấu chốt của nước lửa tương tê giống vậy cũng là mấu chốt để Tạ Thiên Dương có thể chưởng không hai loại khai thiên kiếm quyết này! Lục Bình thấp giọng mắng: - Người này chiếm tiện nghi lớn rồi, năm đó sao dễ dàng lại cho hắn “Phí Phân Doanh Thiên kiếm quyết” như vậy chứ! Khai thiên kiếm trận đột nhiên biến hóa đánh Tiêu Bạch Vũ một mình trở tay không kịp. Tô Cẩm cùng Tạ Thiên Dương hai vị đại tu sĩ lấy hai thanh Thuần Dương kiếm khí hợp bích thi triển hợp kích bí thuật làm chủ công, trong lúc nhất thời lần nữa áp chế Tiểu Bạch Vũ chỉ có chiều giá công. Tràng diện thậm chí còn phải thảm hại hơn so với lúc trước bởi vì tam đại Thuần Dương linh bảo phi kiếm xuất hiện. Trên thực tế lúc này khai thiên kiếm trận sơ hở lớn hơn. Sau khi Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm liên thủ, còn dư lại Quách Loạn Tinh cùng với Điền Bá Lương hai người căn bản không thể nào giống như Tạ Thiên Dương chưởng khống hai đạo khai thiên kiếm thuật như vậy. Bởi vì hai người này phối hợp trên thực tế là mạo hợp thần cách, huống chi hai người pháp tướng trung kỳ tu vị vốn chính là xương sườn mềm lớn nhất của khai thiên kiếm trận. Nhưng lúc này Tiểu Bạch Vũ hoàn toàn bị áp chế căn bản không rãnh bận tâm sơ hở rõ ràng như vậy nữa. Trên thực tế một tòa khai thiên kiếm trận đó của Tử Dương cung từ vừa mới bắt đầu không phải là hoàn mỹ không tỳ vết. Từ tu vi của hai người là Quách Loạn Tinh cùng Điền Bá Lương, đến vốn có ba đôi Thuần Dương kiếm khí cũng chỉ có ba thanh, cho tới bây giờ Quách Loạn Tinh cùng Điền Bá Lương yếu nhất phải liên thủ một cách yếu ớt, sơ hở của kiểm trận thật ra càng lúc càng lớn. Nhưng theo kiếm trận biến đổi, uy lực của kiếm trận cũng càng ngày càng mạnh. Hơn nữa phúc độ tăng trưởng uy lực của kiểm trận thời khắc đều gia tăng lớn hơn sơ hở, lúc này mới khiến cho lục kiếm có thể thủy chung giữ vững áp chế Tiêu Bạch Vũ. Cho dù sơ hở trong kiểm trận rõ ràng như vậy, Tiêu Bạch Vũ cũng vô lực nắm lấy cơ hội. Tu sĩ của các phái lão tổ đua nhau trầm mặc. Lúc này cho dù pháp tướng trung kỳ tu sĩ thực lực yếu nhất trong tu sĩ xem cuộc chiến cũng có thể rõ ràng nhận ra được chỗ sơ hở của kiếm trận. Nhưng cho dù bản thân Lục Bình tự nghĩ đổi thành Tiểu Bạch Vũ chỉ sợ cũng vô lực ở nơi này chờ bị vây công bắt lại sơ hở. Xích Luyện Anh có chút không nắm được hỏi: - Tiêu Bạch Vũ, đây là sắp thua sao?