Cậu chủ lưu manh và osin quái quỷ

Chương 47 : Tình yêu của anh thi

Không khí đông cứng lại, mọi người đều bảo trì im lặng, tựa như một tiếng thở mạnh của mình cũng khiến cho sự chú ý đổ dồn vào đây. Tất cả đều căng mắt nhìn cảnh tượng vừa rồi, còn bây giờ thì họ lại dồn lực chú ý vào cô gái trước mắt này. Cô vừa gây ra một chuyện tày trời với Vũ Thiên. Người ta nói rồi, chọc ai thì chọc chứ đừng chọc tới Vũ Thiên, như vậy không khác gì rước hoạ vào thân. Vậy mà cô gái này lại cả gan tát anh một cái. Vũ Thiên sẽ làm gì đây, chẳng ai đoán trước được điều anh sẽ làm. Một cái bạt tai này không nặng cũng không nhẹ, giống như bị kim châm vào, tuy nhiên khá đột ngột nên Vũ Thiên cũng chưa phản ứng kịp. Đầu óc anh hơi tê dại, cố gắng lấy lại tỉnh táo để xem kẻ không muốn sống kia là ai? Vì tức giận đang bốc cháy trong người mà anh buông ra câu chửi tục. - Con mẹ nó! Đứa nào dám.... Câu chửi của anh đến nửa trừng thì ngừng lại, anh không tin vào ánh mắt mình lúc này. Làm ơn là anh nhìn nhầm đi, hay là do cái tát hồi nãy làm anh hoa mắt đi. Nhắm mắt lại rồi lại chậm dãi mở ra, thực sự, con mẹ nó chết tiệt! Mắt anh không hoa chút nào, mà người đó vẫn cứ đứng trước mặt anh. Anh Thi đứng im như tượng, trên gương mặt không rõ cảm xúc của cô tràn lan nước mắt không biết là rơi từ khi nào, đôi mắt to tròn không linh hoạt như mọi khi nữa mà trở lên ngây dại mở to. Ước gì đây là một giấc mơ, chỉ cần nhắm mắt lại rồi mở mắt ra cô sẽ thấy mọi thứ đổi khác. (Yul: Ngay cả thần thái anh chị cũng giống nhau *thở dài tiếp tục hóng diễn biến*) Nhưng không, cái điều ước kia không hề tồn tại, anh vẫn đứng đó trước mắt cô, và chút cảm giác khi nãy cô tát anh vẫn còn vương vẫn trên từng ngoan tay. Mọi thứ xung quanh hai người không để ý tới, cũng không một lời giải thích, chỉ là hai mắt nhìn nhau. - Con nhỏ này, sao mày dám đánh bạn trai của tao?- Diễm My bỗng nhiên tiến lên tát Anh Thi một cái. "Chát" Quá bất ngờ! Âm Thanh này so với hồi nãy còn đanh hơn, chứng tỏ lực đánh không hề nhẹ chút nào. Lần này mọi người không im lặng nữa mà bắt đầu bàn tán xì xào. Họ coi thường Anh Thi là người thứ ba tới phá đám nhân vật chính nên bị Diễm My đánh là rất đáng đời. Cũng có người nói đây là một trong số nhưng người ái mộ Vũ Thiên, thấy anh có bạn gái liền nổi giận gây sự,.... bala...bala. Quỳnh Trâm ở bên ngoài vừa chen được vào lại thấy một màn Anh Thi bị đánh, cô tức tốc chạy vào kéo Anh Thi ra sau mình bảo vệ, mắt đẹp nhìn về phía Diễm My. - Cô làm gì vậy? - Thử hỏi con bạn của mày xem đã làm gì với bạn trai tao.- Diễm My vênh váo nói. Cô ta nhận ra Quufnh Trâm qua tạp chí 3K. Quả nhiên bọn này là cùng một loại, hết Ken giờ lại tới Thiên sao? Hừ, có Diễm Mỹ ở đây bọn mày đừng mơ tưởng nữa. - Chính cô mới phải hỏi tên đó xem vì sao lại bị bạn tôi đánh?- Quỳnh Trâm hướng tay chỉ vào Vũ Thiên. Dù không biết chuyện này ra sao nhưng cô có thể chắc chắn một điều Anh Thi không bao giờ tự tiện đánh người, cô nàng mềm yếu đến vậy, luôn sợ làm người khác tổn thương không lí nào lại chạy tới đây gây chuyện. - Đã sai lại còn đổ lỗi cho Thiên sao?- Bộ dáng đanh đá của Diễm My lại bộc phát. Khải Minh đứng ngoài ảo não thở dài, con mèo nhỏ của anh lại trỗi dậy bản tính thích xen vào chuyện của người khác rồi, rắc rối, thật là rắc rối. ( Yul: Anh quá đáng