Edit: Hân Gia Ngành mà Quan Hướng Tình học là chăm sóc trẻ em, đương nhiên sau khi tốt nghiệp sẽ đến làm ở nhà trẻ, mà xí nghiệp Quan thị bắt đầu lập nghiệp ở Đài Loan, có sự nghiệp to lớn, quan hệ trong giới chính trị và kinh doanh rất vững chắc và tốt. Bố của cô là chủ tịch của Quan thị, mẹ là một phu nhân suốt ngày tham gia các tiệc rượu, để tạo lập mối quan hệ vững chắc, anh trai là tổng giám đốc, cưới con gái của một ông chủ ngân hàng, chị gái là phó tổng giám đốc có hôn phu là thiếu gia của một công ty bách hóa ở phía Đông. Cô không có đầu óc kinh doanh và tham vọng, đơn giản là chỉ muốn làm một cô giáo dạy trẻ, vô cùng hài lòng với cuộc sống bình thường hiện tại, cô rất ghét việc mẹ luôn muốn lôi cô tham gia tiệc rượu. Trong lòng cô biết rõ bố mẹ đang suy nghĩ cái gì, đối tượng mà anh trai cùng chị gái kết hôn đều là người trong xã hội thượng lưu, sau khi tốt nghiệp đương nhiên cô cũng phải tìm một đối tượng môn đăng hộ đối để kết hôn, thật đáng tiếc là cô không những không cảm thấy hứng thú mà còn vô cùng mong muốn giống những cô gái trong gia đình bình thường, có thể tự do yêu đương và kết hôn. Cô chỉ hy vọng mình có thể tìm được một người đàn ông yêu thương mình, có thu nhập ổn định, có sở thích giống mình, ở chung vui vẻ, một chút cũng không giống những người kia, phải đeo mặt nạ của cuộc sống giàu sang. Cô đã cố gắng để đấu tranh cho cuộc sống độc lập, nhưng đến cuối cùng, người nhà cắt đứt nguồn tài chính của cô, nghĩ rằng từ nhỏ đến lớn cô đã sống một cuộc sống phong phú, ở bên ngoài chắc chắn không chịu khổ nổi, nhưng mà cô vì giữ giấc mơ nho nhỏ này mà cố gắng kiên trì. Tuy rằng đời sống vật chất không thể đầy đủ như trước, nhưng mà cô không hay dùng hàng hiệu, cũng không thích cuộc sống xa xỉ, ngoài tiền thuê nhà và tiền điện nước ra, học được việc ăn những món ăn bình dân, ba món ăn chắc chắn không quá ba trăm nhân dân tệ, nên càng không phải dùng thẻ tín dụng, cộng với việc cô có một khuôn mặt giống trẻ con, chỉ cần chăm sóc bình thường là được, vì thế mà không cần mua sản phẩm bảo dưỡng, cũng không phải trang điểm, cho dù có khó khăn, vẫn còn chịu được. Ngày hôm đó, sau khi cô tạm biệt các bạn nhỏ và kết thúc công việc của mình thì cô liền đi về phòng trọ ở gần đấy. Cô đặc biệt tìm phòng trọ này, không chỉ tiện nghi, có thể tiết kiệm được phí di chuyển, mà còn có thể đi bộ rèn luyện sức khỏe, thật sự là một mũi tên trúng mấy con chim liền. Cô đi từ từ trên đường lớn đầy vui vẻ, trong đầu xoay chuyển không ngừng, ngày mai là ngày nghỉ, không phải đi làm, cô định dọn dẹp nhà cửa thật tốt, nếu như thời tiết đẹp, cũng phải giặt chăn và phơi ra nắng... Lúc này, trên đường có một chiếc xe Mercedes màu đen chạy chầm chậm, hạ cửa kính phía sau xuống một ít, một người đàn ông đeo kính râm chăm chú nhìn nhất cử nhất động của cô, vẻ mặt đầy bí hiểm, môi mỏng gợi cảm hơi nhếch, để lộ ra tham lam cùng mong muốn ở trong mắt. “ Á Lịch, quay đầu xe, đi theo cô ấy.” “Vâng.” Ba ngày trước, cuối cùng Cảnh Quân Uy cũng xử lý và phân công xong hết công việc, để Hoa Đức thay anh chủ trì tất cả, còn