Trong lòng Loan Ngọc càng cảm thấy bội phục lại nghe Lục Bình nói: - Bây giờ khẩn yếu nhất vẫn phải hồi phục thương thế. Đợi đến sau khi thương thế của người bình phục hẳn, ta dẫn người đi tới một chỗ bí mật, tất nhiên sẽ khiến cho người rất vui mừng! Loan Ngọc gật đầu một cái, sau đó sắc mặt đỏ lên, hỏi: - Lục huynh, Cầm nhi hôm nay ở nơi nào, nàng hiện nay ra sao? Lục Bình cười to “ha ha”, đáp: - Phải phải, cũng quên chuyện này. Cầm Nhi hôm nay là pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, giờ đang bên trong Hoàng Kim ốc. Ta đưa Loạn huynh cùng Cầm nhi gặp nhau! Lục Bình phất tay rạch ra cánh cửa không gian của Hoàng Kim ốc, không nói lời gì đưa Loạn Ngọc đi vào. Nụ cười trên mặt Lục Bình từ từ trầm xuống, một tia cười lạnh từ khóe miệng lộ ra, sau đó cất bước đi ra ngoài mật thất. Lục Bình trở ra mật thất, Khương Thiên Lâm, Thiên Cầm hai vị lão tổ cùng với Thiên Vương, Thiên Phong hai vị pháp tướng tu sĩ hiệp trợ Khương Thiên Lâm đóng ở Xích Vụ đảo cũng đã chạy tới, nghĩ rằng hai người cũng từ chỗ của Khương Thiên Lâm biết được tin tức Hỏa Loan nhất tộc sắp đại cử xâm lấn Xích Vụ đảo. Xích Vụ đảo đã thành một chỗ vô cùng trọng yếu Chân Linh phải thu tập tư nguyên tu luyện. Mặc dù có Khương Thiên Lâm vị đại tu sĩ này trấn giữ, lại có Thiên Vương, Thiên Phong tương trợ nhưng cũng lộ ra đơn bạc. Huống chi Xích Vụ đảo chính là thiên đường tu luyện hỏa chúc tính công pháp, Chân Linh phái ở nơi này không có những pháp tướng tu sĩ tu luyện hỏa chúc tính công pháp trấn thủ cũng thực quá mức lãng phí. Thiên Cầm lão tổ hiển nhiên là bởi vì Loan Ngọc rồi sau đó đến. Khương Thiên Lâm tựa hồ thấy được Lục Bình nghi ngờ, giải thích: - Thiên Thành sự thúc các ngươi mang theo Thiên Luyện đi khu vực trung ương của Xích Vụ đảo, tựa hồ tìm kiếm một loại linh tài cực kỳ khan hiếm. Ánh mắt của Lục Bình sáng lên, nói: - Trần Luyện sư huynh ngưng tụ pháp tướng thành công rồi sao? Đây chính là một chuyện vui! Thiên Cầm lão tổ mỉm cười, nói: - Đâu chỉ có Trần Luyện, trong ba năm nay vợ chồng Chuông Kiếm, Mã Ngọc cùng Chuông Kiềm, Mã Ngọc cũng song song lên cấp pháp tướng kỳ, bản phái lại thêm ba vị pháp tướng tu sĩ! Khương Thiên Lâm gật đầu nói: - Ta biết bảo thuyền đã quay đầu từ nam bộ hải vực chạy tới nơi này. Hai người Chuông Kiếm, Mã Ngọc cũng trên thuyền, không biết ngày nào sẽ đến Xích Vụ đảo hải vực. Khương Thiên Lâm là người thực tế chưởng khống Chân Linh phải bảo thuyền. Lúc này ông ta tuy không có trên thuyền, nhưng tùy thời có thể điều động hành trình của bảo thuyền. Thiên Vương lão tổ nói: - Có bảo thuyền trấn giữ, nghĩ đến Hỏa Loan nhất tộc ít nhất không dám quá mức phách lối trước mặt bản phái. Nếu liên hiệp Bắc Hải các phái nữa, Hoa Loan nhất tộc chưa chắc dám nói thắng! Thiên Phong đột nhiên mở miệng nói: - Liên hoành! Thiên Xương lão tổ sửng sốt, hỏi: - Liên hoành? Liên kết với ai? Bắc Hải môn phái nào dám mạo hiểm chống lại thiên hạ to lớn này? Thiên Vương lão tổ vừa dứt lời, liền có môn hạ đệ tử tới bẩm báo, nói môn phái truyền tới tin tức, có Đông Hải Hỏa Loan tốc sứ giả tới Thiên Linh sơn, chưởng môn đang tiếp đãi. Thiên Vương lão tổ sĩ ý động, tự lẩm bẩm: - Nếu liên thủ Hỏa Loan nhất tộc, ngược lại vô cùng có thể chia đều Xích Vụ đảo! Khương Thiên Lâm nhìn Thiên Vương lão tổ hỏi: - Chia đều sao? Đừng quên bản phái hôm nay chiếm cứ một phần từ bên ngoài Xích Vụ đảo. Nếu như nói chia đều là một nửa Xích Vụ đáo mà bản phái cùng Hỏa Loan nhất tộc chiếm, còn dư lại ba phần tư thì song phương chia đều phải không? - Giả thiết trước bản phái không thể nghi ngờ bị thua thiệt. Giả thiết sau người nói Hỏa Loan nhất tộc hưng sự động chúng lại nguyện ý để mất đi chỗ tốt này sao? Thiên Xương lão tổ chê cười nói: - Cũng