- Là người nào? Khổng Kinh yêu vương hung hãn hỏi. - Xem ra là Chân Linh phái Ma Kiếm Ân Thiên Sở! Đại tu sĩ thấp giọng nói: - Người đó sự thừa Âm Ảnh chân nhân trong Chân Linh phái Nhị đại đệ tử Tam Chân Tứ Linh, thực ra lại là nghiệt chủng của Bằng Ly nhất tộc cùng Âm Ảnh chân nhân. Một tay ám sát bí thuật trong tay uy lực mạnh mẽ, thậm chí đã từng một lần cùng Lục Thiên Bình nổi danh. Ở Bắc Hải tu luyện giới được gọi là? Một tiên một ma, tiên là Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên, còn ma chính là Ma Kiếm Ân Thiên Sở! Đại tu sĩ dùng một chút, nói: - Chân Linh phái sớm đã phát hiện hành động của bọn ta rồi! - Vậy thì thế nào! Lực chú ý của Không Kinh yêu vương cuối cùng từ trên người Tạ yêu vương trước người chuyển dời đến Hoàng Ly đảo phía trước lạnh giọng nói: - Nếu Chân Linh phải thật đúng là sớm có chuẩn bị, đó chính là bày mai phục lặng lẽ đợi bọn ta lọt lưới. Hôm nay họ phái ra một sát thủ chung quanh giết người ý đồ nhiễu loạn, ngược lại chứng minh Chân Linh phái hữu tâm vô lực. Bọn ta chỉ cần để ý tiến vào Hoàng Ly đảo, sát thủ cứ mãi trốn tránh rồi ám sát chung quy không thể nào đi ra trước mặt đài được. Phía yêu tộc chưa từng tham chiến liền tổn hại vị pháp tướng tu sĩ trước, điều này tổn thương cực lớn đối với tinh thân của yêu tộc tu sĩ. Cũng may hai vị đại tu sĩ có đầy đủ lòng tin đánh vỡ phòng ngự của Hoàng Ly đảo. Chỉ cần khơi dậy lòng chém giết của yêu tộc tu sĩ, đối mặt nhóm lớn tự nguyên tu luyện độn tích trên Hoàng Ly đảo, đủ cho yêu tu tu sĩ trong đại chiến kế tiếp lần nữa phấn chấn tinh thần. Đông Dật lão tổ lúc này đã không thể không tự mình hiện thân đối chiến cùng Hoàng Ly đảo pháp tướng tu sĩ ở lại giữ đảo. Mặc dù lão ta đã làm đầy đủ suy đoán đối với sự phòng ngự của Hoàng Ly đảo, nhưng đường đường một vị đại tu sĩ vào lúc đổi mặt Hoàng Ly đạo phòng ngự cũng dần dần dâng lên một cổ cảm giác vô lực. Điều này làm cho Đông Dật lão tổ không khỏi trong lòng dâng lên một cổ cảm giác vô chừng. Lão ta bị hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ chặn lại. Hai người này nghiêm chỉnh mà nói cũng chưa tính là Chân Linh phái tu sĩ, nói đúng hơn là tùy tòng hay truy tùy giả của Lục Thiên Bình. Lục Thiên Bình theo bảo thuyền đi Trung Thổ, lại không ngờ để hai người này ở lại Hoàng Ly đảo. Có hai người liên thủ, hơn nữa một vị trận pháp đại sư chủ trì thủ hộ trận pháp, không ngờ lại có thể cực kỳ im lìm đỡ được Đông Dật lão tổ đánh vào. Im lìm! Đúng rồi, loại cảm giác không quá hay này cũng bởi vì một phần im lìm của Chân Linh phái tu sĩ trên Hoàng Ly đảo. Trên thực tế chỉ dựa vào một mình mình không cách nào công phá sự phòng ngự của Hoàng Ly đảo vốn nằm trong dự liệu của Đông Dật lão tổ, nhưng sau lưng Đông Dật lão tổ không chỉ có có một mình lão. Lúc này yêu khí khổng lồ có thể nói là che khuất bầu trời. Đây cũng là duyên cớ Đông Dật lão tổ dễ dàng tỏ rõ thân phận xuất thủ trước công kích Hoàng Ly đảo. Trước mặt lực lượng tuyệt đối, Hoàng Ly đảo đã khó thoát kết quả tiêu diệt, người chết hiển nhiên sẽ bảo thủ bí mật. Về phần yêu tộc, trước đó không ngăn cản Chân Linh phái phản pháo kế tiếp hiển nhiên không nói mình bộc lộ đi ra, mà đợi đến thời điểm yêu tộc bại lộ mình, sợ rằng Chân Linh phái cũng đã hữu tâm vô lực rồi! Đối mặt yêu tộc chấm dứt đối với lực lượng bao vây, Chân Linh phái tu sĩ trên Hoàng Ly đảo xem ra sớm đã biết được mới phải. Nhưng đối mặt diệt đính tai ương, Chân Linh phái tu sĩ từ đầu im