Lục Bình thiết kế đem hơn mười vị tu sĩ ấn độn bốn phía toàn bộ cuốn vào bên trong vòng vây của ma la đại quân, còn 8 hắn cùng Ân Thiên Sở nhặt tiện nghi lẻn ra phía bên ngoài sau đó lặng lẽ rời đi. Ân Thiên Sở nhìn trong Chiếu Ảnh Thạch chẳng qua là thêm chiến công của một con Huyết Ma, có chút không hiểu hỏi: - Tại sao phải rời đi? Gã thấy lúc này ma la đại quân bởi vì bị mười mấy vị pháp tướng tu sĩ hấp dẫn, đúng là thời cơ tốt cho bọn họ phía bên ngoài du đấu nhặt tiện nghi. Lục Bình cười, hỏi: - Thế nào, một con Huyết Ma vẫn không thể làm người thỏa mãn, mới vừa ta không mò được gì thì sao? Dừng một chút, Lục Bình giải thích: - Mười mấy vị pháp tướng tu sĩ cùng ma la đại quân đưa tới hỗn chiến rất nhanh có thể dẫn tới sự chú ý của ma la cao cấp. Đến lúc đó chúng ta chính là muốn chạy cũng không dễ dàng như vậy rồi. Tử Dương cung cũng không so với Chân Linh phái. Số lượng ma la vây công Tử Dương cung trú địa nhiều hơn, thực lực mạnh hơn. Mặc dù nơi đó chẳng qua là một chủ doanh trại của Tử Dương cung mà không phải là một chỗ đóng quân chủ yếu. Ma la đại quân vây công nơi này giống vậy cũng chỉ là một con thiên ma, nhưng cho dù là thực lực của một nhóm ma la có thiên ma này cũng sắp vượt qua xa thực lực của ma la đại quận ban đầu vây công Chân Linh phái trú địa. Hai người một đường bơi lội dọc theo bên ngoài một cổ ma la đại quân. Tuy nhiên chốc lát, phương hướng cho chiến trường lúc trước đột nhiên truyền tới tiếng nổ. Khí tức mạnh mẽ từ phương hướng xa xa truyền tới, chính là khoảng cách của hai người xa như vậy đều cảm thụ cực kỳ rõ ràng. - Ha, hai con A Tu La chạy đến, không biết trong mười mấy người đó có nhận ra được phá vòng vây đi ra ngoài trước hay không, nếu không, không biết vẫn có thể sống được mấy người! Trước đây, Ân Thiên Sở nghe Cơ Thiên Hiên nói về sự hung hiểm ngày đó ma la đại quân vây công Chân Linh phái trú địa, những tu sĩ của các phái ấn độn bốn phía hư không làm người xem trên vách ngồi nhìn Chân Linh phái lâm vào nguy cục. Sau khi Long Hòe lão tổ xuất hiện, Lục Bình ra sức chém chết A Tu La thay đổi chiến cuộc, những người đó lại là người thứ nhất nhảy ra cướp đoạt chiến công cùng Chân Linh phái. Toàn thể Chân Linh phải hiển nhiên không hảo cảm đối với những người đó. Chỉ là không ngờ đến Lục Bình lại có hận ý lớn như vậy đối với những người đó, xếp đặt một cục diện tới nhằm vào những người đó như vậy. Nghiêm chỉnh mà nói, điều này cũng không oán được Lục Bình cố ý như thế. Nếu không phải những người đó tham Bạn Sinh Linh Bảo nguyên vốn thuộc về Lục Bình ra tay cướp đoạt, cục diện cũng không trở thành bộ dáng như bây giờ. ít nhất làm như vậy cũng coi là giảm bớt áp lực cho đám người Tạ Thiên Dương gặp phải! Đối với Lục Bình mà nói, tu sĩ của các phái nếu đều tới liên thủ vây trừ ma la đại quân, như vậy chí ít cũng đương nhiên có điều làm. Dù chẳng qua họ quấy rầy phía bên ngoài, thậm chí tiện tay chém chết mấy con ma la lớn nhỏ cũng tốt. Mà những người đó chỉ khoanh tay đứng nhìn, thời điểm có lợi ích nhất ủng mà lên, nhưng phàm có chút xíu nguy hiểm sẽ có thể trốn xa hơn bỏ chạy càng xa nữa. Thời điểm lực chú ý của ma la đại quân bị mười mấy vị pháp tướng tu sĩ hấp dẫn, Lục Bình cùng Ân Thiên Sở lần nữa bơi lội phía bên ngoài, liên tiếp ba ngày, hai người phối hợp lẫn nhau mấy lần đắc thủ. Điểm tích phân trong Chiếu Ảnh Thạch của Lục Bình đã từ một trăm hai mươi sáu điểm gia tăng đến một trăm ba mươi chín điểm. Còn điểm số của Ân Thiên Sở tăng trưởng thậm chí