“Ngươi đây là ý gì?” xì gà braxil bay một vòng rồi một vòng như mây, lượn lờ chung quanh hắn, đã cách trở tầm mắt của ta. Tuy thấy không rõ nét mặt của hắn, nhưng ngữ khí hắn lạnh như băng đã ám chỉ với ta rằng —— hắn đang sinh khí. Làm cái gì ah, nên tức giận là ta mới đúng. Ta ngồi ghế sa lon đối diện hắn dùng sức trừng mắt hắn, cái chủ nhân của thanh côn màu bạc giờ phút này cung kính đứng ở phía sau của hắn, nhân chứng vật chứng đều tồn tại, còn muốn gì chứ. “Những lời ta nên nói a.” Ánh mắt ta hướng phía sau của hắn, Mạc Gia mặt mũi tràn đầy hờ hững đứng ở nơi đó, giống như tất cả mọi chuyện cũng không liên quan tới hắn, ta càng giận, cho dù hắn không phải chủ mưu, nhưng kẻ giết người dù sao cũng là hắn, vậy mà một chút cảm giác cũng không có? Giết người đến điên rồi sao? “Kỳ Kỳ! Không cần cố tình gây sự!” Ngữ khí của hắn nghiêm túc lên, nghe vào lỗ tai của ta là đặc biệt không hề nói lý lẽ. Ta cố tình gây sự?! Dù là đại nhân là trưởng bối thì cũng sẽ có thời điểm làm sai, mà chuyện này vốn chính là hắn không đúng, vì cái gì nói ta như vậy?”Chẳng lẽ ngươi phái người giết Tưởng hiệu trưởng là có lý sao? Cha, cho dù hắn nghĩ… Nghĩ cái kia ta, nhưng mà… Lúc ấy ngươi cũng biết a? Khi đó ngươi vì cái gì lại ngăn cản? Nếu như hắn thật là cầm thú, sẽ không để ý mọi việc mà đem ta…. Nếu lại nói…, ngươi cũng như vậy tính toán đợi hắn làm xong mọi việc liền đem hắn giết đi sao? Hay là ngươi căn bản là hi vọng hắn đem con của ngươi cường * rồi hả? Ngươi cảm thấy làm như vậy có ý gì? Ngươi cho rằng ngươi giết hắn đi ta sẽ vui vẻ sao? Chuyên thả ngựa sau pháo còn không bằng…” “Kỳ Kỳ!!” Một hồi hét to cắt ngang lời nói của ta.., trong nội tâm mặc dù có chút sợ hắn tức giận, nhưng vẫn là không sợ chết ngẩng đầu nhìn hắn híp mắt nguy hiểm. Ta biết rõ, đây là hắn tức giận. Sao… Làm sao bây giờ… Lời nói đã nói ra khỏi miệng, muốn thu trở lại cũng đã không còn kịp rồi. Dưới tình huống cảm xúc không thể khống chế được cũng rất dễ dàng phạm lỗi nói lung tung sai lầm ta cũng không phải cố tình, hi vọng phụ thân hắn… Ách… hiểu… Dường như là không thể nào. “Các ngươi đi xuống nghỉ ngơi, ta cùng Kỳ Kỳ muốn hảo hảo nói chuyện.” Đem xì gà tắt sau đó thả vào trong hộp, động tác này của hắn ta đã nhìn không dưới trăm lần, nhưng vô luận ở bắt cứ nơi nào nhìn hắn, đều cảm thấy động tác này của hắn rất đẹp trai… Ách, hiện tại dường như không phải thời điểm nghĩ cái này. “Đến gian phòng của ta.” Hắn lạnh lùng đi qua người ta, dư vị xì gà còn nhàn nhạt lưu lại trong không trung, sương mù tán đi, ta thấy không quay đầu cũng không quay đầu hướng cầu thang đi đến, bĩu môi, chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo. Nhìn hắn cởi âu phục bỏ vào trong tủ, nhìn hắn tháo cà vạt ném bên cạnh ta, nhìn hắn đem hai thanh sung nhỏ trên người bỏ vào trong ngăn kéo, thấy thân hình cường tráng của hắn biến mất trong phòng tắm… Sau đó nghe được “Ào ào ——” tiếng nước. … Hắn muốn ta đến gian phòng của hắn chỉ vì ta tương xứng với bầu không khí ở đây sao? Hoặc là vì tương xứng với hạt bụi nào đó? Hay là ta chính là thứ gì đó trong túi của hắn? Hoặc là… Dù sao ta cũng đã suy nghĩ lung tung một đống lớn, không tể không thừa nhận ta đã bị uy nghiêm vô hình của hắn hù dọa cho hoảng sợ rồi, cũng thừa nhận