anh không kiềm chế nổi mà muốn chạy như bay đến bên cạnh Quan Hướng Tình, vì vậy nên anh để Á Lịch tìm người, điều tra chi tiết tình hình cuộc sống hiện nay của cô. Vốn anh còn lo lắng nên làm cách nào để có thể đến gần cô, dù sao cô cũng là con gái của Chủ tịch Quan thị, không thể nào mà tùy tiện tìm một lý do được, cứ cho là anh dùng các tiệc rượu phiền chán để đến gần cô, ngay cả như vậy, anh cũng sẽ không tiếc tiền, nhưng mà cô lại không giống với các thiên kim tiểu thư khác, anh thăm dò được tình hình và hoàn cảnh của cô, muốn tiếp cận cô không khó, cái khó là phải tìm cơ hội để làm quen với cô. Vì vậy anh quyết định lái xe đến chỗ làm và xung quanh nơi ở của cô, tìm xem có cơ hội nào không, đúng lúc lại nhìn thấy cô. Nhưng mà, anh biết không thể đường đột, cũng không thể kích động, nếu không cô chắc chắn sẽ bị dọa sợ, nói không chừng cô còn cho anh là một người xấu xa, để lại ấn tượng xấu về anh, nếu phải chờ đợi lâu anh cũng sẽ không để ý, nhất định không thể để cô vừa nhìn thấy anh liền không thích. Anh nắm chặt nắm đấm, tự nói với lòng mình, không sao đâu, chắc chắn cuối cùng cô sẽ là của anh, không lâu nữa đâu, nhất định anh có thể ôm cô vào trong ngực và sống cùng với cô, bởi vì bọn họ không chỉ được số phận an bài sẽ gặp nhau, quen biết, yêu nhau, cưới nhau, mà đây còn là mong muốn của cô ấy, cũng như của anh, cho dù hiện tại cô bởi vì luân hồi chuyển thế mà quên đi lời hứa đó, nhưng mà anh chưa quên. Từ từ anh sẽ khiến cho cô nhớ lại tất cả nhờ vào cái bớt giống hệt nhau ở sau lưng của họ, chắc chắn cô sẽ yêu anh lần thứ hai, giống như anh yêu cô hàng ngàn năm, mà lần này tuyệt đối anh sẽ không buông tay. Bỗng nhiên, một hồi tiếng phanh gấp, la hét và mắng chửi vang lên, cũng kéo suy nghĩ của anh trở về. “Đại ca, Quan tiểu thư gặp tai nạn, chúng ta có nên tới nhìn hay không?” Á Lịch nhanh chóng lên tiếng. Cảnh Quân Uy cũng nhìn thấy, một chiếc xe suýt chút nữa đâm vào cô, làm khuôn mặt xinh đẹp của cô đầy hoảng hốt và sợ hãi, ngồi bệt xuống đất, trái tim của anh đau nhức, vội vàng dặn A Lịch lái xe đến gần chỗ cô. Sau khi đâm phải người, một lời xin lỗi lái xe cũng không nói mà thậm chí còn thẳng thừng mắng cô đi không nhìn đường, trông giống như một gã côn đồ, một chút cũng không để ý là mình đang đi ngược chiều. Gương mặt Cảnh Quân Uy lạnh lùng, tỏa ra một loại hơi thở không cho người khác đến gần, mở cửa xuống xe, đi đến cạnh bọn họ liền ngửi thấy một mùi rượu nồng nặc, không nhịn được mà cười khẩy. Hừ! Mới đến gần tối thôi mà đã uống đến say khướt, hắn ta không kiểm soát được tay lái cũng chẳng có gì lạ, nếu như không phanh kịp dừng ở trước mặt của cô, chẳng phải sẽ va trúng cô sao, thậm chí có thể đâm chết cô nữa. Nghĩ đến khả năng này, anh chỉ hận không thể một quyền đấm chết cái tên tài xế không có trình độ này. Anh còn chưa kịp làm quen với Hướng Tình, người này lại dám đối xử như thế với cô gái của anh sao? Sau khi nhìn thấy cô gái yếu đuối bất lực sắc mặt vì sợ hãi mà tái nhợt, lửa giận càng không kìm nén được thiêu đốt ở trong ngực anh, khiến cả người của anh tỏa ra hơi