còn muốn vượt qua Lục Bình, từ mười bốn điểm một đường gia tăng đến ba mươi tám điểm. Đáng tiếc hai người cũng không biết hiện nay điểm số của tên thứ năm mươi thấp nhất trên bảng điểm chiến công đã gia tăng đến bao nhiêu. Nhưng hiển nhiên lấy điểm số của Thiên Sở hiện nay vẫn chưa đủ để thượng bảng. Ba ngày qua, hai người mỗi một lần đều nhìn đúng cơ hội một kích mà đi, vô luận thành công hay không cũng không ham chiến cho ma la đại quân cơ hội phản ứng. Mà sau khi mỗi một lần đắc thủ đều sẽ dẫn tới ma la đại quân hỗn loạn, khiến cho những ma la cao cấp lui tới di chuyển mệt bở hơi tai. Đồng thời cũng khiến cho thế vậy công của một cổ ma la đại quân này đối với doanh trại phía tây Tử Dương cung lấy được hóa giải. Ở Tử Dương cung tu sĩ đóng ở doanh trại phía tây rất nhanh sau đó phát hiện đầu mối này. Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm rất nhanh sau đó đã báo cho bản phái tiền bối đóng ở doanh trại hiện tượng này. Đại tu sĩ đóng trong doanh trại phía tây Tử Dương cũng có ba vị, trong đó hai người là Tử Dương cung đệ tử đời thứ hai, một vị chủ sự cũng là một vị tu sĩ đời thứ nhất. Sau khi Tiết Tam Nghĩa lão tổ lấy được tin tức của hai người, trầm ngâm chốc lát, hỏi hai vị đại tu sĩ khác: - Chẳng lẽ có người phía bên ngoài tương trợ bọn ta? - Người nào sẽ có lòng tốt như vậy, những tu sĩ của các phái chỉ biết chiếm tiện nghi đó sao? Một vị đại tu sĩ đời thứ hai khác là Mạnh Học Nghĩa cười nhạt: - Ta thà tin tưởng đây là bản phái trú địa tăng thêm áp lực lớn hơn cho ma la đại quân, khiến cho ma la đại quân không thể không rút ra từ trong hai đường thiên ma, điều lực lượng đến tiếp viện. Cầm đầu Tử Dương cung đại tu sĩ đời thứ nhất Hách Tư Thanh lắc đầu một cái, nói: - Từ tin tức của trí địa truyền đến mà xét, áp lực của bọn họ so với chúng ta lớn hơn, hiển nhiên không cách nào hấp dẫn càng nhiều ma la đại quan tới tiếp viện hơn. Mà từ những tin tức của gia tộc thế lực bên ngoài bản phái truyền đến xem ra, tựa hồ ba ngày trước bên ngoài doanh trại bộc phát một cuộc đại chiến, thậm chí đưa đến hai con A Tu La đi tới trấn áp. Nghe Hách Tư Thanh lão tổ nói đến gia tộc thế lực bên ngoài Tử Dương cung, Mạnh Học Nghĩa hừ lạnh một tiếng, tuy nhiên nghe quả thật có tu sĩ cùng ma la đại quân đại quy mô giao thủ cũng sững sờ, nói: - Ba ngày trước, không phải là thời điểm ma la đại quân đang đại cử vây công chiến cuộc vô cùng căng thẳng, thì ma la đại quân lại đột nhiên rút lui đi. Lần đó chẳng lẽ quả thật có người tương trợ bán phái? - Chưa chắc! Lần này đến phiên Tiết Tam Nghĩa lão tổ phủ nhận: - Ta cũng càng muốn tin tưởng đây là những tu sĩ làm người xem trên vách bị ma la đại quân trong lúc vô ý phát hiện mà cạn tàu ráo máng. Chẳng qua là những người đó từ trước đến giờ nắm rất chắc tánh mạng nhà mình, sao lần này cũng bị ma la đại quân đuổi kịp. - Ba ngày qua, ma la đại quân bên ngoài doanh trại thỉnh thoảng sinh ra hỗn loạn, chẳng lẽ có người một mực bên ngoài quấy rầy hay sao? Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm liếc mắt nhìn nhau, hai người tựa hồ nghĩ tới điều gì muốn nói lại thôi. Hách Tư Thánh ở một bên thấy rõ, trực tiếp hỏi: - Hai người các ngươi có phải nghĩ tới điều gì phải không? Tạ Thiên Dương suy nghĩ một chút, đáp: - Sư thúc tổ, hai vị sư thúc, sư bá, không biết các ngài có chú ý bảng điểm chiến công mấy ngày nay không? - Bảng điểm chiến công sao? Ba vị lão tổ đưa mắt nhìn nhau Tiết Tam Nghĩa lão tổ ho khan một tiếng, nói: - Có lời gì nói thẳng đi!