Câu Được Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng
Chương 8
Bóng đêm tối tăm, trên trời không có bất kì ngôi sao nào.
Diêm Trọng Uy ngồi ở nhà, ngôi nhà này trừ ba ngày có nhân viên đến dọn dẹp, bình thường chỉ có mình anh ra vào nơi đây, hệ thống an ninh vô cùng cẩn mật cùng hiện đại, nơi này tuyệt đối vô cùng an toàn, cũng có thể là nơi lí tưởng để hẹn hò bí mật.
Đinh Vũ Thiến ngồi an vị ở ghế sofa, càng không ngừng lo lắng.
Diêm Trọng Uy đưa mắt nhìn, cô vô cùng mất tự nhiên, đôi mắt nhìn chằm chằm xuống sàn nhà, từ lúc vào cửa đến giờ côi chỉ cúi đầu không nói, hoàn toàn không có dũng khí đối mặt với đôi mắt tàn đầy nụ cười của anh.
Người đàn ông này ngay cả biện pháp để cho cô tỉnh táo cũng không cho.
" Cô đã suy xét kĩ sao?" anh hỏi.
" ừ" Cô gật đầu một cái.
" Hiện tại đổi ý vẫn còn kịp" anh lên tiếng nhắc nhở cô.
" Tôi.... ......." nếu như cô không tính toán kĩ thì sẽ không đến đây.
" Tôi chỉ có một yêu cầu"
" Cô nói thử xem."
" Tôi hi vọng anh không đem chuyện này nói ra." nếu như để cho mọi người biết được cô dùng thân thể để đổi lấy đơn hàng, đời này của cô không làm người được rồi, chẳng cần biết lí do của cô là gì, cùng khách hàng lớn của công ty lên giường, sẽ là tiêu điểm cho mọi người, cô sẽ khiến Đinh gia hổ thẹn, cha cô cũng sẽ lên huyết áp mà không thể nào hạ xuống được nữa.
" là ân oán cá nhân, người ngoài cũng không cần biết".
Chuyện này truyền ra ngoài thì hình tượng của anh và công ty cũng bị ảnh hưởng, huống chi anh chỉ muốn dạy dỗ cô, không phải phá hủy cô, cho nên vô luận là thế nào, trên danh nghĩa cô cũng là vợ chưa cưới của Nhan Dật Khải, cho dù anh không quan tâm thanh danh cuả cô cũng phải bận tâm đến tình anh em.
Nhìn ra cô khẩn trương cùng bất an, anh bày ra bộ mặt quan tâm khó thấy" Có muốn uống một chút rượu để tha lỏng hay không?"
Nhìn anh mỉm cười hoàn toàn không trấn an được tâm tình của cô.
Vừa nghĩ đến việc sắp xảy ra, cô hận không thể đánh mình bất tỉnh, tỉnh lại toàn bộ nhục nhã sẽ kết thúc, cô không cần tỉnh táo để đối mặt với nhục nhã.
" Không cần." Cô lắc đầu, cô không cần uống rượu chỉ cần mọi chuyện mau chóng kết thúc để cô nhanh chóng rời khỏi đây.
" Nếu như vậy.... ......." anh bước đến sofa cầm một túi xách đưa cho cô." Vậy cô phải thay nó."
" Đây là....."
Cô nhận lấy túi đồ, tò mò liếc mắt nhìn.
Trong túi là một váy ngủ voan mỏng đỏ tươi, sờ vào hết sức là mềm mại.
Khi cô nhận ra rằng đó chính là đồ lót, thì gương mặt tái nhợp nhất thời đỏ lên.
Y phục như thế ngay cả sờ qua cô cũng không muốn, nói gì đến mặc vào.
" Vì sao? Tại sao muốn tôi mặc cái này." cô buồn bực hỏi.
Chuyện ngày hôm nay chỉ coi là một cuộc giao dịch, có cần thiết cô phải ăn mặc như yêu tinh tới dụ dỗ anh ta sao?"
" Bộ dạng này không thích hợp, không có một người đàn ông nào đối với xử nữ già có hứng thú".anh nhăn mày khinh thường cô, giống như đi guốc trong bụng cô vậy.
Bắt bẻ cô là việc đầu tiên, thật ra anh khá thích những cô gái ăn mặc đoan trang, những cô gái ăn mặc diêm dúa không phải là khẩu vị của anh.
" cái gì, xử nữ già."
Cô tự động dâng tới cửa, còn bị anh ta ghét bỏ.
Lòng tự ái yếu ớt bị tổn thương, cô nói
" Nếu như đối với tôi không hài lòng anh cũng không nên miễn cưỡng mình."