rằng giờ phút này ta đang ngốc ngốc ở nơi nào đó ngoài không gian chứ không phải đang ngồi trên cái giường đế vương kingsize của hắn. Vì vậy ta tiếp tục nghĩ ngợi lung tung —— Ta lớn lên đẹp trai như vậy, chỉ tương xứng với minh tinh lời nói không giống việc làm giống như bé Heo. Chỉ là dáng người có điểm gầy.. kéo quần áo ta cẩn thận nghiên cứu cơ thể một chút, không được, cơ bụng còn chưa đủ rắn chắc, eo cũng quá gầy làn da lại quá trắng. Cơ ngực cũng quá nhỏ, cùng cha quả thực không cách nào so sánh được! Lại nói tiếp thân hình của hắn thật đúng là số một, lại nói nếu để cho đám người mẫu thấy thân hình của hắn thì ta nghĩ bọn hắn sẽ không bao giớ nghĩ … muốn lên tv nữa… “Ngươi đang làm gì đó?” “À?” thời điểm ta lấy lại tinh thần hắn đã tắm rửa xong, màu trắng áo tắm màu trắng che dấu không được thân hình mỹ lệ kia, ta nhìn đến không ngừng hâm mộ. “Ta gọi ngươi tới tỉnh lại không phải tới gọi ngươi chảy nước miếng.” Hắn cau mày đi tới dùng ngón tay cái lau miệng cho ta. Ta không có ý tứ cười cười. “Biết rõ sai rồi sao?” Ánh mắt của hắn thoáng nhìn quần áo đang bị kéo lên của ta một cái, sau đó không biết nghĩ đến cái gì nhanh chóng đem y phục của ta kéo xuống, “Muốn thay quần áo trở về phòng!” “Ta không có muốn thay quần áo.” Ta lớn tiếng kháng nghị. Sau đó lại không cẩn thận ngắm đến mặt của hắn vừa đen thêm vài phần, ta chỉ có thể nhỏ giọng mà nói âm thanh “Biết rõ sai rồi.” Hắn lúc này mới hòa hoãn xuống. Ngồi xuống bên cạnh ta: ngồi xuống hắn bắt đầu dùng khăn lông làm khô tóc, đây chính là cơ hội tốt để vuốt mông ngựa a, vì vậy ta “Xẹt” liền nhảy xuống giường tìm đến máy sấy sau đó lại “Xẹt” thoáng một phát nhảy trở lại trên giường, “Cha, ta sấy tóc cho ngài.” Hi vọng hắn đã quên lúc nãy gọi ta đến phòng nói chuyện. Chỉ tiếc người tính không bằng trời tính. Sau nửa ngày hắn nhắm mắt lại, mới chậm rãi phun ra mấy chữ: “Kỳ Kỳ, về sau không cần lại gần hiệu trưởng của ngươi.” Nói nhảm! Ai muốn đến gần hắn ah, mặc dù ta có thể một tay đem hắn đánh ngã, nhưng hắn dù sao cũng là hiệu trưởng, hơn nữa hắn cũng không làm gì ta. Ngược lại là phụ thân hắn… nghĩ nghĩ một chút, hắn già rồi, lại đang nổi nóng, ta hiếu thuận như vậy, cũng không có ngỗ nghịch với hắn. “Ta đã biết, ta về sau trông thấy hắn có thể tránh xa thì tránh xa, ngươi cũng không thể phái người… Ách, cái kia đi à nha? À?” Khóe miệng chậm rại cười, hắn quay đầu sủng nịch nhìn ta, khẽ vươn tay, đem ta ôm trên đùi của hắn. “Tóc của ngươi…” Ta giơ máy sấy trên tay lên. Hắn cầm lấy tắt chốt liền đem nó ném vào một bên, ta nghiêng đầu nhìn cái cằm khiêu gợi cùng cái cổ của hắn, trong nội tâm ý xuân nhộn nhạo, rất đẹp trai! Rất đẹp trai! Rất đẹp trai ah! Nhịn không được đưa tay ôm, ta đem đầu tựa vào bờ vai của hắn. “Phụ thân, về sau ngươi muốn giết người bên cạnh ta, có thể hay không nói với ta” “Ngươi muốn ta như thế nào nói với ngươi?” Hơi nóng đôi môi hắn phía sau ót của ta, thanh âm của hắn mang theo vui vẻ, ta lại ôm chặt hắn, cảm thấy chưa đủ… Còn chưa đủ. Thoáng ngẩng đầu, môi mỏng của hắn ngay trước mắt ta, ta kìm lòng không được khẽ vuốt ve, dùng ngón trỏ nhẹ nhàng miết dọc theo đôi môi của hắn. “Dùng cái này.” Ta nói. Sau đó như nguyện ý nếm thử, ta lần nữa nếm đến tư vị ngọt ngào Đăng bởi: admin