thở lạnh lùng. Sau đó, anh đi đến bên cạnh Quan Hướng Tình, nhẹ nhàng đỡ cô lên quan tâm hỏi thăm:“Cô không sao chứ?” Cô chỉ ngây ngốc, nhẹ nhàng gật đầu. Cảnh Quân Uy biết cô quá sợ hãi, nên còn chưa lấy lại tinh thần được, lập tức anh để lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo lại nghiêm túc, hung dữ trừng mắt nhìn người đàn ông vốn còn đang mắng chửi, nhưng bởi vì sự xuất hiện của anh mà sợ đến mức câm miệng lại. “Anh uống rượu say, mà còn dám lái xe ra đường, đã lái xe thì thôi đi, bây giờ đã gây ra chuyện, còn không biết nhìn lại sai lầm của mình, để xin lỗi cô gái này, mà còn hung dữ chửi bới, là cảm thấy người ta rất dễ bắt nạt hay sao? Á Lịch, lập tức báo cảnh sát.” Người đàn ông trung niên say rượu luống cuống tay chân, hình như đã dọa sợ đến tỉnh táo lại rồi. Người đàn ông này vừa xuất hiện, ông ta lập tức đã chịu đựng nỗi hoảng sợ cực độ, sau khi nghe được lời cậu ta nói, lại càng sợ đến mức toàn thân phát run, đặc biệt là khi ông ta thấy rõ sau lưng người đàn ông này còn có một người cao to giống như cậu ta, dáng người rắn chắc của người đàn ông này, đã thể hiện rõ rằng đây không phải là một nhân vật có thể tùy tiện động vào, ông không muốn để mình phải gặp xui xẻo khi đụng vào họ. Để sớm thoát khỏi đây, ông vội vã quay về phía Quan Hướng Tình, người xem ra dễ nói chuyện hơn, cúi đầu lên tiếng xin lỗi: “Xin lỗi, xin lỗi, cô gái, xin cô tha thứ cho tôi, sau này tôi xin hứa sẽ không tái phạm nữa, xin cô và vị tiên sinh này đừng báo cảnh sát, được không?” Một khi báo cảnh sát, thì việc sau khi anh uống rượu lái xe gây ra chuyện, tuy rằng không đụng người ta bị thương, nhưng mà chắc chắn vẫn sẽ bị phạt tiền, ông cũng không có nhiều tiền như vậy đâu! Vì cảm thấy tình huống trước mắt thực sự sẽ gây bất lợi cho ông, nên ông phải cúi đầu nhận sai. Nhìn thấy tên này tuy uống rượu nhưng lý trí vẫn chưa hề mất hết, Quan Hướng Tình có chút kinh ngạc, không thể không nhìn người đàn ông ở bên cạnh vừa ra mặt giúp cho cô này bằng một đôi mắt khác. Dựa vào xuất thân của cô, đã từng được gặp rất nhiều người đàn ông hoàn mỹ ở xã hội thượng lưu, trong đó không thiếu những công tử bột có bề ngoài xuất chúng và điều kiện xuất sắc, nhưng không có một người nào khiến cho cô rung động như khi gặp người đàn ông trước mắt này. Chiều cao của anh ít nhất cũng 190cm, khuôn mặt anh tuấn, nghiêm túc, môi mỏng nhếch đầy lạnh lùng, hình như là một người đàn ông rất ít khi mỉm cười, cả người phát ra hơi thở vương giả cao quý. Nhưng rõ ràng anh ta không phải là một người đàn ông đơn giản chỉ ngồi trên bàn làm việc và sống trong nhung lụa, cả người mặc đồ vét hàng hiệu, quần áo được thiết kế vừa vặn làm nổi bật lên dáng người cường tráng, mái tóc màu đen được một sợi dây buộc ở đằng sau đầu, cằm rộng nhấn mạnh lên ý chí và năng lực quả quyết của anh, nhếch môi mỏng gợi cảm thể hiện sự tuyệt tình của anh, hốc mắt sâu, đôi mắt sâu sắc đầy sự khôn ngoan, ánh sáng tinh nhuệ, một nguồn tinh lực dồi dào phát ra từ cơ thể của anh, mang theo một sức hấp dẫn nam tính đáng kinh ngạc, khiến cho mọi người không thể rời