Câu chuyện của tôi - tình yêu đẹp
Chương 78
Xong đến em 1280 rung, số này chỉ Nhi biết thôi nên tôi nghe.
– Ck đâu rồi ạ?
– Tui về HN rồi.
– Sao…
– Hỏi mẹ ck cô kìa.
– Mẹ bảo…
– Thôi ở đó đi…. Mai tôi xuống đón. @@
– Hông chịu ck đâu.
– Kêu mẹ kìa. Công nhận mình cũng lầy vler
– Tao nói vậy mà mày bỏ đi luôn à? Mà gọi không thèm trả lời nữa.
– Kệ con. Giờ đi kiếm thêm 5 – 6 cô con dâu nữa cho mẹ tha hồ mà nhận.
– Mày không phải kiếm, ở đây tao có 6 cô rồi.
– ????
– Vk thằng L, Nhi, Hằng, Thuý, Vi….
– Dạ con tên Duyên ạ. Đúng giọng Duyên rồi.
– Ờ đấy Duyên nữa.
– Vậy thôi, mọi người ăn tết vui vẻ. Xong cúp máy. @@
Giờ về cái ổ đây chỉ khổ em thôi. 6 Mạng vừa kể thì thoát chị dâu và Hằng, nhưng chắc chắn ở đó giờ có cả bé Linh với nhỏ Ngọc bạn nhỏ tuýp nữa. Đông vậy ai chơi…. @@
Thôi thì ta cứ ngồi đây riêng ta, bao giờ chán thì mò về.
Nhưng dạo này có vẻ chả kế hoạch nào của mình trọn vẹn cả. Đang ngồi thì thấy ngay biến. Một tổ đội boss, trùm, mafia….. Đang dần tiến lại cửa quán. Thôi quên cmn mất là bé Linh.
– Đứng lại.
– Chạy đâu.
– Thử đi xem.
-….. Và hàng loạt câu từ tương tự.
– Đánh nhau hả? Có muốn đón tết không? Tôi troll
– Anh ý không đánh con gái đâu. Linh
– Ck dám đánh vk hả?
– Thử xem.
-….
Vâng đúng là “bách nhục xuyên t… Rim” mà. Thua một đám con gái vậy.
– Vk phải theo ck, qua đây. @@
Nhi và D qua luôn.
– Bé, anh với bé sao?
Thêm Linh qua.
– Út, chống đối hả?
Vi lật đật đi sang.
– Bé, vài mạng kia thì bé trổ tài đi, ngần ấy năm học võ mà.
Đám kia qua nốt. Tôi cũng thừa biết đám này đâu có dễ như vậy. Khi cả đám đông đủ thì định quây thì mình nhanh chóng dùng phương án thứ “36”. Vọt nhanh khỏi khu vực giao tranh.
Và chạy về nhà. Vào nhà thì khựng ngay lại khi đội hình các bô lão đang bàn chuyện. Cụ thể là 2 sếp tôi, bố mẹ Nhi, bố mẹ tuýp, bố mẹ nhỏ Ngọc(bạn tuýp), bố mẹ vk ông L.
– Con chào….. Mỏi cả mồm.
Xong bà già ra lôi vào “nói chuyện riêng”.
– Con trai lớn vậy mà thế à?
– Mẹ của “con trai lớn” vậy mà thế cơ?@@
– Tao khác mày khác.
– Con cũng khác mẹ khác. @@
– Cãi nữa. Xong véo tai
– Con đi luôn này.
– Năm hết tết đến, đàng hoàng xem.
– Ok ok. Mẹ cứ bình thường đã. @@
– Thế vừa đi đâu?
– Con ngồi coffe
– Làm cái Nhi nó…
– Tại sếp đấy.
– Thôi tao không nói chuyện với mày nữa, lát liệu mà lo bếp lúc.
– Sao nữa ạ?
– Lát tao cùng tập thể phái đẹp trong nhà này đi chỉnh trang lại, để chiều đi chơi và mai đón năm mới.