chỉ có cách nói như thế mà thôi. Thiên Cầm nói tiếp: - Bắc Hải thế cục hôm nay vi diệu, bản phái nếu dẫn đầu mở ra khai đoạn dân sói vào nhà. Bắc Hải các phái chưa chắc sẽ không tranh nhau noi theo. Đến lúc đó bản phái chẳng những có thể bị Bắc Hải các phái đối đãi cô lập, Bắc Hải thế cục cũng tất sẽ nát nhừ. Hôm nay bản phái chính là chuẩn bị cho bảo thuyền đi Trung Thổ, Bắc Hải thế cục xem ra hết thảy nên lấy ổn làm chủ. Vì vậy lần này ta cho rằng liên hiệp Bắc Hải các phái cùng chống chói Hỏa Loan nhất tộc là thỏa đáng nhất. Thiên Xương lão tổ trầm ngâm nói: - Tuy nói như vậy, nhưng bản phái hôm nay thế lớn, nếu muốn liên hiệp bản phái dĩ nhiên lấy bản phái làm chủ. Vậy thì chống lại Hỏa Loan nhất tộc bản phái cũng tất nhiên làm tiên phong, như vậy cũng không ổn! Đang lúc này, Khương Thiên Lâm lần nữa lấy được tin tức đến từ Thiên Linh sơn, giơ giơ ngọc giản trong tay lên, cười nói: - Chưởng môn có lệnh, bọn chúng tôi nhất định sẽ dựa vào cơ hội mà hành động ở Xích Vụ đảo! Thiên Cầm lạnh lùng nói: - Chưởng môn quả thật là giỏi tính toán! Nhưng đối với Lục Bình mà nói, Thiên Cầm lão tổ tựa hồ ít nhiều có chút thất vọng. Xem ra sự tôn phán đoán lại một lần nữa đi trước bà ta. Lục Bình cũng mặc kệ những thứ này, khi chưởng môn dụ lệnh đến hắn cũng rõ ràng sự tính toán của lão sư, hiển nhiên phải ủng hộ lão sự mình tính toán, cười nói: - Chuyện tốt như vậy, chỉ cần báo thuyền trước khi Hoa Loan nhất tộc đến bên trong Xích Vụ đảo hải vực phạm vi thế lực của bản phái, Hỏa Loan nhất tộc tất nhiên sẽ không cùng bản phái tử đấu. Đến lúc đó tất nhiên sẽ lấy phạm vị thế lực những môn phái khác làm cửa đột phá, bản phái ngồi chờ những môn phái khác cầu viện, như vậy cũng đã chủ động chiếm cứ rồi. Thiên Xương lão tổ thời điểm này hiểu dụng ý của chương môn, nhưng vẫn nói: - Như thế bản phái đến Bắc Hải các phái chiếm chủ động, đối với Hỏa Loan nhất tộc mà nói cũng thành bị động. Hỏa Loạn nhất tộc khi nào phát động công kích, sẽ đem phạm vi thế lực của nhất phải chiếm cứ làm cửa đột phá. Mục đích thật sự của bọn họ là gì những thứ này bọn ta đều không biết gì cả! Lục Bình lúc này mở miệng nói: - Trước đây Loan huynh nói, Hỏa Loan nhất tộc đại cử Bắc xâm, trừ bởi vì hỏa chúc tính từ nguyên tu luyện trong Xích Vụ đảo này làm người ta thèm thuồng ra, càng trọng yếu hơn còn có thể là vì một món hoặc là một ít bảo vật mà đến. Bây giờ khẩn yếu nhất chính là phải hiểu rõ Hỏa Loan nhất tộc rất cuộc là vì bảo vật gì mà tới. Bọn họ từ đầu biết được món bảo vật này có trong Xích Vụ đảo. Như thế, ít nhất trong tranh đấu có thể phát sinh kế tiếp, môn phái có thể chiếm cứ chủ động. - Chính là đạo lý này! Thiên Vương lão tổ phụ họa nói: - Trong tất cả tu sĩ của bản phái, nếu nói đối với khu vực trung ương của Xích Vụ đảo quen thuộc nhất chỉ sợ cũng thuộc về Thiên Thành sư đệ. Lần này Thiên Thành sư đệ thành công lên cấp pháp tướng trung kỳ. Bản mệnh thần thông Hỏa Ngục Phan Thiên đại trận đã đại thành, có lẽ có thể trong khu vực trung ương mang về càng nhiều hơn tin tức cũng nói không chừng. Khương Thiên Lâm lão tổ nói: - Vô luận mục đích thực sự của Hỏa Loan nhất tộc rốt cuộc chỗ nào, nhưng có một chút cũng không thể nghi ngờ, đó chính là Hỏa Loan nhất tộc trù mưu lâu như vậy. Vì thế không tiếc tốn hao mấy năm chờ đợi Diễm Cửu Tiểu thành tựu Thuần Dương. Như vậy đương nhiên an bài kín đáo thỏa đáng, nhưng cũng nói Hỏa Loan nhất tộc thật ra thì cũng không nắm chắc tất thắng, chí ít cũng không nắm chắc thắng trong thời gian ngắn. Nếu Hỏa Loạn nhất tộc đúng thật tới Xích Vụ đảo là vì bảo vật gì có thể tồn tại trong đó, như vậy bọn ta cũng hoàn toàn có thời gian đầy đủ ứng đối hết thảy kế tiếp! Thiên Phong lúc này cũng nói: - Nhân thủ không đủ!