" Hôm nay là cô đến cầu cạnh tôi, cô không nghĩ cách lấy lòng tôi, khiến tôi hài lòng, vậy giao dịch cua chúng ta lập tức hủy bỏ, mọi thứ đều không có hiệu quả."
Ô.... ...... ......
Cô quả thật là khóc không ra nước mắt mà.
Cô chẳng những là phải cùng người đàn ông này lên giường, còn phải khiến anh ta muốn cùng cô lên giường mới được.
Chuyện đã đến mức này rồi, cô không thể nào rời bỏ đi được, như vậy không có nghĩa khí.
Thôi muốn nghĩ khí thì mất đơn đặt hàng, hiện tại viếc duy nhất cô có thể làm là thỏa hiệp, tận lực thỏa mãn người đàn ông này, sau đó đổi về đơn hàng bị mất.
Cắn răng,cô ngoan ngoãn cầm túi lên
" Đi đâu để thay đồ?"
" ở chỗ này" anh vòng tay trước ngực, một bộ dáng chờ xem kịch vui.
Này không phải là muốn cô biểu diễn một màn thoát y ?
"Nhanh lên một chút" anh cố ý thúc giục cô.
" Anh" đây rõ ràng là muốn cô mất mặt,
Xác định rằng tối nay là lúc anh nhục nhã cô, còn về phần lên giường thì cũng không cần phải có.
Diêm Trọng Uy anh đây là người không phải thấy người con gái nào thì đều lên giường, và anh cũng không phải là sắc lang, chỉ là thỉnh thoảng anh cần dùng họ để dập lửa thôi.
" Cô thay hay không thay?" Anh nhếch mày lên, những lời nói ra tràn đầy sự uy hiếp.
" Tôi không muốn thay ở đây." Cô kiên trì nói
" Như vậy cũng được."
Nghe anh nói lời này cô thở phào nhẹ nhõm tin rằng kiên trì của mình đã thành công.
" Nếu cô không muốn thay ở đây cũng được thôi, tôi sẽ tự mình thay cho cô."
Thấy thái độ của anh vô cùng kiên định khiến người khác không thể không tin rằng anh sẽ làm thật.
" Anh" Cô ngây dại
" Còn chưa thay sao?" một lúc sau, anh đưa tay ra.
" Như vậy là cô đang mời tôi đến giúp cô sao?"
Dĩ nhiên là không phải rồi.
Cô vừa tức, vừa thẹn, một chút biện pháp cũng không có, người đàn ông này quả thật là khắc tinh của cô.
Được rồi, thay thì thay.
Coi cái áo lót như là bikini là được rồi, mặc dù cô chưa bao giờ làm việc này đây là lần đầu tiên của cô chẳng qua là việc gì cũng phải có lần đầu tiên.
Cô cắn chặt răng, bắt đầu tháo quần áo, ở trong lòng tự an ủi chính mình.
Nhưng mà việc này quả thật không có kết quả nha, từ trước đến nay cô chưa bao giờ ở trước mặt người lạ mà thay quần áo, cô vô cùng khẩn trương, toàn thân phát run.
Nheo mắt lại, anh nhìn chằm chằm cô.
Cô gái này bề ngoài xinh đẹp, chỉ là cô rất gầy, dáng người chắc sẽ không quá tốt đi, anh chuẩn bị khi cô thay quần áo sẽ tìm khuyết điểm trên người cô, đem ra chê bai, sau đó nói cô điều kiện không đủ tốt, không có tư cách cùng anh lên giường, sau đó kết thúc trò chơi này.
Có câu gậy ông đập lưng ông, anh sẽ đem tất cả nhục nhã trút lên người cô.
Đinh Vũ Thiến không hiểu được suy nghĩ của anh, chỉ là cố gắng "giải phóng" mình.
Đầu tiên là áo khoác, sau đó là quần bó.
Khi cô trút bỏ tầng lớp áo ngoài cùng, ánh mắt anh nhìn đến đôi chân ngọc của cô.
"Chân của cô.... ........."
Đang chuẩn bị lên tiếng bắt bẻ nhưng như có một khúc cây chặn họng anh lại, ngăn không cho lời chê ra ngoài. Thật sự là, đôi chân của cô thon lại dài,trắng nõn không tì vết thật sự không thể bắt bẻ, anh thật sự không hiểu nổi một người lúc nào cũng ngồi trong phòng làm việc lại có một đôi chân đẹp như vậy.
Có thể nói là do trời sinh đi!
" Thế nào?" sau khi nghe anh nhắc đến chân mình, cô cuống quýt cúi đầu xuống nhìn.
