Gọi cho cu Lâm đã. – Tml làm cái đếu gì mà bây giờ mớ gọi bố. – Dizz hôm trước tao nói mày không nghe thủng hả? Tao về thăm hai sếp rồi lại đám cưới ông Chiến. – Ờ quên. – Cc. Đang đâu làm gì đấy? – Quán nước, đợi “bà chị”. – Lại bận lịch rồi à? – Ờ, mà có việc gì không? – Có việc mới gọi được à….. Chuẩn cmnr đấy. – Fuck. – Lát tao qua chỗ quán rồi biết. – Ờ. Vừa tắt máy thì ông Chiến gọi. – Trình bày. Như lên phường. @@ – P đẹp zai. – Nhanh. – CHÌA KHOÁ XE HOA CỦA ANH ĐÂU? – Ơ. Quen. Nãy xe ai đi? – Cho anh chị xin đi mà, anh biết khi nãy anh có lỗi rồi, là do bọn chúng xúi dục đe doạ anh. – Hờ hờ. – Cho anh chị đi…… Bà chị dâu nhảy vào. – Nãy thuyền lắc quá rơi cmn xuống biển rồi. – P ớiiiiiiiiiiiiii. Chị xin em mà. – Em có làm gì đâu. @@ – P ơiiiiii. – Trong cái hộp quà màu xanh đen ý. Bảo chồng chị là lần sau có thử troll em thì chú ý trước sau đã nhớ. Ha ha ha “Tại chồng ý, sao hâm tự dưng đi nghĩ ra trò ấy. ” Tôi nghe bà ý gắt qua loa. – Thôi hai anh chị vui nhá, em tạm thời mất tích đã. Ha ha – Ơ ơ khoan đã. Thế ai chở anh chị? – Thiếu? – Nhưng…. – Chào thân ái. @@ Lại vừa tắt thì điện thoại lại reo. @@ – Tml mày đâu, lâu vãi cđ. – Mày nhìn ra biển chứ cắm đầu ra đường thì mai thấy. – DM thuyền nhỏ có chở thằng bệnh đấy hả? – Im mịa mày đi. Đợi lát tao vào đây. Phọt sh*t ra chèo vào bờ. – Nay mày có bị sao không mà dở chứng chèo thuyền? – Tao thích. – Dizz thằng bệnh. – Cầm chạy sang khu X lấy hộ tao cái xe. Xong cứ lấy mà chở Liên đi đâu chơi thì đi. Tôi đưa nó chìa khoá. – Khu đấy đang có đám c….. Ha ha ha, chắc lại bị gài gì hả? – Im mịa nó đi. Giờ quán cứ vứt tao. – Ờ, quán mưu sinh của tao đấy. – Cc bố mẹ mày thiếu tièn à mà mưu với chả sinh. Rảnh trốn ra đây ngồi chơi thư thả thì nói cmnl đi. – Bé bé mồm thôi mậy. Ngoài này thoải mái mà. – Thôi đi đi hộ tao. Mà trong quán có bia rượu gì không đấy? – Hết rồi, còn Linh tinh với coffee thôi. – Tạm rồi, lướt. – Lát Liên tới bảo chờ tao nhá. – Ờ. Thế là chui luôn vào quán nó lấy coffe ra pha. Lát sau thì Liên đến. – Lâm đâu rồi P? Hứ, bảo chờ có một lát mà. – Mình không khai là nó mượn xe mình chở bạn gái nào xinh xinh đi chơi đâu. @@ – CÁI GÌ? – Nó dụ mình uống coffee rồi lấy xe chở bạn ý đi đâu ý. @@ -….. – Bạn biết Ly em mình không? – Biết. Bạn ý á. – Không, bạn gái kia xinh hơn cả Ly, xong còn ôm nhau tình cảm lắm. @@ – Về đây nha Lâm kia. Liên nghiến răng. @@ – Nó còn bảo là Liên đến thì mình nhận là nhờ nó đi lấy xe cơ. @@ – Cám ơn P nha. @@ Mình tốt vler ra, quả này thì Lâm chứ bố Lâm cũng tan xác. @@ Và lát sau cu cậu về, thấy Liên mặt tươi như “cờ hó luộc”. – Tới rồi hả Liên? – Tới từ nãy rồi. – Sao lạ vậy? Chuyện gì thế? – Mọi chuyện. Tôi nghe hết rồi? – Liên hỏi tao mà. Tôi gài nó. – P nói hết rồi sao mặt bí xị vậy? – Tui cười cho xem này. – P ơi chuyện gì vậy mày? – Tao biết sao được, chuyện hai đứa mày. Mình tốt vler ra thật. @@ – Anh mới đi lát thôi mà. – Tui bảo đợi mà đi đâu hả? – Anh lấy xe hộ thằng P. Phải không P? Gật. @@ Nhìn Liên cười. Và chuyện gì đến cũng sẽ đến như trên kịch bản. Nhìn diễn viên diễn đúng mà tôi thân là đạo diễn thấy ấm lòng quá. @@ Cu Lâm thì thộn ra chịu đòn với véo, Liên thì nhiệt tình thật tay. – Thôi cắt, diễn tốt. @@ Hai đứa ngơ ra luôn. Sau 3′ giải thích hai đứa nó vẫn đang ngơ ra nhìn nhau thì tôi đã chạy ra thuyền và thư thả trên sóng nước. @@ – TAO THÙ MÀY P ƠIIIIIIIIIIIIIIIIII…………. Tôi quay lại vừa cười vừa đàn một đoạn nhạc vui trêu ngươi. Đợi bọn nó bỏ cuộc đi khuất xa tôi lại….. Chèo thuyền vào uống coffee. Ngồi đến hơi muộn đoán tầm nó về thì đóng cửa chạy ra bãi đá. Ngồi chờ lát. Chuẩn cmnl là hai đứa chở nhau ra đấy tìm tôi. Diễn vai ngồi thờ người ra. – THẰNG…… Nhưng mình diễn sâu quá lên nó ngừng lại. @@ – Mày lại có chuyện gì à? Nó tin luôn rồi -…… – Anh em nói nghe xem nào? – Cô ấy vừa gọi tao lúc nãy. – Mày tính sao? – Chưa biết nên làm sao. @@ – Tạm bỏ qua nếu chưa chấp nhận được mày ạ, buồn chỉ thêm ít suy nghĩ thôi. – Ờ. – Uống chút chứ? – Thôi, giờ tao không muốn. Mày lát trả hộ tao cái thuyền nhá, thanh toán rồi, địa chỉ đây. – Ừ, về cẩn thận nhá. – Ờ, cám ơn. @@ Vậy là tôi…… Ra lấy xe về thôi.