Nhìn Chân Linh phái tu sĩ trong nơi đóng quân một mảnh phồn mang, Lâm Vũ lão tổ hỏi: - Các ngươi đây là muốn trở về Bắc Hải đúng không? Lục tiểu hữu mấy người các ngươi muốn đi Lưỡng Hà chi địa sao? Nghe nói lần này Chân Linh phái các ngươi xuất ra danh tiếng không nhỏ, có mang theo động thiện pháp bảo không? Thứ tốt sinh ra trong Tam Đại bí cảnh cũng không ít, có một ít thiên tài địa bảo cũng không dễ dàng bảo tồn. Nếu không có động thiện pháp bảo kịp thời di thực được, sợ rằng không chờ các ngươi trở lại Bắc Hải sẽ phải phế rồi! Lục Bình cười nói: - Tiền bối hãy yên tâm, lần này sau khi Khương sự bá trải qua lối kiếp không đợi bế quan củng cố tu vi lập tức chạy tới Trung thể tiếp ứng, chính là vì chuyện này. Lâm Vũ lão tổ cười nói: - Như vậy được rồi, vừa khéo lão phu cũng muốn đi Hà Nguyên chi địa một chuyến. Chúng ta một đường đồng hành! Đám người Khương Thiên Lâm đương nhiên không có ý kiến, sau khi từ giã cùng đám người Thiên Cầm, Khương Thiên Lâm lão tổ và Thiên Thành lão tổ dân Lục Bình, Ân Thiên Sở, Lưu Thiên Viễn, Lôi Địch cùng với năm vị đoán đan kỳ tu sĩ một đường phi độn đi về phía Lưỡng Hà chi địa. Đồng hành còn có Lâm Vũ lão tổ vị Thuần Dương tu sĩ cùng với hai huynh đệ Tần Vũ, Tần Cương. Lâm Vũ lão tổ nói muốn dùng hai người họ làm người hầu, thuận tiện dọc đường chỉ điểm tu vi của hai người. Hai huynh đệ đó đương nhiên rất vui mừng. Mọi người một đường phi độn đi về phía trước. Lục Bình rỗi rãnh vô cùng nhàm chán, hỏi thăm Lâm Vũ lão tổ cụ thể trải qua của Cửu Huyền lâu đánh một trận cuối cùng, đặc biệt 8 là những chuyện sau khi hai con siêu cấp ma la xuất hiện. Thời điểm đó đám người Lục Bình đã thừa dịp loạn lẻn vào Trường Sinh Động Thiên cổ động cướp bóc, hiển nhiên không biết đại chiến trải qua. Đặc biệt là sau đó nghĩ tới các phái đưa tin vốn mười ba vị Thuần Dương lại trở thành mười vị, tự nhiên ít đi ba vị chẳng lẽ họ đã bỏ mình rồi sao? Cửu Huyền lâu đánh một trận, nhân tộc tu sĩ nhìn như đại hoạch toàn thắng, nhưng các phái tổng thể mà nói trả giá cao cũng tương đối to lớn, chẳng qua là có môn phái hơi may mắn, có môn phái hiên nhiên đại bại thua thiệt thua. Trước khi khai chiến, mười ba vị Thuần Dương dẫn đầu, liên thủ tu luyện giới các phái tu sĩ tê tụ Cửu Huyền lâu. Nhưng trận chiến này xong, trước sau ba vị Thuần Dương vẫn lạc, trong đó có hai vị bởi vì hai con siêu cấp ma la đánh lén. Nam Hải tán tu Thuần Dương Vũ Tương lão tổ cùng với Tử Dương cung Cổ Tu Thanh lão tổ hai vị Thuần Dương tu sĩ đối chiến cùng Thiên Ma vẫn lạc tại chỗ. Sau khi Cửu Huyền lâu hộ phái đại trận bị Độc Tu La nhân cơ hội đánh vỡ, hai con siêu cấp ma la tiến vào trong đó, lần nữa chém giết Cửu Huyền lâu một vị Thuần Dương tu sĩ cố gắng phong chận lỗ hổng, khiến cho Cửu Huyền lâu thấy thấy thắng lợi trước mắt lại bị thương nặng. Sau đó tu sĩ của các phái theo sau lưng Tiểu Bạch Vũ cùng với Thất Phiến lão tổ, lấy cớ đuổi ma la rối rít tiến vào Cửu Huyền lậu môn phái trú địa. Một phen đại chiến, hai con siêu cấp ma la cùng với bầy ma là xông vào Cửu Huyền lâu hiển nhiên bị tiêu diệt toàn bộ. Nhưng Cửu Huyền lâu cũng bị tổn thương nặng nề nguyên khí. Hơn nữa loại bị thương đó dường như cũng cũng không chỉ là ma la tự thân tạo thành. Sau Cửu Huyền đâu cuộc chiến, Chu Bát Tã quay trở về trong môn phái, ngay sau đó Cửu