" Không có gì, tiếp tục đi".
Anh phất tay ra hiệu cô tiếp tục, chuẩn bị tìm những thứ trên người cô để bắt bẻ. Nhưng thanh âm của anh lộ ra vẻ nóng nảy.
Cô cúi đầu, tránh ánh mắt của anh, cởi chiếc áo cuối cùng.
"Cô.... ...... ..."
Ánh mắt anh sau khi quan sát tỉ mỉ, anh không thể thốt lên lời.
Dáng người cô quả thật là hoàn mĩ không có gì để bắt bẻ cả.
Đầy đặn tròn, eo thon thả, bụng bằng phẳng, hai chân dài trắng nõn.... ..........thật sự là không có chỗ nào là không hoàn mĩ.
Lúc trước anh nhìn thật sai.
Dáng người gầy gò cùng trang phục bảo thủ , anh cho rằng anh sẽ nhìn thấy một người khô quắt như con mực, không nghĩ tới vóc dáng cô lại cân xứng, khéo léo như vậy, hơn nữa lại trắng nõn không một tì vết, nơi đẫy đà căng tròn trêu ghẹo dục vọng của anh.
Diêm Trọng Uy nhìn chăm chú khiến cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, cô vội vã nắm chiếc áo lót hấp dẫn trong túi lên chuẩn bị mặc vào, cho dù nó là một lớp mỏng không che được bất cứ thứ gì.
" Chờ một chút." Anh lên tiếng ngăn cản cô.
Cô ngây ngốc ngẩng đấu lên, đối phó với cái nhìn chăm chú của anh.
Một loại bản năng tự nhiên, cô đưa hai tay ôm lấy ngực mình.
Anh thoạt nhìn giống như, giống như con dã thú ngủ đông lâu ngày nay thức giấc.
" Cô không có cởi hết." giọng nói của anh có chút trầm thấp, khàn khàn.
Ý tứ của anh là muốn cô ... .........cởi hết ư?
Cô cởi như vậy còn chưa đủ sao?
Cúi đầu nhìn nội y còn lại, cô xác định có hay không làm theo lời anh.
Cô chẳng lẽ không biết nội y hấp dẫn là không mặc bất cứ gì?"
" nếu như cô vì thế mà mê hoặc anh, anh rất tà ác nhắc nhở cô".
"Ách.... ...... ......cái gì?"
Cô phải trần như nhộng sau đó mặc vào cái không giống như quần áo này vào sao?
Lúc này mặt cô không ngừng đỏ lên, ngay cả cổ cũng đỏ.
Mặc bikini là một cực hạn, cô không có cách nào ở trước mặt một người đàn
ông xa lạ trần truồng, cô không động đậy, cứng ngắc giống như một tử thi.
" Cô cởi hay không cởi?" Anh không vui nhăn mi.
" Anh muốn làm cái gì thì làm đi. Đừng giỡn như vậy có được không?" cô vừa ngượng ngùng lại vừa xấu hổ.
Hết thảy đều cùng với trong suy nghĩ của cô không giống nhau, cô chỉ muốn chuyện này làm nhanh chóng rồi xong, chứ không phải như con ngốc đứng đây cho người ta làm nhục."
Mà anh đang nghĩ ngợi bước hành động tiếp theo sẽ làm gì.
Giờ phút này kết hoạh sắp kết thúc , anh lên lấy giọng chê bai nói rõ là cô làm cho anh không có hứng thú , sau đó thoải mái nhục nhã cô, sau đó kết thúc ân oán với cô.
Nhưng là mà anh lại do dự
Vẻ đẹp của cô làm anh không muốn dừng lại nữa, anh khát vọng thấy được mọi thứ của cô.
Dù sao cũng chỉ là xem một chút thôi mà.
Anh lấy cho mình một cái cớ, sau đó chậm rãi đi về phía cô.
Anh tiến tới làm cô hoảng sợ, nhưng cô biết đây là việc sẽ diễn ra , cô không thể trốn nếu không đơn hàng sẽ biến mất.
Thì ra cô thích đàn ông chủ động". Anh mạnh mẽ kéo cô" Vậy để cho tôi nhìn xem cô có đáng giá không?"
Anh cố ý chê bai giá trị của cô, cố ý đem giá trị của cô so sánh với hàng hóa, bàn tay cũng bỏ đi trở ngại trước ngực cô, một đôi nhũ hoa tròn trịa lập tức chiếm lấy tầm mắt anh.
Cô không cách nào che dấu được đôi tròn trịa phát sáng, trắng nõn nà khiến người người say đắm.
