Chân trời lại là hai đạo quang hoa thoáng qua, cũng là Ngũ Hành tông hai vị đại tu sĩ chạy tới. Một người trong đó chính là Thủ Hành lão tổ mà Lục Bình đã gặp qua bên trong đạo đàn thế giới. Lâm Vũ lão tổ nhìn nhìn hai vị Ngũ Hành tông đại tu sĩ chạy tới, lại cười nói: - Mộc đạo hữu, thực lực của quý tổng hôm nay sợ là không ngăn được bọn ta, như vậy chúng ta xin cáo từ! Mộc Linh Tử không nói một lời. Lâm Vũ nháy mắt một cái về phía Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm. Hai người theo Lâm Vũ lão tổ bắt đầu chậm rãi lui về phía sau, cho đến khi biến mất thân hình trong mây mù. - Sư thúc, vì sao không đuổi giết bọn họ, Chân Linh phái Lục Thiên Bình trực tiếp để cho Cốc sư huynh mất đi hy vọng lên cấp Thuần Dương. Bản phái lần này trong đạo đàn thế giới có được Hán Bạch Ngọc bồ đoàn cũng có bốn cái trên người của Cốc sư huynh, sau đó bị Chân Linh phái đoạt đi trữ vật pháp khí. Một người Ngũ Hành tông đại tu sĩ khác tới cùng Thủ Hành lão tổ đối với Mộc Linh Tử để cho mọi người Chân Linh phải chạy thoát rất không hiểu, nhưng Thủ Hành lão tổ ở một bên lại trầm mặc không nói. Lấy lực lượng của Ngũ Hành tông lúc này, coi như toàn lực xuất thủ cũng không bắt được Chân Linh phải có Thuần Dương tu sĩ làm chỗ dựa. Nghĩ đến Lục Thiên Bình đó có thực lực nghịch thiên, nếu Mộc Linh Tử bị Lâm Vũ lão tổ quấn lấy, Chân Linh phái phản qua một kích cũng dễ dàng. - Câm miệng! Mộc Linh Tử cực kỳ tức giận trợn mắt nhìn vị Ngũ Hành tông đại tu sĩ đó một cái, rồi sau đó nhìn Thủ Hành lão tổ một chút, hỏi: - Thủ Hành, Hán Bạch Ngọc bồ đoàn trên người người còn mấy cái? Thủ Hành lão tổ trong đầu thoáng qua một đạo lửa nóng, nhưng trên mặt không hiển lộ chút nào trầm giọng đáp: - Trên người đệ tử còn được hai cái Hán Bạch Ngọc bộ đoàn. Tuy nhiên Thủy sư điệt bên trong đạo đàn thế giới cũng được một cái bồ đoàn. Mộc Linh Tử gật đầu một cái, nói: - Sau khi trở về người làm nhiều một ít chuẩn bị đi, nói không chừng lần này phải để cho bảo định tiêu hao lớn một chút rồi! Ba người Lục Bình rất nhanh sau đó đuổi kịp đám người Lưu Thiên Viên rời đi trước đó. Huynh đệ Tần Vũ, Tần Cương đã đi trước chạy tới hội hợp cùng đám người Lưu Thiên Viên. Khương Thiên Lâm hướng Lâm Vũ chắp tay xá dài, nói: - Lần này phải đa tạ tiền bối trượng nghĩa tương trợ! Lâm Vũ lão tổ cười nói: - Chẳng qua một cái nhấc tay thôi, chỉ là lão phu vô luận như thế nào cũng không nghĩ tới hai vị liên thủ không ngờ lại có thể chống được một kích của Mộc Linh Tử. Mộc Linh Tử tuy rằng sử dụng không gian thần thông, chân thân cũng không tới đó, thế nhưng lần đó xuất thủ cũng toàn lực thi triển, dễ sợ a! Lục Bình không muốn nói nhiều về chuyện này, mà là