Huyền lâu tuyên bố phong sơn trăm năm, chỉ để lại ít đệ tử đời thứ ba đi lại ở tu luyện giới. Cứ như vậy, mười ba vị Thuần Dương ban đầu đề xướng a vây trừ ma la cuộc chiến hôm nay chỉ còn lại có mười vị. Mà tin tức Cửu Huyền lâu tuyên bố phong sơn trăm năm lần nữa kinh hãi toàn bộ tu luyện giới. Phong sơn trăm năm, vậy cũng ý nghĩa Cửu Huyền lâu trong trăm năm muốn hoàn toàn buông bỏ địa vị thánh địa của họ. Mà sau trăm năm, Cửu Huyền lâu lần nữa khai sơn vừa có thể đủ khôi phục mấy phần nguyên khí Đến lúc đó tu luyện giới một phen quang cảnh như thế nào, có thể thuận lợi khôi phục địa vị ngày xưa hay không? Đây hoàn toàn đều là một thời cục không rõ. Coi như thời điểm Lục Bình trong miệng Lâm Vũ lão tổ biết được tin tức này cảm giác cực kỳ bất khả tư nghị. Cửu Huyền lâu trước khi bị ma la đại quân váy công truyền thuyết cộng thêm Chu Bát Tả đã có sáu vị Thuần Dương tu sĩ. Sau hơn mười năm vây công, có hai vị Thuần Dương trước sau vẫn lạc, cộng thêm lần này, Cửu Huyền lâu sáu vị Thuần Dương bỏ mình một nửa. Tuy nói thực lực tổn hao lớn, nhưng ba vị Thuần Dương cũng đủ chấn nhiếp tu luyện giới hết thảy thế lực khác xuẩn xuẩn dục động, chí ít xem ra có thể duy trì địa vị thánh địa của Cửu Huyền lâu hôm nay. Huống chi sau lưng Cửu Huyền lâu còn có vị chỉ tồn cường giả có thể Ngự Sử Thất Vũ Phiến! Lục Bình đem nghi vấn trong lòng hỏi thăm Lâm Vũ lão tổ. Lâm Vũ lão tổ tựa hồ đối với điều này cũng biết chút ít nhưng lại giữ kín như bưng. Nhưng Lục Bình vẫn suy đoán điều này có lẽ có liên quan cùng vị chí tôn cường giả của Cửu Huyền lâu. Tuy nhiên nếu Lâm Vũ lão tổ không muốn nói nhiều, Lục Bình cũng chỉ đem nghi vấn trong lòng đè xuống. Trừ ba vị Thuần Dương tu sĩ vẫn lạc ra, những Thuần Dương tu sĩ khác cơ hồ một nửa đều bị thương không nhẹ trong quyết chiến cuối cùng vẫy trừ ma la. Trừ điều đó ra, nghe nói trận chiến này nhân số đại tu sĩ của các phái vẫn lạc có thể đã vượt qua hai mươi vị. Đây cũng là một tin tức làm người ta trợn mắt hốc mồm, tuy nhiên đối với Lục Bình mà nói điều đó dường như cũng không coi là gì. Tử Dương cung doanh bàn đánh một trận có ba vị đại tu sĩ vẫn lạc, xua đuổi ma la đại quân đánh lén Thái Huyền tông trú địa chém chết “Phong Vũ Song Tiên” hai vị đại tu sĩ. Hơn nữa Lô gia đại tu sĩ bỏ mạng trong tay Lục Bình, chỉ bản thân hắn cũng đã có sáu vị đại tu sĩ vẫn lạc. Môn phái tham dự cuộc chiến Cửu Huyền lâu nhiều ra sao, từ trên điểm này mà nói, tựa hồ vẫn lạc trên hai mươi vị đại tu sĩ thật không coi vào đầu. Về phần pháp tướng trung kỳ cùng với phát hiện số lượng pháp tướng sơ kỳ tu sĩ bỏ mình, vậy thì lại càng không tốt nhiều lời. Lục Bình cùng một nhóm người Chân Linh phái và Lâm Vũ lão tổ chỉ tốn thời gian hơn nửa ngày đã đến Hà Tây chi địa. Nơi này là một địa vực cực kỳ quái dị, toàn bộ Hà Tây chi địa giống như một bồn địa to lớn. Vậy mà hai con sông Thanh Minh Giang cùng với Ngọc Lan Hà đi ra từ Hà Nguyên chi địa của Tây Hoang sau đó lại là quỷ dị chia ra dọc theo bồn địa chảy qua lằn ranh nam bắc, cũng không hợp lưu về phía Hà Tây chi địa địa thế thấp hơn. Mà cuối cùng có hơi nước của hai con sông lớn chia ra từ hai phương hướng nam bắc cung ứng, nhưng toàn bộ Hà Tây chi địa vẫn tạo thành một mảnh đất sa mạc to lớn. Thất Tổ Đạo Đàn cùng ba chỗ bí cảnh cũng ẩn núp ở hư không trong sa mạc.&