Anh không thể nào dời tầm mắt của mình, bàn tay giống như mất đi ý thức, lại chủ động phủ lên tròn trịa của cô.
Anh đang làm gì vậy? Đây là vợ chưa cưới của Nhan Dật Khải.
Chỉ tiếc rằng lí trí không thể nào kháng cự được dục vọng mãnh liệt.
Nơi đó thật mềm mại, cảm giác thật tuyệt vời khiến anh không thể nào buông tay.
Anh chạm vào làm cô một hồi rung động.
Cô sắp không nhịn được mà kêu lên, nhưng như vậy sẽ khiến anh châm chọc, cô cô gắng làm thần kinh mình tê dại, làm sao lãng cảm xúc của chính mình.
Chỉ có như vậy mới có thể bắt buộc cô hoàn thành giao dịch trong ngày hôm nay.
Anh đang làm cái gì? Anh nên đuổi cô đi mới đúng.
Hành động của anh cùng ý nghĩa của anh hoàn toàn trái ngược, hai mắt anh nhìn chằm chằm cô, hai tay hết sức dán chặt cô, một chút cũng không muốn rời đi.
Chết tiệt ! Anh rốt cuộc đang làm gì?
Trán thấp thoáng xuất hiện mồ hôi hột, anh vì phản ứng cảu mình mà không thể nào hiểu nổi.
Anh lại có thể.... ..........muốn cô! Lúc nào thì anh bắt đầu đối với phụ nữ có hứng thú? Hơn nữa còn là người phụ nữ cũa bạn tốt?
Trong lòng rơi vào đấu tranh, anh không ngừng, mà hành động, làm đầy đặn của cô bị tàn phá
" Thật là đau! sức mạnh to lớn ở trước ngực nhạy cảm , cô cô cùng sợ hãi co rúm lại hai bàn tay bản năng tránh khỏi sự xâm nhập của anh.
A!
Cánh tay mảnh khảnh đụng vào lồng ngực rắn chắc ,cô không thể nào chuyển dời người đàn ông trước mặt, ngước lại khiến cho mình mất đi trọng tâm ngã vào ghế sofa, mắt kiếng trên mặt rơi ra bay đi chỗ khác, xong rồi mắt kiếng của cô!
Trước mặt là một mảng mơ hồ khiến cô cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Không để ý đến người đàn ông trước mặt, cô quỳ ở trên ghế sofa sờ soạn xung quanh, mục đích là tìm lại mắt kiếng của cô, nhưng lại không chút nào chú ý tới cái mông đẫy đà hướng về phía người đàn ông phía sau.
"Này, cô gái đáng chết này, rốt cuộc đang làm cái gì?
Mắt thấy cô đang ở tư thế vô cùng kích thích, cả người anh toát ra mồ hôi lạnh, hơn nữa thoáng thấy chiếc quần lót màu trắng như ẩn như hiện cùng với cặp mông trắng nõn, khiến cho dục vọng của anh gia tăng,
( eo ơi chết mất mỗi lần đến mấy đoạn miêu tả này là tay tớ run run + mặt tớ đỏ bừng= chẳng làm được gì hết)
Dù sao cô cùng với Nhan Dật Khải tình cảm không tốt, hai người chia tay là chuyện không sớm thì muộn, cần gì anh phải để ý quá nhiều, miếng thịt dâng trước miệng mà không ăn thì thật tội lỗi. Dục vọng từ từ chiến thắng lí trí, anh không ngừng tìm những lí do, hoàn toàn không có ý định đè nén mình nữa.
Mắt kiếng! Mắt kiếng của cô!
Đối với phản ứng của anh cô hoàn toàn không biết, vẫn tiếp tục tìm mắt kiếng của mình.
Trong lúc bất chợt thân thể của cô bị nhấc bổng lên, hơi thở , cùng nhiệt độ nóng rực khiến cô ý thức được mình đã rơi vào lòng Diêm Trọng Uy.
" Anh làm gì vậy?" liếc mắt nhìn gương mặt anh, cô cảm thấy vô cùng sợ hãi.
" Nhanh như vậy mà đã quên mục đích tới đây sao?"anh nhỏ giọng giễu cợt cô, tiếng cười trầm thấp đầy ắp dục vọng đậm đặc.
Anh cũng không tính ở trong phòng khách ăn cô, anh muốn đem cô về phòng ngủ từ từ thưởng thức, dù sao cô cũng vô cùng đặc biệt, đặc biệt đến mức khiến cho anh động lòng.
Truyện khác cùng thể loại
23 chương
2 chương
40 chương
24 chương