Cầu Ma
Chương 1210 : Răng nanh
Thời gian trôi qua. Sau ba ngày, Tô Minh bay nhanh bên trong cơn lốc ở lỗ hổng Tam Hoang. Có chí bảo giới chỉ lan ra sóng gợn khiến cho tốc độ của hắn cực nhanh. Lão giả Thiên Linh ở bênh cạnh, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu, không ngừng nhìn lỗ hổng của Tam Haong, thần sắc thoạt nhìn như bình tĩnh, khiến người ta không thể phân tích ra suy nghĩ trong lòng hắn.
- Trong vòng một năm, các bộ tộc Ngô và Thục cũng sẽ phủ xuống qua lỗ hổng Tam Hoang này. Hôm nay trận chiến bọn họ triển khai bên ngoài lỗ hổng này đã xuất hiện dấu hiệu muốn hòa giải....
Hồi lâu, lão già chậm rãi mở miệng.
Tô Minh trầm mặc không nói. Chuyện này dù hắn không nhìn cẩn thận như lão già này nhưng cũng có thể suy tính ra. Trận chiến này không thể làm cho Nghịch Thánh và Ám Thần phân thắng bại, kết quả cuối cùng nhất định là thế lực hai bên đàm phán, đồng thời phủ xuống.
Cuộc chiến tranh này nếu nói là tranh đoạt lỗ hổng Tam Hoang thì thà nói là chế định và ước định quyền chủ động lẫn nhau.
Giờ phút này Tam Hoang đại giới có thể dùng bốn chữ "nguy cơ sớm tối" để hình dung. Trên thực tế không phải chỉ có mình Tô Minh giãy dụa để mình cường đại lên mà ở chân giới khác cũng có người điên cuồng tìm vận may, đề tao tu vi của mình như hắn.
Chỉ có khiến bản mạnh mẽ thì mới có thể sống sót trong hạo kiếp này.
Chẳng qua nếu so với bọn họ, trong Đạo Thần chân giới bị tổn hại này, Tô Minh đạt được nhiều cơ duyên hơn, có thể sử dụng nhiều hơn. Bởi cả Đạo Thần chân giới đều có thể để Tô Minh sử dụng. Lại càng bởi Đạo Thần chân giới tổn hại và quá nhiều người tử vong, lúc này Tô Minh mới có thể đoạt xá Chân giới.
Giờ phút này trong mắt Tô Minh lộ vẻ chấp nhất, bay nhanh trong cơn lốc này. Lý Hắc Thủy nhìn lỗ hổng Tam Hoang. Với tu vi của hắn, hắn có thể thấy rất nhiều chuyện Tô Minh không nhìn thấy. Hắn có thể thấy chiến tranh bên ngoài, thấy cường giả và tinh không Nghịch Thánh.
- Một cái lỗ hổng hay lắm...
Lão già lẩm bẩm, ánh mắt lộ tia sáng kỳ dị.
- Ý chí Tam Hoang sẽ không để ngươi thành linh tiên, cũng không để tu vi của ngươi vượt xa Diệt cảnh... Cho nên cần phải sáng tạo ra một lỗ hổng như vậy, đầu tiên là bên ngoài không thể làm được. Bởi dù bọn họ có liên hợp lại cũng không chống cự nổi ý chí Tam Hoang.
- Có thể tạo ra một lỗ hổng như thể chỉ có thể do tu sĩ bên trong Tam Hoang mà thôi. Mà tu vi bản thân hắn không thể vượt xa Diệt cảnh, cấp bậc sinh mệnh cũng không thể tới linh tiên.
- Nhưng cứ như vậy, gần như không thể nào tạo ra lỗ hổng... Cái lỗ hổng này không phải tình cờ xuất hiện mà tất nhiên... Nó chẳng những là lối để Ngô và Thục giáng xuống, lại giống như là con đường để các bộ lạc Ngụy... Lao ra khỏi Tam Hoang!