hỏi: - Tiền bối lần này không phải là đi hải ngoại tu luyện giới du ngoạn sao? Lâm Vũ lão tổ nhìn Lục Bình một chút, cười đáp: - Lão phu tán tu một người, không có chỗ ở cố định, đi hải ngoại tu luyện giới du ngoạn một chuyến cũng tốt. Tần gia huynh đệ ý đồ ở hải ngoại thành lập căn cơ, trọng chinh Lạc Tâm phái nhất mạch truyền thừa. Lão phu cũng cố ý đem truyền thừa tự thân giao do bọn họ. Đến lúc đó nói không chừng còn phải mời Chân Linh phái chư vị giúp đỡ một hai chuyện quan trọng! Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm hai người nhìn nhau một cái. Khương Thiên Lâm cười nói: - Đây là chuyện đương nhiên. Tần gia huynh đệ nếu có gì khó xử chỉ cần mở miệng, toàn thể Chân Linh phải tất làm hết khả năng! Trầm ngâm một chút, Khương Thiên Lâm lúc này mới hỏi: - Chẳng qua là không biết trong lòng Tần gia huynh đệ đã có thiết tưởng bước đầu, căn cơ của tông môn muốn thành lập nơi nào hay không? Lâm Vũ lão tổ nhìn hai người Tần Vũ, Tân Cương mặt lộ vẻ vui mừng một chút trong lòng khe khẽ thở dài, trên mặt lại cười nói: - Đối với hải ngoại tu luyện giới, bọn ta dĩ nhiên không quen thuộc bằng quý phái, không biết chư vị có đề nghị gì tốt không? Khương Thiên Lâm nhìn Lục Bình một chút, đáp: - Những thứ này vốn là tiền bối cùng Tần gia huynh đệ tự mình đi hải ngoại nhìn một chút cho thỏa đáng. Tuy nhiên vãn bối xem ra, hôm nay Vẫn Lạc bí cảnh cùng với Đông Hải tu luyện giới bắc phương hải vực ngược lại là chỗ không tệ. Khương Thiên Lâm dừng một chút, thấy được Lâm Vũ lão tổ vẫn như cũ mỉm cười đang nghe, liền nói tiếp: - Hải ngoại các phái trong Vân Lạc bí cảnh khắc có cứ điểm. Nhưng Vẫn Lạc bí cảnh từ trước đến giờ hỗn loạn, hơn nữa nhân yêu hai tộc hỗn tạp, nếu là ở bên trong tìm một nơi lập được căn cơ, vả lại có tiền bối chiếu ứng, Lạc Tâm phái truyền thừa hiển nhiên sẽ không đoạn tuyệt. Hơn nữa thế lực trong Vẫn Lạc bí cảnh lập ra đông đúc, Tần gia huynh đệ cũng sẽ không quá mức làm người khác chú ý, mượn cơ hội nghỉ ngơi lấy sức. Ngoài ra bạn phải có chút kinh doanh trong Vẫn Lạc bí cảnh, đến lúc đó cũng có thể chiếu ứng một hai lẫn nhau. Lâm Vũ lão tổ gật đầu nói: - Vẫn Lạc bí cảnh lão phu cũng đã nghe nói qua, nơi đó tình thế hỗn loạn, nhưng là một chỗ tốt để ẩn núp. Chẳng qua Lạc Tâm phái ngày sau muốn phát triển lớn mạnh, nơi đó lại có vẻ phong bế một ít. Tần gia huynh đệ vốn không nguyện ý lớn đối với lập phái trong Vẫn Lạc bí cảnh, lúc này nghe được Lâm Vũ lão tổ cũng là ý không khỏi vui mừng, nhưng ngay sau đó nghe đến Khương Thiên Lâm nói: - Nếu như vậy, Đông Hải tu luyện giới bắc bộ hải vực cũng là một chỗ tốt. - Đông Hải tu luyện giới từ sau khi Bắc Minh tan rã, bắc bộ hải vực lọt