“Đoàng—!” Một tiếng súng vang lên xé toang bầu trời. Tần Hách bậy dậy ở phía sau ghế sôpha, xấu hổ cười cười: “Sesesesếp… Không phải em cố ý đâu! Em cứ nghĩ lén mở chốt an toàn lên thôi, ai ngờ cậu ấy cướp cò ╮(╯▽╰)╭…” Nghiêm Lãng hỏi: “Ồ, thế sao?” Tần Hách: “ >O