- Sự xuất hiện của nó... Nếu không có ý chí Tam Hoang tự thân tán thành, há có thể ra đời!
Tiếng lẩm bẩm của lão già rơi vào trong tai Tô Minh, khiến thân thể hắn ngừng lại một chút nhưng lại tiếp tục bay đi rất nhanh.
- Ý chí Tam Hoang, Hoang kiếp... Quan hệ của các ngươi sẽ bị lão phu thấy rõ rất nhanh thôi. Xem thử xem có giống như ta đoán hay không. Nếu quả như thế, như vậy nó... Hẳn sẽ tới rất nhanh...
Trong mắt lão già kia lóe lên ánh sáng, không nói gì nữa, cũng thu hồi ánh mắt nhìn về phía lỗ hổng Tam Hoang.
Lại qua một ngày, khi Tô Minh bay nhanh trong cơn lốc đã bốn ngày, thân ảnh của hắn trực tiếp lao ra, xuyên qua cơn lốc dữ dội tại lỗ hổng Tam Hoang. Trong chớp mắt khi xuất hiện, Tô Minh thấy tinh không bên trong Đạo Thần chân giới.
Tinh không nơi này tồn tại Âm Tử Chi Địa, tồn tại sơn môn của Nam Minh.
Hầu như trong chớp mắt khi Tô Minh hiện thân, ánh mắt hắn quét qua bốn phía liền trong tích tắc đã cất bước đi, phương hướng là phía sơn môn Nam Minh mà thần thức của hắn đã phát hiện ra.
Đó là một vùng lục địa trôi nổi, lục địa cực kỳ rộng lớn. Bốn phía quanh đó còn có năm ngôi sao vờn quanh. Trên từng ngôi sao đều có tồn tại trận pháp phòng hộ. Bọn chúng vờn quanh, hợp thành một đại trận mênh mông, bao phủ đại lục, từ xa nhìn lại giống như một vùng hào quang rất lớn.
Ở trên đại lục này tồn tại ba thành trì. Đó là khu vực quan trọng nhất của Nam Minh, chia ra do ba Minh chủ Diệt cảnh trấn giữ. Chẳng qua hiện nay trong ba thành trì này chỉ còn một người đứng đầu Nam Minh mà thôi.
Hai người còn lại đều đã chết trong tay Tô Minh bên kia cơn lốc.
Về phần năm ngôi sao ở bên ngoài đại lục này, chúng được bảo tồn cực kỳ hoàn hảo. Đó là năm tộc tương đối uy quyền, năm thế lực nằm ngoài tam đại thành trì của Nam Minh.
Giờ phút này, ở trong Nam Minh này, người người cảm thấy bất an. Hôm nay tu sĩ nơi này không còn tới ba mươi vạn nhưng bọn họ lại dùng đủ loại phương pháp mà biết chuyện quân viễn chinh tan tác. Nhất là mấy ngày trước, hơn ba vạn tu sĩ được lựa chọn điều khiển Cổ Thần đều đồng loạt tử vong, cũng khiến tâm thần tu sĩ Nam Minh chấn động.
Tất cả trận pháp trên năm ngôi sao đều được mở ra. Chuyện này càng xác nhận sự hoảng sợ của mọi người, khiến toàn bộ Nam Minh bị bao phủ trong sự kinh hoàng.
Nhưng bọn họ tuyệt đối không cách nào đoán được, Tô Minh lại tới nhanh như vậy. Chỉ có bốn ngày di chuyển trong cơn lốc dữ dội là hắn đã trực tiếp xuất hiện ngoài sơn môn Nam Minh.
Nhìn Nam Minh phía xa, trong mắt Tô Minh lộ vẻ lạnh lùng. Giờ phút này hắn vì đạt được duyên pháp đầy đủ, vì đoạt xá Đạo Thần chân giới mà chuẩn bị cuối cùng. Hầu như hắn vừa tới gần Nam Minh liền không chút do dự mà triển khai thần thông mạnh nhất.