mắt. Anh giống như một tia sáng, mọi người ở xung quang không kiềm chế được mà bị hãm sâu vào sức hấp dẫn của anh, khi cô nhìn thấy trong mắt của anh chợt hiện ra ý cười, thì hoảng sợ phát hiện mình cũng bị anh hấp dẫn đến ngây người, vội vàng xấu hổ đến ửng hồng đôi má. Tại sao khi cô nhìn vào mắt của anh, lại có một cảm giác rung động xa lạ làm cho ngực cô kêu gào? Loại cảm xúc kích động như trống đập này khiến cô trở tay không kịp, xuất hiện một nỗi hoảng sợ, chỉ có thể tạm thời kiềm chế và trốn tránh cái cảm giác không tên này, nhìn về phía người đàn ông trung niên đáng thương đang cầu xin kia. “ Thôi đi! Ông đi đi! Sau này đừng tái phạm nữa là được rồi.” Người đàn ông trung niên vui vẻ, nhanh chóng đi vào trong xe. Cảnh Quân Uy nhanh chóng ra hiệu cho Á Lịch, lập tức Á Lịch nhẹ nhàng cầm cổ áo của người đàn ông trung niên lên, kéo ông ta trở về chỗ lúc trước. “Cậu...Các cậu muốn làm cái gì?” Cảnh Quân Uy lạnh lùng ngâm nga “Cô gái này nói không muốn thấy ông tái phạm lần nữa, hiện tại cả người của ông toàn mùi rượu mà vẫn muốn lái xe, là muốn làm gì nữa đây? Lại muốn làm hại người đi đường hoặc là người lái xe xui xẻo tiếp theo sao?” Sắc mặt của người đàn ông trung niên trắng bệch, đang muốn mở miệng cầu xin được tha thứ, nhưng lại bị đông cứng vì ánh mắt sắc bén như lưỡi dao của Cảnh Quân Uy. Á Lịch lạnh lùng mở miệng: “Nếu như ông không muốn bị đưa đến đồn cảnh sát, thì tự mà nghĩ cách giải quyết đi.” Quan Hướng Tình nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của người đàn ông trung niên, lập tức đề nghị: “Ông nên nhờ người nhà hoặc là bạn bè giúp ông lái xe đi, sau đó ngồi taxi để về.” “Vâng, cảm ơn cô, cô gái tốt bụng.” Người đàn ông trung niên vội vã lấy điện thoại di động ra, gọi người đến giúp đỡ. Nếu không phải vì anh luôn nhìn cô, thì với cá tính của Cảnh Quân Uy, cũng không thích chõ mũi vào chuyện người khác, anh cũng không phải là người tốt, nên xen vào để làm cái gì? Tất cả sự chú ý của anh đều đặt trên cô gái mà anh đã tìm kiến ba năm - Quan Hướng Tình, trực giác đối với cô có một loại cảm tình không tên và cảm giác quen, anh biết điều tra sẽ không sai sót, cô chính là Dao Quang mà anh đã tìm kiếm ngàn năm nay. Hiện tại điều duy nhất mà anh cần phải làm là khiến cô yêu anh, làm cho cô trở thành người của anh, cơ hội trước mắt chính là tốt nhất, vì thế dịu dàng mở miệng: “Tiểu thư, tuy rằng cô không bị làm sao, nhưng có lẽ sẽ có di chứng gì đó, dù sao thì vừa rồi cô cũng ngồi bệt xuống đất mà, hay là để tôi đưa cô đến bệnh viện kiểm tra một chút.” “Không cần, tôi hoàn toàn không bị thương gì cả, chỉ là ngã hơi đau thôi, cảm ơn anh đã thấy việc nghĩa mà hăng hái làm.” Quan Hướng Tình thành tâm cười nói. “Nếu cô thật sự muốn cảm ơn tôi thấy việc nghĩa mà hăng hái làm, sao không mời tôi ăn một bữa cơm, lấy hành động mà bày tỏ thành ý của cô đi?” “A?” Cô trợn mắt mở to miệng nhìn anh, nói không ra lời. Khóe miệng Cảnh Quân Uy khẽ nhếch, hơi nhíu nhíu mày, một bộ dạng sáng sủa phóng khoáng. Bỗng chốc trái tim của cô lại kêu gào, làm cô bối rối trong khoảng thời gian ngắn.