Vậy là xong, sếp cầm đầu lôi hết toàn bộ phái nữ đi. Trong nhà toàn “đực” nên cũng dễ. Nhanh chóng chuẩn bị ngay “tất niên sớm”. Hai nồi lẩu và ngồi quây quần uống. Các sếp uống cũng kinh thật, mình và ông L cũng thừa sông thiếu chết và cũng lăn ra ngủ như đa số.
Và lại đang ngủ thì thấy ngứa mũi.
– Làm gì vậy?
– Ôm.
– Mẹ và mọi người đâu?
– Vk trốn về trước.
– Hư nhỉ.
– Thế thôi nhá?
– Ừ, đang nóng đây, ra kia xem nào.
– Hông, cứ thích ôm.
– Toàn mùi rượu này.
– Vậy lần sau không uống nữa.
– Chịu.
– Ck hâm.
– Kệ, ngủ đi tôi ôm cho.
– Chiều đi dạo chợ nha ck?
– Ừ.
– Tối ngắm pháo hoa.
– Ừ.
– Và….
– Tất cả mọi thứ có thể.
– Dạ. Hì
Vậy là độc quyền có người để ôm ngủ trong khi các sếp có vk phải ngủ một mình. @@
.
– CKKKKKKKKKKKKK.
– Gì vậy cô nương?
– Dậy cứu vk. Ngóc đầu dậy nhìn thì sếp đang véo tai Nhi.
– Ax. Sao bắt nạt Nhi của con?
– Đã bảo là con dâu của mẹ rồi mà còn chưa xin phép mọi người trốn về trước vậy hả?
– Vk con.
– Con dâu mẹ.
– Mẹ vk. Gọi tiếp viện
– Mẹ vừa véo trước rùi. Nhi ngậm ngùi
– Con gái mẹ. Nhạc mẫu chốt
-….
– Cả mọi người nữa đó ck. Nhi vẫn mách
– Hai mẹ với các cô thì con chịu. Nhưng đám kia….
– Tao bảo kê bọn nó đấy. Sếp
– Đươc rồi, thù này ghi sổ. @@
Quay qua Nhi.
– Không thèm chấp vk ơi. Giờ mình đi chơi. Kéo Nhi về bên
– Dạ.
– Ở nhà chuẩn bị tết. Sếp
– Con về HN luôn này.
– Mày lại giở chiêu ấy.
– Làn này là thật.
– Ở đây. Đi đâu.
– Về HN có khi còn được đưa Nhi đi chơi chứ ở đây toàn bị bắt nạt. @@
– Chị thông gia thấy sao?
– Thì “mình lùi một bước tiến ba bước” nói nhỏ với bà già tôi.
– Lùi với ai thì lùi, với nó lùi là tụt dốc luôn đấy. @@ Sao lại có bà mẹ chả bao giờ chịu bênh mình thế nhỉ.
Nhớ có lần hồi nhỏ nhở mồm ăn kẹo cao su rồi dính vào tóc nhỏ bàn trên mà tới lúc nó cắt có một ít (từ đuôi gà thành ngang vai) thôi mà bà già cấm ăn kẹo cao su luôn. @@ Mình có lỗi đâu, vô lí đùng đùng. Tại nhỏ kia không gỡ đúng cách thôi. Chứ như mình thì tẩm xăng đốt là hết(chắc cả tóc). Thôi vui tý với anh em thôi chứ hôm ấy nhỏ kia khóc mình cũng sợ bm.
Thực sự là lần từ hồi mình vẫn yêu Ngọc, có lần bị bọn kia trêu nhiều quá (trẻ con mà) nên gây gổ đánh nhau ở trường rồi bị gọi phụ huynh. Thực sự thì chỉ bị mẹ mắng thôi nhưng mình vẫn thấy mình không sai nên ức lắm. Giờ lớn rồi biết khi đó mẹ nói là đúng nhưng chắc do tâm lý từ nhỏ nên lúc nào cũng thấy mẹ hơi bất công với mình.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
13 chương
17 chương
13 chương
21 chương
25 chương
42 chương