- Di Sơn!
Thiên địa nổ vang. Tinh không chấn động. Bên ngoài sơn môn của Nam Minh này, lập tức thập vạn đại sơn xuất hiện gào thét, rầm rầm chạy thẳng tới tầng phòng hộ do năm ngôi sao tạo ra, trong nháy mắt đã giáng xuống, truyền ra tiếng va chạm kinh thiên.
Năm ngôi sao đồng thời chấn động. Đại lục bị chúng vờn quanh cũng run rẩy. Ba mươi vạn tu sĩ ở nơi này, mọi người rối rít thức tỉnh, thân thể bay lên ngẩng đầu. Sắc mặt bọn họ trong nháy mắt đều xuất hiện biến hóa. Có thể nhận thấy, thập vạn đại sơn bên ngoài trận pháp phòng hộ đang dùng khí thế kinh thiên động địa mà không ngừng rơi xuống.
Nếu chỉ như thế thì cũng thôi. Nhưng chỉ trong mấy nhịp thở ngắn ngủi, tầng phòng hộ do năm ngôi sao này tạo thành vặn vẹn run rẩy, một giọng nói lành lạnh bỗng nhiên vang vọng khắp tinh không bên ngoài tầng phòng hộ. Giọng nói kia lộ ý lạnh lùng như hàn băng, còn có sát khí ngập trời.
- Sơn!
Giọng nói này chỉ vang lên một chữ nhưng trong chớp mắt rơi vào tai tất cả tu sĩ nơi này, tất cả ngọn núi trên năm ngôi sao đều run lên, đột nhiên mọc lên từ mặt đất. Những ngọn núi này trong chớp mắt như có thần trí, muốn xông lên vái lạy vương giả của chúng.
Trên đại lục được năm ngôi sao vờn quanh cũng tồn tại vô số ngọn núi. Những ngọn núi này giờ khắc này cũng đồng thời lao ra. Từ xa xa nhìn lại, ngàn vạn ngọn núi trên đại lục đều mọc lên, giống như những thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào trời cao. Trên năm ngôi sao cũng bay ra vô số ngọn núi. Những ngọn núi này mang theo tiếng gào thét chói tai, trực tiếp đâm từ bên trong tầng phòng hộ, đánh sâu vào màn sáng bảo vệ này.
Chúng cùng với thập vạn đại sơn của Tô Minh ở bên ngoài giáng xuống. Năm ngôi sao này phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa. Màn sáng trực tiếp nát bấy. Trong tích tắc khi nó bị đánh nát, cả thế giới trong mắt các tu sĩ ở đây như biến thành một thế giới của núi.
- Đảo Hải...
Tô Minh ở ngoài tinh không lạnh nhạt nói. Toàn thân hắn lóa lên hắc quang. Cực Minh Quang trong tích tắc cuốn ra vạn trượng, khiến cho tinh không trở thành màu đen hoàn toàn. Ánh sáng màu đen giống như hóa thành biển, cuộn lên hướng vào năm ngôi sao và đại lục đã bị đánh sụp tầng phòng hộ. Những nơi nó đi qua, ngọn núi chấn động. Hầu như tất cả tu sĩ trong nháy mắt đều thấy tối sầm, mất đi ý thức, bị giá lạnh vây quanh.
Nhưng vào lúc này, có năm cột sáng thật lớn bỗng nhiên bắn lên từ năm ngôi sao kia. Đó là pháp khí trên năm ngôi sao này. Pháp khí này cũng là đòn sát thủ của Nam Minh, đồng thời bắn ra. Lập tức năm ngôi sao này điêu linh đi với tốc độ mắt thường có thể trông thấy.