lìm như vậy? Coi như hai vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ trước mắt có ý chí ở đủ bền bỉ, có thể làm được tới thấy chết không sờn, như vậy Hoàng Ly đảo hơn ngàn tu sĩ thường trú lại làm sao có thể làm được không loạn chút nào? Toàn bộ trên Hoàng Ly đảo thật sự là quá yên tĩnh, đây mới là căn nguyên khiến Đông Dật lão tô trong lòng bất an! Trừ phi Chân Linh phái đối với lần này sớm có dự liệu, cũng làm xong chuẩn bị đầy đủ! Nghĩ tới những thứ này, Đông Dật lão tổ ý nghĩ đầu tiên chính là lập tức thông báo yêu tộc tu sĩ sau lưng lập tức phải theo đó phát khởi toàn diện tiến công. Nhưng Đông Dật lão tổ vẫn cứng rắn đem ý nghĩ này ép xuống. Lúc này Đông Dật lão tổ đã khai cung không quay đầu lại. Nếu Hoàng Ly đảo thật là một bẫy rập to lớn, lão cũng chỉ có thể nhắm mắt nhảy xuống, không những mình nhảy xuống, còn phải lôi kéo yêu tộc cùng nhảy xuống! Điều Hải Lệnh treo cao ở đỉnh đầu Đông Dật lão tổ, trong lúc mơ hồ dường như cũng một hình thể giao kình khổng lồ sôi trào trong ánh sáng của Điều Hải Lệnh lóe lên. Mà theo giao kình sôi trào, nước biển bốn phía Hoàng Ly đảo lại bắt đầu rung chuyển vọt lên, dần dần tạo thành đợt sóng khổng lồ, chuẩn bị cho lần trùng kích kế tiếp. Khổng Kinh lão tổ nhìn Điều Hải Lênh ở đỉnh đầu Đông Dật lão tổ trong hai mắt lóe ra ánh sáng kỳ dị. Đặc biệt là khi nhìn thấy đầu giao kình khí linh dưới Đông Dật lão tổ Thương Hải quyết thần thông ngự sử phát huy ra uy năng lớn lao, Khổng Kinh lão tổ càng thêm xẹt qua một tia vẻ hung tợn. Điều Hải Lệnh vốn dĩ phải là vật mà Thượng Hải lão tổ để lại cho Giao Kình nhất tộc ta, cũng chỉ có trong tay Giao Kình nhất tộc mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của món linh bảo này. Đáng tiếc chính là Thượng Hải Chung cùng Quái Vân Phàm hiện giờ lại trong tay Chân Linh phái. Nếu không, dựa vào Thượng Hải tam bảo, Giao Kình nhất tộc vốn mới là bá chủ của Bắc Hải yêu tộc, lại hà cớ gì ở biển sâu yêu vực bị Nguyên Thủy Cự Ngạc ngoại lại hộ đè nén một đầu như vậy! Không Kinh lão tổ hung ác phát khí, muốn nhân cơ hội phát tác trên đầu Chân Linh phái ở Hoàng Ly đảo. Cùng lúc đó, một vị Nguyên Thủy Cự Ngạc nhất tộc đại tu sĩ khác cũng đã xuất thủ. Ba vị đại tu sĩ liên thủ ra oai, Hoàng Ly đảo phá ngay trong khoảnh khắc. Một chỗ động phủ trước một chỗ cấm địa hậu sơn Huyền Linh đảo, một đạo độn quang rơi xuống, Phùng Hư Đạo vội vã đi tới, thấy Lâm Hư Thanh trước cửa động phủ gấp giọng hỏi: - Lâm sư đệ, Lão sư đâu? Lâm Hư Thanh đáp: - Sư bá vẫn tĩnh tu! - Đây là lúc nào rồi mà lão sư còn nhàn tình nhã trí. Không được, hôm nay thời cơ cấp bách, Huyền Linh phái chúng ta không thể rơi sau người ta. Nếu không lợi ích tất nhiên cũng phải nhường cho Thương Hải Tông đoạt đi, chúng ta ngay cả cơ hội uống canh cũng không có, Phùng Hư Đạo vừa gấp giọng nói, vừa muốn xông vào trong động phủ. Lâm Hư Thanh vội vàng muốn ngăn trở, lại bị Phùng Hư Đạo một thanh kéo ra, nói: - Ngươi tránh ra, xảy ra chuyện do một mình lão phu gánh chịu! Nhìn một chút bóng lưng sư huynh hấp tấp này của mình đi vào động phủ, Lâm Hư Thanh bất đắc dĩ thở dài một cái, suy nghĩ một chút, cũng xoay người đi vào phía sau hắn. Đạo Thắng lão tổ rất thất vọng nhìn Phùng Hư Đạo trước mắt. Những năm gần đây, Huyền Linh phái hậu bối tu sĩ lọt vào một tình cảnh lúng túng không biết ứng xử ra sao. Tu sĩ đời thứ nhất vốn có năm vị pháp tướng tu sĩ hôm nay cũng chỉ còn lại có lão ta cùng với Đạo Diễn, Đạo Lễ ba người.