Chầm chậm yêu anh
Chương 52 : Giấc mộng đêm hè (2)
Đúng như dự đoán, cô chỉ cần uống một chút rượu thì mặt đỏ hây hây đỏ. Nhã Tịnh thấy thế bèn nói : " Đừng uống nữa, cậu sẽ say đấy "
" Hầy tửu lượng của tớ đã lên rất nhiều rồi, nhiêu đây nhằm nhò gì " Cô phẩy phẩy tay rồi cầm lấy chai rượu định rót tiếp vào ly thì Lăng Phong Sở đã nhanh tay cầm lấy ly rượu ngăn cô lại.
" Gì nữa, đang vui mà " Cô đặt chai rượu xuống, một tay chống cằm rồi nhìn về phía anh với đôi mắt mơ màng nhưng đầy sắc lạnh.
" Em uống nhiều rồi, đừng uống nữa khiến "
Anh nhìn cô, giọng điệu có chút dịu dàng nhưng cũng có chút răn đe khiến cô không thích tí nào, " Lại định quản tôi gì đây? Mối quan hệ chúng ta còn thân thiết đến mức như thế à "
Anh nhìn cô như trơ ra, ngay từ lúc chưa say cô đã tỏ thái độ khó chịu này rồi, nhưng bây giờ thì thẳng thắng thể hiện luôn.
" Đừng nói như vậy chứ, mọi người đều lo lắng cho cậu nên mới vậy thôi " Nhã Tịnh dỗ ngọt cô rồi quay sang ra hiệu cho nhân viên cất chai rượu đi.
" Hầy thật tuột hứng! " Cô quát rồi đứng dậy nhìn quanh.
" Cậu định làm gì? " Mộc Nhi ngồi cạnh hoang mang hỏi.
" Tìm nhà vệ sinh " Cô đáp cụt lủn rồi rời khỏi phòng, bỏ lại cái không khí ngợp ngạt này.
Trong nhà vệ sinh, cô đứng trước gương rồi nhìn thật lâu, tự hỏi tại sao chuyện tình cảm của cô lại rắc rối đến thế chứ. Dù có một chút ngà ngà say thật, nhưng cô vẫn chưa đến mức mà không biết những chuyện hiện tại. Cô cũng chẳng muốn chơi trò trẻ con, luôn tỏ ra khó chịu làm trái ý anh tí nào. Nhưng đó là cách cô có thể nghĩ ra duy nhất, để làm anh từ bỏ. Lúc trước, cô cảm thấy mình chưa đủ cự tuyệt nên anh vẫn nghĩ mình còn cơ hội. Nhưng bây giờ cô đã không còn vấn vương điều gì nữa rồi, phải buông bỏ thôi.
Cô thở dài một hơi rồi bước ra khỏi nhà vệ sinh. Vừa ra thì đấy Lăng Phong Sở đang đứng dựa vào bức tường đối diện, mắt nhắm lại dường như vẻ mặt có chút đăm chiêu.
Cô vờ như không thấy rồi bình thản đi ngang qua thì bỗng nhanh như cắt, anh đã lấy tay chặn ngay trước mắt cô.
" Chúng ta nói chuyện một tí đi "
" Giữa hai ta còn gì để nói à, bác sĩ Lăng? " Cô khoanh tay trước ngực, đôi lông mày chau lại nhìn anh với vẻ khó chịu.
" Dạo này em làm sao vậy? Sao lại cứ chống đối anh như thế? "
" Chẳng vì điều gì cả " Cô dõng dạc đáp, nhưng mắt lại chẳng dám nhìn thẳng vào anh mà vờ liếc sang chỗ khác.
Anh nhìn cô một lúc rồi thở dài, hạ giọng : " Anh biết là em vẫn chưa thể nào chấp nhận lại anh. Nhưng xin em đừng ngược với bản thân mình, được chứ...?"
" Vậy anh đừng làm gì nữa cả, đừng tỏ ra dịu dàng, tỏ ra quan tâm, đừng tỏ ra biết hết tất cả về tôi nữa! " Cô giận giữ quát, nhưng trong cái giận giữ ấy lại mang một niềm uất hận sâu trong đôi mắt.
" Chỉ là anh muốn tốt cho em thôi..."
" Anh đừng làm gì hết, cũng đừng vì áy náy những chuyện năm xưa mà muốn bù đắp gì cả. Những năm tháng không có anh, tôi vẫn sống rất tốt, hiện tại cũng vậy. Vì thế đừng cố làm xáo trộn cuộc sống của tôi nữa..."
Cô ngước lên, đôi mắt rưng rưng nhưng vẫn cố dặn lòng không được rơi lệ trước mặt anh.
Anh sẽ mãi mãi không bao giờ hiểu, năm ấy cô đã vì anh mà rơi bao nhiêu giọt nước mắt. Anh cũng chẳng thể biết dáng vẻ khóc không thở được của cô như thế nào. Còn cô mãi mãi cũng chẳng thể giải thích nổi vì sao mình lại chọn một người như thế để đau..Người mà chính giây phút mà cô đặt hết niềm tin của mình vào họ, thì cũng chính là lúc họ rời bỏ cô mà đi...
Anh nhìn đôi mắt ngấn lệ của cô, bất giác không cầm lòng được mà đặt tay lên vai cô, khẽ cuối người xuống rồi chậm rãi hỏi : " Vậy anh có một câu hỏi, vì sao khi ấy em lại chọn chia tay...? Chúng ta vẫn có thể yêu xa mà, đúng chứ? "
" Vậy anh nghĩ xem, lúc ấy mối quan hệ chúng ta sẽ yếu đến mức nào? " Cô không chần chừ mà đáp lại.
Anh có chút chau mày suy nghĩ về câu hỏi của cô, vầng trán mờ mờ hiện lên những nếp nhăn.
Đợi một lúc nhưng vẫn chưa nhận được câu trả lời nên cô bèn nói tiếp : " Tôi chỉ cần tắt máy tính, tắt điện thoại di động, thì có thể cả đời này anh sẽ không thể nào liên lạc được với tôi. Vậy thử hỏi, tôi lấy đâu dũng khí để tiếp tục mối quan hệ không có tương lai này...?"
Truyện khác cùng thể loại
133 chương
46 chương
10 chương
41 chương
32 chương
755 chương
221 chương