Đây là việc hấp thu bổn nguyên lực của năm ngôi sao, không tiếc ngôi sao tử vong, bộc phát ra cột sáng cường đại. Năm cột sáng này, bất kỳ cột nào cũng có thể bức lui cường giả Diệt cảnh nhưng năm cột sáng hợp lại, phong tỏa bốn phía quanh Tô Minh. Nhất là tốc độ của chúng lại cực nhanh, giống như trong đó ẩn chứa sinh mệnh vậy. Đó là một đòn chỉ sợ không cách nào đánh trúng Tô Minh nhưng vẫn tồn tại sự điên cuồng không chết không thôi.
Khi thấy năm cột sáng lao nhanh tới, hai mắt Tô Minh lóe sáng, tay phải vỗ lên thiên linh. Lập tức một con hắc long cả trăm trượng gầm thét lao ra. Diệt Long vừa xuất hiện, trong giây lát đã gào thét về phía năm cột sáng kia. Trong tiếng gào thét này, dường như tinh không chấn động. Vô số hàn khí trong nháy mắt ngưng tụ lại. Tựa như Diệt Long này chính là kẻ đứng đầu hàn khí. Nó có thể gọi hàn khí trong tinh không này về trong nháy mắt.
Tiếng chấn động răng rắc vang lên. Năm cột sáng này liền bị đóng băng, nhanh chóng lan tràn ra, từ năm cột sáng tràn xuống tới năm ngôi sao, trực tiếp biến năm ngôi sao này thành hàn băng.
Âm một tiếng vang lên. Hàn băng sụp đổ. Sau đó năm ngôi sao cũng nát bấy. Diệt Long trở lại bên trong thiên linh của Tô Minh. Thần sắc hắn lạnh lùng, cất bước trực tiếp tiến vào đại lục Nam Minh.
Bước chân vừa rơi xuống, đại lục liền chấn động ầm ầm. Từng cái khe nứt trong nháy mắt đã khuếch tán ra, như muốn chia năm xẻ bảy đại lục này vậy.
- Đại trưởng lão Đệ Cửu Phong, Mặc Tô. Sau ngày hôm nay sẽ không còn Nam Minh nữa, không còn nơi này nữa. Các ngươi còn không tế hồn quy hành đi!
Giọng nói mang theo uy nghiêm của Tô Minh vang vọng bốn phía. Giờ phút này bầu trời Nam Minh đã bị những dãy núi vờn quanh. Mặt đất vỡ vụn khắp nơi, tiếng nổ vang rền. Năm ngôi sao bốn phía bị băng đóng tan vỡ. Cực Minh Quang như biển vờn quanh bốn phía, tạo nên sóng lớn, tựa như chỉ theo một ý niệm của Tô Minh là sẽ lập tức bùng phát.
Cảnh tượng này có thể dùng từ thiên địa sụp đổ để hình dung.
Phối hợp với giọng nói vang vọng của Tô Minh lập tức có thể tạo thành một luồng khí thế khó có thể hình dung. Khí thế kia đủ để làm tâm thần tất cả tu sĩ sụp đổ. Cho dù là Diệt cảnh cũng phải run rẩy dưới khí thế này.
- Chúng ta... Nguyện quy hàng...
Sau một hồi lâu. Một âm thanh phức tạp truyền ra từ đại lục sụp đổ này. Dần dần càng ngày càng có nhiều âm thanh như vậy.
Sau khi rất nhiều âm thanh xuất hiện, theo tu sĩ nơi này tế hồn, ý linh tiên phủ xuống, hóa thành thiên âm bỗng nhiên bao phủ, để lại dấu vết trong tâm thần của ba mươi vạn tu sĩ xong, duyên pháp mênh mông liền trực tiếp tăng vọt trong cơ thể Tô Minh.
Loại tăng vọt này khiến Tô Minh thấy được hy vọng đoạt xá Đạo Thần chân giới!
- Ta muốn đoạt xá... Đạo Thần chân giới!!
Tô Minh ngẩng phắt đầu, giống như sói lộ nanh sắc.
Truyện khác cùng thể loại
55 chương
211 chương
110 chương
224 chương
169 chương
501 chương