vào thời kỳ thế lực trống không. Tuy có Tiêu Dao phái, Liệt Thiên Kiếm phái cùng với Thủy Tinh cung đang cực lực cướp đoạt, nhưng ba phái kiềm chế lẫn nhau ngược lại đều có điều cố kỵ. Tần gia huynh đệ rất có khả năng nhân cơ hội ở Đông Hải lập được căn cơ, ngày sau lại phát triển. Lâm Vũ lão tổ nghiêm túc nghe Khương Thiên Lâm giới thiệu không thôi gật đầu, nhưng cuối cùng vẫn nói: - Trước tiên đi hải ngoại một chuyến, xem coi rốt cuộc nơi nào thích hợp thì còn phải tận mắt chứng kiến một chút mới được. Mọi người một đường đi về phía đông, mượn siêu viễn cự ly Truyền tống trận của Thiên Nguyệt tông trở về Đông Hải. Sau khi từ biệt Tiêu Dao phái, Chân Linh phái lại theo đám người Lâm Vũ lão tổ ở bắc bộ hải vực du ngoạn ngắm cảnh một phen, sau đó tiến vào Vẫn Lạc bí cảnh, thông qua Kinh Chập đảo trở về Bắc Hải. Hôm nay, Chân Linh phái ở khí tượng của Bắc Hải lại bất đồng. Sau khi Khương Thiên Lâm tiến cấp pháp tướng hậu kỳ, Lục Bình xăng xuống danh tiếng lớn như thế, Chân Linh phát hiện giờ nghiễm nhiên đã là Bắc Hải danh phù kỳ thực đại môn phái thứ nhất, chân chính bá chủ Bắc Hải. Chẳng qua còn kém là một chiếc bảo thuyền, một tòa siêu viễn cự ly Truyền tống trận cầu thông Trung Thổ đại hình tông môn, còn có chính là sự thừa nhận của Trung Thổ các đại thánh địa. Đoàn người Lâm Vũ lão tổ đến hiển nhiên lấy được sự nhiệt tình tiếp đãi của toàn thể Chân Linh phái, vậy mà từ bên trong Tần gia huynh đệ cũng rất nhiều oán trách. - Tiền bối, bọn ta vì sao không ở Bắc Hải tu luyện giới lập được căn cơ, truyền thừa môn phái? - Đúng vậy, Bắc Hải tu luyện giới các phái thế lực yếu nhất. Bọn ta lại giao hảo cùng Chân Linh phải có thực lực mạnh nhất. Có bọn họ chiếu ứng, cử chỉ phục phái của chúng ta chẳng phải là chuyện nửa công bội sao? Lâm Vũ lão tổ thở dài một cái, đáp: - Nằm bên cạnh tháp lẽ nào để người khác ngủ khò! Chân Linh phát hiện giờ ở Bắc Hải tu luyện giới đại thế đã thành, bọn họ sẽ nguyện ý để các ngươi ở chỗ này lập một phái nữa sao? Huống chi còn có một vị Thuần Dương tu sĩ đứng sau lưng các ngươi! Nhìn thần sắc khó có thể tin của hai người, Lâm Vũ lão tổ nói tiếp: - Lạc Tâm phái truyền thừa nếu muốn không đoạn tuyệt, cuối cùng phải dựa vào sự cố gắng của tự nhà các ngươi. Tu luyện giới không có một nhà tông môn nào dựa vào sự trợ giúp của người khác có thể truyền thừa không dứt. Các ngươi nếu cảm thấy phục phái cực kỳ khó khăn, lúc này buông tay vẫn chưa muộn. Có lão phu bảo hộ, lấy tu vị để uẩn của hai người, ngày sau lên cấp pháp tướng trong kỳ không nói ở đây, coi như là vượt qua hai lần lôi kiếp thành tựu pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ cũng không phải là không thể được.